Oa Oa quay đầu lại, nhìn một mảnh bóng ma màu đen bên cạnh rầm rì nói: "Nhưng như vậy thật nghẹn
khuất muốn chết, đám thiểu năng trí tuệ trong căn cứ Kim Môn kia tự cho mình là thiên hạ vô địch,
hoàn toàn không để A
Văn vào mắt, A Văn nên tới đó đại sát tứ phương, diệt hết uy phong của đám người này đi."
Một tiếng cười truyền đến từ trong hắc ảnh, hỏi:
"Là ngươi muốn đại sát tứ phương đi? Chốc lát nữa cho ngươi thỏa mãn." Hắn vừa dứt lời thì từ đường
chân trời bốn phía, đột nhiên có vô số những chiếc xe vọt ra, trong xe có người hạ cửa sổ, cầm súng
tinh hạch laser chĩa vào Trần Lam và A Văn đang đứng ở phần đất trống, bắt đầu nổ súng.
Cũng không ít tia laser bay thẳng tới chiếc xe bus mà Chiến An Tâm đang ở, người bên trong trở nên
kinh hoàng, tiếng khóc tiếng la hét tức khắc vang lên bốn phía.
"Mẹ ơi, đây là muốn tận diệt cả Trần Lam lẫn A Văn a."
Chiến An Tâm ngồi trong xe, các loại thanh âm nhồi nhét chen chúc trong đầu, khi mà Trần Lam và A
Văn còn đang hốt hoảng ứng đối thì nàng cũng đã thu thập được đầy đủ ý tưởng trong đầu những người
cầm súng laser này. Bọn họ là người trong căn cứ Kim Môn được một người đàn ông tên
là Đinh Tu Khiết.
Đinh Tu Khiết này là đội trưởng đoàn đội trước mắt có thể coi là thế lực lớn nhất trong căn cứ Kim
Môn, thế lực của hắn phân bố khắp nơi, nhưng phần lớn đều ở bên ngoài vòng tuyến cảnh giới, càng ra
ngoài thế lực càng khổng lồ.
Vì thế Chiến An Tâm giương giọng hỏi người trong xe: "Các ngươi có biết Đinh Tu Khiết không?"
Nhưng cả xe đang lâm vào cảm xúc kinh hoàng sợ hãi không có người nào có thời gian hay tâm tình trả
lời Chiến An Tâm cả.
Nhưng nàng cũng không cần người khác trả lời, chỉ cần một khi nàng cất lời, trong đầu người khác sẽ
sinh ra liên tưởng, nàng có thể biết đáp án.
Đinh Tu Khiết, trong cảm nhận của những người này, địa vị của hắn giống như thần.
Địa vị của đàn ông kia ở bên ngoài vòng tuyến phòng ngự là như vậy, hiện tại hắn muốn làm thần của
toàn bộ căn cứ Kim Môn, vì vậy hắn đã sớm nhằm vào Trần Lam, do đó sau khi Trầm Lam ra khỏi thành,
hành tung của nàng đã nằm trong sự khống chế của Đinh Tu Khiết.
Nhưng Đinh Tu Khiết lại không ngờ rằng, Trần Lam ra khỏi thành vì tới gặp Hứa A Văn.
Từ trước tới giờ hình tượng của Hứa A Văn trong trong mắt mọi người từ nam cho tới bắc đều là thư
sinh văn nhược, chủ yếu là bởi vì hắn bị so sánh
với thiếu niên Hứa A Võ với giá trị vũ lực quá mức cường đại, cho nên hắn càng thêm yếu đuối.
Mà từ nam chí bắc người người đều biết bên cạnh thiếu niên văn nhược thư sinh đó có một Chiến An
Tâm có thể đọc nội tâm con người, vì thế mọi người đều cho rằng, dưới sự duy trì của người thừa kế
duy nhất của Bách Hoa thành có vũ lực cường đại thì Hứa A Văn mới có thể dừng chân ở mạt thế.
Tất nhiên Đinh Tu Khiết cũng nghĩ tới ở bên cạnh Hứa A Văn sẽ có sự tồn tại của Chiến An Tâm, cho
nên hắn dứt khoát quyết định hoặc không làm, hoặc đã làm thì phải làm tới cùng, muốn diệt trừ luôn
Chiến An Tâm cho xong việc.
Nhưng muốn diệt trừ Chiến An Tâm là một loại khó khăn không tưởng. Làn đạn laser còn chưa tới gần
chiếc xe bus thì một đám chữ "môn" nho nhỏ đột ngột xuất hiện như vừa mọc lên từ dưới đất, Hứa A
Văn đã chúng đi đâu?
Hắn trực tiếp chuyển nó ra phía sau lưng bọn người kia, nhắm vào sau lưng chính bọn họ, trực tiếp
bắn xuyên tim.
Trần Lam còn ngồi dưới đất vô cùng ngạc nhiên nhìn Hứa A Văn đang ngồi bên người nàng, không thể
nghi ngờ vừa rồi hắn cũng vô cùng hốt hoảng tránh né làn đạn laser bắn tới giống nàng, nhưng sự ứng
đối nhanh chóng của hắn còn khủng bố hơn nhiều so với những gì nàng tưởng tượng.
Nhưng mà, đối phương hướng về nàng thì tất nhiên không chỉ có vài chiếc xe kia, rất nhanh, phía
đường chân trời lại xuất hiện rất nhiều rất nhiều xe, cơn mưa đạn càng lúc càng dày đặc, dù
có chữ "môn" của Hứa A Văn nhưng vẫn không thể ngăn được sự bủa vây rậm rạp của đối phương.