Lời An Nhiên nói đúng là sự thật, lúc ấy trong thời điểm hỗn loạn, nàng bị những người kia bắn 
trúng vào cánh tay, rồi lại trơ mắt nhìn Oa Oa bị người ôm đi, vì vậy lập tức cảm xúc của nàng trở 
nên điên cuồng.
Sự điên cuồng của nàng cùng với bản thể của Nhục hoa và Cầu Gai Béo móc nối với nhau, trong nháy 
mắt, Nhục hoa và Cầu Gai Béo điên cuồng sinh trưởng, làm Bách Hoa thành bị bao phủ bởi một biển 
thực vật.
Không ai có thể rời đi Bách Hoa thành, nếu Sam không ôm Oa Oa trở về thì đám người muốn bắt cóc Oa 
Oa này cũng không thể đi ra khỏi Bách Hoa thành được, vô luận là An Nhiên sống hay chết, bọn họ đều 
không thể đi ra. Mặc dù vũ lực của bọn họ có cường đại đến đâu, mặc dù bọn họ có chuẩn bị đầy đủ 
như thế nào.
An Nhiên còn sống, sẽ không để bọn họ thoát ra ngoài, An Nhiên nếu chết, bất luận kẻ nào vô luận 
hai bên địch ta, tất cả đều không thể thoát ra được! Đám người đeo mặt nạ nhìn lẫn nhau, một đám 
người bắt đầu tháo mặt nạ xuống, nhìn An Nhiên, trong ánh mắt họ lộ ra sự ngạc nhiên cùng với sát 
ý, có người hỏi:
"Nếu chúng ta không giết ngươi, ngươi sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?"
"Sẽ không, các ngươi sẽ phải chết nhưng hiện tại ta sẽ không giết các ngươi, ta muốn 
đem các ngươi xử quyết công khai." 
Ánh mắt lạnh băng của An Nhiên giống như mùa đông đã tới, trải qua chuyện này, đã lộ 
ra nhược điểm của Bách Hoa thành, đó là phản ứng khi phải bất ngờ đối mặt với vũ khí nóng, nếu phản 
ứng của nàng trì độn một chút, nếu những người bắn súng kia, chuẩn xác hơn một chút, 
thì phỏng chừng hôm nay chính là ngày kết thúc của toàn bộ nhân loại.
Đừng hoài nghi về năng lực sinh sản của Nhục hoa và Cầu Gai béo, hiện tại chúng nó sinh sản thông 
qua tạp giao, còn có thể sinh ra nhiều chủng loại biến dị với những màu sắc khác nhau, hoa văn khác 
nhau, tạo thành những thực vật biến dị kiểu mới, ở sâu trong rừng rậm, chúng không hề cố kị, thụ 
phấn lẫn nhau, sản xuất những thế hệ thực vật với hình thù kỳ quái khác nhau.
Một khi chúng thoát ly sự khống chết của An Nhiên, thì nhân loại chính là đồ ăn của bọn chúng.
Đương nhiên, lúc ấy An Nhiên đã bị bắn chết, nhân loại có bị diệt sạch hay không chẳng có cọng lông 
nào liên quan tới nàng nữa, nhưng nàng muốn sống, muốn sống với Oa Oa và Chiến Luyện, một nhà ba 
người hảo hảo sống sót ở mạt thế.
Cho nên nàng không thể chết được.
Nếu không thể chết được, thì những người mưu toan làm những chuyện này nhất định phải bị kinh 
sợ, phải công khai xử quyết những người tới làm loạn Bách Hoa thành, chính là phương thức 
làm kinh sợ của An Nhiên. 
Những người đàn ông tháo mặt nạ phòng độc ra trao đổi ánh mắt lẫn nhau bên trong tràn ngập sát ý, 
nếu An Nhiên đã thẳng thắn đến tình trạng này rồi, như vậy hiện tại con đường có lợi nhất chính là 
dùng hết thảy lực lượng bắt cóc An Nhiên rời đi cánh rừng rậm biến dị này.
Ý tưởng này vừa mới nổi lên, Oa Oa nghiêng đầu nhìn bọn họ, rồi gắt gao ôm cổ An Nhiên nũng nịu 
nói:
"Ma ma, ma ma, Oa Oa cũng muốn đi ra ngoài chơi." "Chúng ta không đi đâu nhé."
An Nhiên chỉ vào mấy người ở đối diện, thử dỗ dành Oa Oa nói:
"Bảo bối ơi, con có thể làm cho bọn họ buông súng ra được không? ma ma sợ súng a, con nhìn này, bọn 
họ cầm súng, đánh ma ma chảy máu này."
Oa Oa nghe lời gật đầu, chạy tới bên cánh tay bị thương của An Nhiên, thổi thổi lên cánh tay còn 
đang chảy máu, cùng lúc đó, những người đang giơ súng muốn bắt cóc An Nhiên lại không thể hiểu 
được, từ bỏ ý tưởng dùng súng khống chế An Nhiên.
Không biết vì cái gì, bọn họ chỉ cảm thấy, không thể dùng súng với An Nhiên, bởi vì 
An Nhiên sẽ sợ hãi.
Sau đó có mấy người phản ứng lại, mình vì cái gì phải làm như vậy? Một lần nữa giơ súng lên, phản 
ứng của bọn họ dẫn phát mấy người đàn ông còn lại, họ một lần nữa giơ súng lên, chỉ có một người, 
chết sống gì cũng không chịu giơ súng về phía An Nhiên nữa.