"Nha nha nha nha, thịt biến dị làm đầu óc của ngươi cũng biến dị theo hay sao?"
An Nhiên ngồi xếp bằng tại mái hiên nhìn Hồ Chính hỏi: "Cô bé kia cũng đồng ý hay sao?"
"Không đồng ý a."
Hồ Chính rất ngay thẳng lắc đầu.
"Bất quá ta cảm thấy nàng chỉ là không đồng ý ở mặt ngoài thôi, trêи thực tế nàng cũng rất thích ta
bằng không sao lại ngủ với ta?"
"Ta *** ~~~ Hồ Chính, ngươi đó là cưỡng bức, ngươi biết không?" "Đúng vậy, Hồ Chính, ở xã hội văn
minh này, ngươi phải bị phạt tù a."
"Thịt biến dị làm đầu óc của người trong căn cứ Thời Đại cũng đơn giản theo, ta thấy các ngươi đừng
ăn nó, nên học chúng ta khai phá thịt nhân tạo bằng tế bào gốc đi."
Ngoài tường vây, nhóm người Bách Hoa thành tới xem náo nhiệt bắt đầu mồm năm miệng mười ồn ào lên,
mọi người hiểu biết về người của căn cứ Thời Đại không chỉ một hai ngày, nói thật, những
tổng kết của nhóm chuyên gia về họ rất có đạo lý.
Thịt biến dị tất nhiên có thể tăng cường cơ bắp cơ thể, nhưng người của căn cứ Thời Đại đầu óc họ
càng lúc càng đơn giản.
Nhưng Hồ Chính lại không cảm thấy như vậy là không tốt, bọn họ vốn ăn thịt biến dị như thế nào
thì vẫn ăn như thế, thậm chí họ còn không thịt không vui, một ngày 3 bữa, tất cả đều là
thịt, không ăn thịt không được.
Dưới mái hiên, An Nhiên như ngồi giữa bụi hoa, nàng lắc lắc tay ý bảo mọi người không cần nói nữa,
thanh âm chỉ trích Hồ Chính ở xung quanh nháy mắt an tĩnh xuống, mọi người đều đang chờ An Nhiên
đưa ra phán quyết cuối cùng.
"Hồ Chính, ngươi trả cô bé kia cho người nhà của nàng, ngươi thích nàng, nhưng không thể cưỡng
bách nàng, từ hôm nay trở đi, trừ phi cô bé kia chính miệng nói với ngươi "ta nguyện ý",
nếu không ngươi không thể yêu cầu nàng làm bất cứ chuyện gì."
Dừng một chút An Nhiên nói thêm:
"Còn có hành vi của ngươi phải chịu trừng phạt, ta phạt ngươi làm kho máu cho ta 3 năm, sau đó, rời
đi cô bé kia, trước khi cô bé ấy cho ngươi trở về ngươi vĩnh viễn không thể trở về, nàng không muốn
gặp ngươi, ngươi vĩnh viễn không thể xuất hiện trước mặt nàng."
Sắc mặt Hồ Chính trở nên đặc biệt khó coi, hắn rũ mắt, cắn chặt môi, phảng phất như quyết định của
An Nhiên làm hắn không thể tiếp thu.
Sau đó mọi người lại tiếp tục nghe được lời nói theo ngữ điệu bình thường của An Nhiên:
"Đồng thời, Hồ Chính ngươi cũng phải nói lại cho mọi người ở căn cứ của ngươi, nếu lại xuất hiện sự
tình giống như thế này, thì cái thành này của các ngươi ta thấy cũng đừng xây dựng nữa, đều đi làm
kho máu cho rừng rậm biến dị của ta đi, yên tâm, là kho máu thì vẫn có thể sống sót, ta sẽ cho các
ngươi ăn ngon uống tốt, nuôi dưỡng các ngươi."
Răn dạy Hồ Chính xong, nhìn đôi mắt vốn sáng rọi của hắn dần dần ảm đạm xuống, An Nhiên tin hắn
thật sự thích cô bé kia, nhưng nàng cảm thấy quyết định của mình không sai, nếu cô bé kia thật sự
là ɖu͙ƈ cự còn nghênh thì hai người sẽ không kết thúc đơn giản như thế này được.
Sau đó, An Nhiên lại nhìn về phía vị lãnh đạo của Tiểu Chu thành đang tức giận bất bình kia, nàng
cau mày cuối cùng vẫn cố nhịn xuống, nói thẳng: "Còn Tiểu Chu thành các ngươi cũng nên nhận thức
đến tình trạng của mình đi, luôn phải dựa vào người khác, chính mình không cường đại lên chính mình
không tự đứng dậy, thì đối mặt với người khác luôn phải dùng tư thái thấp kém hơn, hôm ta có thay
các ngươi chủ trì công đạo, nhưng các ngươi muốn xây dựng căn cứ riêng cho chính mình, vậy cũng
tính toán vĩnh viễn dựa vào ta chủ trì công đạo cho các ngươi hay sao?"