Nhìn dáng vẻ này có thể thấy được tinh thần của Trần Triều Cung càng ngày càng tốt,
lúc đầu hắn không có tinh lực quan tâm nhiều chuyện như vậy, hiện tại, vì Bàn Tử, cũng có chút tinh
thần, ngồi xuống viết những việc mình gặp phải và đưa ra những phỏng đoán.
Trần Triều Cung phỏng đoán, người bắt cóc Bàn Tử đơn giản chính là căn cứ Kim Môn, từ những quan
sát hữu hạn đoán được tình huống chính là người căn cứ Kim Môn thu hoạch được kháng thể
virus tận thế từ trong thân thể hắn, hơn nữa người nghiên cứu này là A Miểu.
A Miểu phụ trách sức khỏe của phụ thân hắn, từ trước khi mạt thế, người này nghe nói rất thông
minh, lại đặc biệt ôn hòa, và cũng là người muốn hai viên tinh hạch của Nhục Hoa và Cầu Gai Béo
Bởi vì A Miểu có được phát hiện rất lớn từ kháng thể của Trần Triều Cung, bởi vậy hắn nảy sinh hứng
thú với hai viên tinh hạch nguyên thủy kia, còn
vì sao có nhiều đoàn đội gia nhập vào đội ngũ thu hoạch tinh hạch thì trước đó A Miểu đã nói một
câu, có thể thử dùng hai viên tinh hạch của An Nhiên gieo trồng đào tạo ra một mảng Phấn hoa lớn
hay không.
Sau đó lời này truyền đi ra ngoài, hiện tại lan truyền tới nỗi, thế nhân cảm thấy chỉ cần đoạt được
hai viên tinh hạch nguyên thủy kia là có thể khống chế được toàn bộ khu rừng rậm biến dị.
Mà A Miểu có xui khiến căn cứ Kim Môn tham dự vào việc cướp lấy tinh hạch nguyên thủy thậm chí
bắt cóc Bàn Tử hay không, Trần Triều Cung không có chứng cứ, cũng không đưa thêm phỏng
đoán.
"Ai~~~"
An Nhiên xem xong bức thư Trần Triều Cung tự tay viết xong thở dài, nàng chậm rãi nắm chặt nó trong
lòng bàn tay, có chút tức giận, lại có chút buồn cười, thật là một hồi tranh đoạt không thể hiểu
được, mặc dù những người kia có lấy được tinh hạch của Nhục hoa hay Cầu Gai Béo thì có thể làm gì
chứ?
Bọn họ có thể làm gì??? Chỉ huy khu rừng rậm biến dị, làm bá chủ thế giới sao???
Nên hiện thực một chút đi.
An Nhiên thu lại tâm tư phiền muộn.
Hiện giờ Bách Hoa thành vẫn ở vào thời buổi rối loạn, sự tình trong khoảng thời gian này từng việc
từng việc kéo đến, rồi càng lúc càng khó giải quyết, Chiến Luyện và Lạc Phi Phàm bị kéo chân ở lại
Đại Phú hào, chiến đấu với đám người muốn cướp đi tinh hạch của Nhục Hoa.
Chiến Luyện chưa về, những người kia tựa hồ nhất định phải chiếm được Đại phú hào, không ngừng phái
người tới.
Phần lớn người được phái tới là dị năng giả hệ kim cùng hệ hỏa, còn có máy bay không người lái,
phối hợp giữa trêи không và mặt đất, chặt củi lại oanh tạc, người nhiều làm Chiến Luyện cảm thấy,
giết không bao giờ hết.
Khoảng đất trống ở Đại phú hào bị khai khẩn mạnh mẽ, cùng với sự chặt phá cây cối không ngừng, làm
cây cối biến dị không mọc lên được.
Mà toàn bộ sức chiến đấu của Bách Hoa thành đều đang tập trung đối kháng với đàn chim
biến dị, hiện giờ Bàn Tử bị bắt cóc, một ngày lại một ngày đã qua đi, bọn bắt cóc cũng chưa đưa lại
thông tin về sự sống chết của Bàn Tử, điều này làm toàn bộ sự vật trong Bách Hoa thành lập tức bị
lộn xộn.
Ngày thường An Nhiên nhàn nhã quen rồi, trước tới nay không quản tạp vụ gì của Bách Hoa thành, Bàn
Tử mất tích toàn bộ sự tình đổ hết lên đầu An Nhiên.
Nàng bị phiến phức chỉ muốn ôm Oa Oa mang theo Tiểu Bạc Hà ngay cả nhà cũng không về trực tiếp chạy
ra ngoài Bách Hoa thành.
Nhưng vào thời điểm này, An Nhiên nhớ kỹ lời nói của Chân Tuyết Cửu, nàng biết, ai cũng có thể loạn
chỉ có nàng là không thể loạn, tuy rằng Bách Hoa thành đã loạn thành một nồi cháo loãng, nhưng
không sao, cứ chậm rãi giải quyết là được.