Chuong 108: Gap Quy Thanh
Chuong 108: Gap Quy ThanhChuong 108: Gap Quy Thanh
Mà sau khi Cố Dao thần bí nói nhỏ ở bên cạnh Lê Hiểu Tình nguyên nhân, Lê Hiểu Tình mới kinh ngạc nhìn thoáng qua Lý Ngôn He.
Cho nên dị năng của Lý Ngôn He rốt cuộc là dị năng gì? Lúc trước cô nghe Phục Anh nói Lý Ngôn Hề có thể phán đoán ra tồn tại nguy hiểm, hiện tại ngay cả dị năng cũng có thể bám vào vũ khí của cô?
Thấy Lê Hiểu Tình đang nhìn mình, Lý Ngôn Hề cũng đáp lại một nụ cười thật lớn.
Cô cũng không biết dị năng của mình là dị năng gì, kiếp trước cũng không có ai từng xuất hiện loại dị năng này, kiếp này có lẽ đã có chuyện gì thay đổi... Cô cũng muốn quan sát xem còn có người khác có dị năng như vậy hay không.
Xe được Cao Viễn chậm rãi khởi động, khi mọi người sắp đến ga xe lửa, cũng đã nhìn thấy khói trên bầu trời bên kia.
"Ngày hôm nay số lượng nhân viên cứu hộ đã tăng lên?"
Lý Ngôn Hề lẩm bẩm, lúc trước đội cứu viện không đến hai trăm người, hôm nay lại tăng gấp đôi, chẳng lẽ là bởi vì nhà ga xe lửa này có độ khó tương đối cao, cho nên mấy người Triển Hào còn mang trợ thủ đến?
Nhưng khi cô nhìn thấy những người hai ngày trước đi theo phía sau đội cứu viện, nhất thời cảm thấy có chút không có gì để nói.
Quý Thành thế nhưng đi theo phía sau Trương Cẩm Hàng.
Cho nên, nam nữ chủ bắt buộc phải gặp nhau? Không thể mỗi người ở một nơi khỏe mạnh sao?
Mọi người trước tiên nhìn thấy Triển Hào ở chỗ cao, xác thực mà nói, hắn đang treo mình ở trên lan can, tiến hành bắn phá tang thi phía dưới.
Hắn giết đến quên mình, Quý Thành lần đầu tiên nhìn thấy người không để ý đến an nguy của bản thân như vậy, hắn chỉ dùng một mảnh vải treo chính mình ở phía trên đống tang thi, nếu như thật sự ngã xuống, đó chính là chết không có chỗ chôn.
Sở dĩ hôm nay hắn đi theo, cũng là bởi vì đội cứu viện của Hướng Minh Chí trong ngày hôm qua cứu viện lại chết mấy chục đội viên cứu viện, bởi vì liên tục tử vong quá nhiều, lần này ngay cả Phạm Bằng cũng không áp chế được, cho nên đội cứu viện đội một bị lệnh đình chỉ cứu viện ba ngày.
Mà Phạm Bằng dứt khoát nói đội cứu viện 1 đi theo đội cứu hộ có số người chết và bị thương ít nhất để học tập, Hướng Minh Chí ngại mặt mũi không đi theo, nhưng hắn tới.
Trước kia hắn cho rằng đội cứu viện 2 chỉ là may mắn mà thôi, nhưng hôm nay lại phát hiện, đội hai và đội một hoàn toàn dùng hai chiến lược khác nhau.
Một đội người gặp phải tang thi chỉ có thể vừa chạy vừa trốn, mà đội hai của Triển Hào thì gặp phải tang thi quyết không nương tay, cũng căn bản không sợ đám người tụ tập sẽ dẫn tới tang thi khác.
Điều khiến Quý Thành càng không ngờ tới chính là, hắn thế nhưng còn ở chỗ này nhìn thấy Lý Ngôn Hề, hơn nữa Lý Ngôn Hề dường như còn biết người cứu viện đội 2, giờ phút này đang chào hỏi mấy người đội 2.
"Ngôn Hề? Sao em lại ở đây? Ở đây rất nguy hiểm!" Quý Thành thu hồi vũ khí cùng dị năng, chạy tới hỏi.
"Quý Thành?”
Lý Ngôn He ra vẻ kinh ngạc, biểu tình của cô có chút kinh ngạc vui mừng, còn có chút bất ngờ không thể tưởng tượng được, tuy rằng người trước mắt là người cô không muốn có bất kỳ liên quan gì nhất. "Quen biết? Quen biết cũng đợi lát nữa ôn chuyện, Ngôn He, còn có người sống sót không?”
Trương Cẩm Hàng cắt ngang cuộc đối thoại của hai người, tuy rằng hắn cũng giật mình, nhưng hiện tại càng quan tâm đến vấn đề này hơn.
Lý Ngôn Hề lắc đầu, nói: "Phạm vi của nhà ga khu Tân Lương quá lớn, hiện tại tôi còn chưa cảm nhận được sự tôn tại của người sống sót."
Phục Anh cũng không nghĩ tới sẽ đụng phải Quý Thành ở chỗ này, nhưng trước kia cô ấy cũng không để người này vào mắt, vừa rồi cũng chỉ thiếu chút nữa trợn trắng mắt.
"Được vậy, tôi đi nói với Triển Hào một tiếng, tiếp tục tiến lên phía trước một chút." Trương Cẩm Hàng nói.
Quý Thành ở một bên còn chưa hiểu hai người đang nói cái gì, chỉ thấy Lý Ngôn Hề mang theo ba nữ hai nam đi theo Trương Cẩm Hàng xông lên.
Cô ấy đi làm gì vậy?
Vì sao Trương Cẩm Hàng lại hỏi cô ấy có người sống sót hay không?
Và tại sao tất cả mọi người trong đội cứu hộ 2 nhìn thấy họ lại chào hỏi?
"Lý tiểu thư, Phục tiểu thư, chúng tôi vừa thuận tay đào, những thứ này cho các cô."
Đội viên cứu viện tên là Dich Niên mang theo một túi nilon đi tới nói, đây cũng là ý tứ của Trương Cẩm Hàng.
"Cảm ơn các anh rất nhiều."
Lý Ngôn He có chút cảm động, vê phần Quý Thành bên kia đã hoàn toàn bị cô quên ở một bên.
"Khách khí khách khí, tôi về đội trước." Địch Niên nói.
Phục Anh cùng Cố Dao cũng không nghĩ tới, bọn họ mới ở chung hai ngày mà thôi, đám đội viên cứu viện này đã phí tâm hỗ trợ như thế, lập tức quyết định phải giết thêm mấy con tang thi.
"Chị Hiểu Tình, chúng ta bắt đầu đi, chị đi theo bọn em nhìn trước là được rồi, giết tang thi không có bí quyết gì, chỉ có mấy điểm chúng ta đã nói trên đường." Lý Ngôn Hề nói.
"Đúng đúng đúng, chém là đúng rồi, tôi bảo vệ Hiểu Tình."
Cao Viễn chủ động nói, hắn tốt xấu gì cũng đã nhìn qua bọn Lý Ngôn He giết tang thi.
"Được"
Lê Hiểu Tình chỉ ôn nhu cười nói, cũng không thấy chút khẩn trương nào.
Vì không để ảnh hưởng đến đội viên cứu hộ dùng súng bắn tang thi, Lý Ngôn Hề cùng mấy người chém giết từ lan can sắt sắp bị lật xuống.
"Hiểu Tình, nếu có tang thi nhào về phía cô, cô giống như tôi trốn trước một chút, để nó không cào Xước cô, sau đó lại nhìn đúng thời cơ chém..."
Cao Viễn còn chưa nói hết, đã sững sờ tại chỗ.
Đoản đao trong tay Lê Hiểu Tình đã đâm vào huyệt thái dương của tang thi, hơn nữa lại bị cô ấy rút ra.
"Đao của Phục Anh và Ngôn Hề thật đúng là rất dễ dùng."
Lê Hiểu Tình hài lòng nói.
Cao Viễn lần đầu tiên cảm thấy Phục Anh nói mình là một "cái túi" rất có đạo lý. "Cố lên đi, người an hem."
Trương Đào hiểu rõ vỗ vỗ bả vai Cao Viễn, giờ phút này Lê Hiểu Tình đã dễ dàng đâm chết tang thi thứ hai.
"Chị Hiểu Tình thật tuyệt vời ah!"
Cố Dao tán thưởng nói, hồi tưởng lại lân đầu tiên cô ấy nhìn thấy tang thi, nếu không phải Lý Ngôn Hề bảo vệ cô ấy, chắc cô đã sớm bị tang thi ăn.
"Cám ơn, là đao trên tay rất dễ dùng." Lê Hiểu Tình cười nói.
"Phục Anh, khoảng cách ngắn như vậy, cậu có thể thử xem."
Lý Ngôn Hề thấy Lê Hiểu Tình không sợ hãi cũng không kéo dài, trong lòng đã yên tâm rất nhiều, chỉ là cô còn chưa quên nhắc nhở Phục Anh thử sử dụng dị năng đi giết tang thi.
Có rào chắn chèo chống, rào chắn bên ngoài Zombie quả thực là đứng đấy tại lại để cho bọn hắn đánh, cái này tại Lý Ngôn Hề trong mắt, tựu là mọi người luyện tập tuyệt cơ hội tốt.
Trương Cẩm Hàng vốn lo lắng chỗ hàng rào hơi nghiêng nên không yên tâm xuất hết lực được, hiện tại chỗ đó có mấy người Lý Ngôn Hề như vậy là đủ rồi, bọn hắn cũng có thể yên tâm đối phó làn song Zombie phía trước rồi.
Phục Anh khống chế được dị năng của mình, một thanh đao nhọn trôi nổi ở giữa không trung rất nhanh đã đâm vào hốc mắt một con Zombie.
"Đã trúng mục tiêu!"
Phục Anh cao hứng, đây là lần đầu tiên cô dùng dị năng giết Zombie, mặc dù không thể như Lý Ngôn Hề một thanh vũ khí diệt gọn ba con Zombie, nhưng cô đã rất hài lòng.
"Cố gắng lên "
Lý Ngôn Hề cũng thay Phục Anh cao hứng, giờ phút này cô đang nhanh chóng chém zombie đằng sau rào chắn, trường đao chém sắt như chém bùn ở trong tay cô trở nên vô cùng tự nhiên.
"Bọn họ không phải người của đội cứu viện hai đúng không?”
Đặng Tuấn đứng sau lưng Quý Thành gom góp tới hỏi, mấy người trẻ tuổi thoạt nhìn giống với người sống sót hơn?
( tấu chương hết )