Chuong 107: Di nang bam vao
Chuong 107: Di nang bam vaoChuong 107: Di nang bam vao
Sau khi trở về từ bệnh viện, Lý Ngôn He đã nâng cấp ba lô lên 53%, đây quả thực là an ủi tốt nhất sau một ngày mệt mỏi của bọn họ.
Lúc trước mấy người cũng sẽ dành thời gian thanh lý tang thi trong tòa nhà căn hộ của Cao Viễn, nhưng bên trong tòa căn hộ này hiện tại cũng đã có một số người sống sót lớn mật, bắt đầu đi ra học theo mấy người mà giết tang thi, trong đó không ít dị năng giả.
"Hôm nay sau khi mọi người đi ra ngoài, trên lâu cũng có một đám người đang giết tang thi tìm vật tư, còn có người tới gõ cửa, nhưng cô không mở."
Quách Dung Dung nói đến lúc đó mà còn sợ hãi, bởi vì cô ấy cảm thấy những người đó không giống người tốt.
"Cô giáo Quách ngày mai cùng bọn em đi ra ngoài đi, em cảm thấy nơi này đã không còn an toàn nữa." Lý Ngôn Hề đề nghị.
"Ý cậu là người trong căn hộ này?" Phục Anh hỏi.
Lý Ngôn Hề gật đầu, lúc mới bắt đầu bọn họ tìm được rất nhiều vật tư, rất nhiều người đều nhìn thấy, hôm nay nếu bọn hắn tới gõ cửa, có thể là tới tìm hiểu chỉ tiết, hay có thể nói là đã động tâm tư với vật tư của bọn họ.
Nói tóm lại, cô lo lắng việc để lại một phụ nữ mang thai ở nhà.
"Đúng vậy, vừa rồi khi chúng ta trở về có không ít người nhìn chúng ta ở cửa sổ' Trương Đào cũng nói.
"Được rồi, mọi người cũng ở bên ngoài mệt mỏi một ngày, chờ người bạn kia của các em tắm rửa xong thì chuẩn bị ăn cơm đi, hôm nay cô ở nhà còn chuẩn bị mấy món ăn nhỏ, tuy rằng cũng không mới mẻ nhưng còn có cơm trắng mà Phục Anh tâm tâm niệm niệm." Quách Dung Dung như cống hiến bảo vật mà nói.
"Ôi chao, thật sao? Buổi trưa chúng em chỉ gặm một ít bánh mì cùng giăm bông, hiện tại sắp chết đói rồi."
Phục Anh vừa nghe cơm trắng cô ấy đã lâu không ăn, nhất thời bắt đầu chảy nước miếng, có trời mới biết cô ấy đã bao nhiêu ngày không ăn cơm, kể cả không có rau tươi gì cô ấy cũng có thể nuốt xuống.
"Không biết chị Hiểu Tình có đủ nước dùng không, nếu không đủ mình còn có thể cho chị ấy thêm một chút." Cố Dao nói.
Khu căn hộ này đã ngừng cấp nước, mấy ngày nay nước bọn họ dùng đều là nước của Cố Dao, mà Cố Dao ngày đó được Lý Ngôn Hề và Trương Đào nhắc nhở, đã có thể hơi khống chế nhiệt độ nước, cô vừa mới cho Lê Hiểu Tình nước ấm hơn 30 độ.
Lúc Lê Hiểu Tình đi ra, ánh mắt khán giả đều sáng ngời, thật sự là hình ảnh mỹ nhân xuất hiện!
Cô ấy mặc quần áo phục anh, cũng không vừa người, mái tóc đen ướt dài buông xuống phía sau, làn da đẹp phối với khuôn mặt trứng ngỗng kia, còn có đôi chân dài thon dài phía dưới...
Cao Viễn cảm thấy mình có chút huyết mạch phun trào, đây rõ ràng chính là loại thục nữ mà hắn thích!
"Cao Viễn, nhìn lung tung cái gì? Chưa từng thấy mỹ nữ sao, nếu tiếp tục nhìn tôi sẽ móc mắt anh ra" Phục Anh không khách khí nói.
"Khu khụ, không có ah, tôi không nhìn cái gì mà, đúng không người anh em Trương Đào."
Cao Viễn muốn tiếp tục cùng Trương Đào nói chuyện phiếm để giảm bớt lúng túng của mình, hắn phát hiện Trương Đào tuy rằng còn trẻ, nhưng lại ngồi yên không loạn, nhìn thấy mỹ nữ cực phẩm như vậy cũng chỉ liếc mắt một cái, thật sự có đủ bình tĩnh.
Hắn nào biết Trương Đào đã chứng kiến sự đáng sợ của Lê Hiểu Tình, hơn nữa hiện tại Trương Đào vừa nhìn thấy Lê Hiểu Tình, lại nhịn không được sẽ nhớ tới cảnh tượng trong phòng bệnh viện kia...
"Cám ơn mọi người đã dẫn tôi trở về."
Lê Hiểu Tình cũng không thèm để ý, vẫn ôn nhu cười như trước kia.
Chỉ là Lý Ngôn Hề cảm thấy khí thế của cô ấy dường như có chút thay đổi.
"Được rồi, mau ăn cơm đi, Hiểu Tình đúng không? Tôi cũng là người được mấy người Ngôn Hề cứu một mạng, bọn chúng đều là những đứa trẻ tốt, nếu đã tới, cũng không nên coi mình là người ngoài."
Quách Dung Dung vừa bày bát đũa vừa nói.
"Đúng vậy, chúng ta hiện tại ngay cả đội y cũng có, hơn nữa còn là một mỹ nữ, thật sự may mắn." Cố Dao cũng cười tủm tỉm nói.
"Đội y?
Phục Anh bị chọc cười, phải biết rằng trước kia Lê Hiểu Tình chính là tiến sĩ y khoa nổi tiếng hàng năm, hiện tại lại bị Cố Dao coi là đội y?
"Đúng vậy, chúng ta bây giờ không phải giống như một đội ngũ sao? Mọi người xem đi, kim mộc thủy thổ, còn có Ngôn Hề điều hướng, cô giáo Quách còn có thể giúp chúng ta chuẩn bị đồ ăn ngon, hiện tại ngay cả bác sĩ cũng có."
Cố Dao vươn ngón tay phân tích, hình như còn thiếu một người phóng hỏa?
"Vẫn là bạn học Cố Dao có tâm, còn chưa quên tôi."
Cao Viễn có chút cảm động, tuy rằng hắn không làm gì cả, nhưng Cố Dao cũng tính hắn là người trong đội ngũ, thật sự rất có tâm.
"Cố Dao nói đúng, chị Hiểu Tình không cần lúc nào cũng nói cảm ơn, nói không chừng sau này bọn em còn phải nhờ chị hỗ trợ." Lý Ngôn Hề nói.
Kiếp trước cô cũng có đội ngũ, hơn nữa quy mô rất lớn, nhưng đó không phải là một đội ngũ có thể tin tưởng lẫn nhau, đội viên sẽ rất dễ dàng bị vứt bỏ, cũng rất dễ dàng nhảy sang đoàn đội khác hoặc bay một mình... Mà kiếp này, cô muốn xây dựng một đội ngũ kiên cố nhất, đáng tin cậy nhất.
Lê Hiểu Tình gật gật đầu, bộ dáng nghiêm túc nói: "Ngày mai mọi người đi ra ngoài, chị cũng muốn đi, hãy dạy chị cách giết tang thi”
Trương Đào nhịn không được nhìn thoáng qua Lê Hiểu Tình, cô ấy còn cần người dạy giết tang thi sao...
"Được ah, em gái Hiểu Tình, để tôi dạy cô, đến lúc đó chúng ta cùng nhau giết tang thi cùng nhau tiến bộ, thế nào?"
Cao Viễn hăng hái, rốt cuộc cũng có một người bạn mới thoạt nhìn còn yếu hơn hắn mới gia nhập! Nếu như bỏ qua biểu tình đồng tình của Trương Đào mà nói.
"Được nha." Lê Hiểu Tình ôn nhu cười nói.
[ Lúc này nên có âm nhạc, loại gió kinh dị] [Dự đoán Cao Viễn tiểu bạch sẽ bị miểu sát] [Mỹ nữ đội y mới gia nhập! ] [Mong chờ phát triển tiếp theo, hy vọng những người này có thể tiếp tục như vậy, từ từ trở nên mạnh
ma 【.… 】
Lý Ngôn Ha tính toán một chút, nâng cấp ba lô lên cấp tiếp theo, tổng cộng cần 10. 000 viên tinh hạch.
Không hổ là cô mở ra chế độ khó khăn, hào quang gì cũng không có không nói, còn phải tân tân khổ khổ kiếm tinh hạch để thăng cấp ba lô, phải biết rằng một vạn tinh hạch coi như là ở thời điểm tinh hạch bắt đầu lưu thông, cũng là một số lượng không nhỏ.
Mà bây giờ, cô đã nâng cấp được một nửa, hy vọng ba lô sau khi nâng cấp không làm cho cô quá thất vọng, ít nhất phải xứng đáng với nỗ lực của mọi người trong khoảng thời gian này mới được.
Trước khi đi ngủ, Lý Ngôn He lại lấy ra tất cả dao cụ của mọi người trong ba lô, thử dùng phương pháp ban ngày rót dị năng vào trong mấy thanh trường đao.
Dị năng như khói như sợi bị rót vào trong một thanh trường đao.
Một lát sau, Lý Ngôn Hề hài lòng cầm con dao kia huy động, so với lúc trước đã nhẹ nhàng hơn không ít, xem ra bọn Cố Dao sẽ không kêu cánh tay đau nhức nữa. ...
Ga xe lửa quận Tân Lương cách căn hộ của Cao Viễn cũng không gần, bên trong xe bán tải lại có thêm Quách Dung Dung cũng đã đầy người rồi.
"Hiểu Tình, chị nói chị thích đoản đao, cái này cho chị."
Phục Anh đưa một con dao ngắn vừa phải cho Lê Hiểu Tình, cô ấy đã dùng bộ dao inox trong căn hộ hàng xóm của Cao Viễn tổng hợp lại.
"Thật sự rất thuận tay, thật nhẹ."
Đoản đao mảnh khảnh mà nhẹ nhàng, Lê Hiểu Tình giống như chơi dao phẫu thuật đi một vòng trên không trung, cô ấy không khỏi có chút kinh ngạc, sao lại cảm thấy trọng lượng của con dao này còn nhẹ hơn giao mổ?