Chương 128: Xử lý vật tư
Chương 128: Xử lý vật tưChương 128: Xử lý vật tư
Quy mô của kho lạnh làm Phục Anh nghẹn họng nhìn trân trối, trước kia cô cũng không biết Đào Ly còn có một kho hàng lớn như vậy.
"Trong này có những gì thế?" Cố Dao hỏi.
"Nửa bên trái là nguyên liệu, nửa bên phải là thành phẩm, tóm lại đều là để ăn."
Lý Ngôn Hề cười đi đến bên phải, sau đó cô nhấn nút trên cái kệ bên cạnh, từng hộp đồ ăn đóng gói sẵn được xếp chỉnh tề ngay ngắn hiện ra trước mặt mọi người.
"Cơm đĩa thịt bò xào khoai tây, khâu nhục cải khô, cà tím sốt thịt bằm..."
Cao Viễn nhịn không được bắt đầu đầu đọc, đồ ăn tự sôi trong truyền thuyết đây ư? Cũng chính là đồ dân văn phòng yêu thích nhất?
"Đây là sản phẩm chủ lực của nhà máy chế biến thực phẩm, cũng là đồ độc quyền của Đào Lý. Tuy chủng loại không nhiều lắm, nhưng trước đây bán rất chạy."
Chu Phong giới thiệu.
"Đủ rồi, mười hai là đủ gom thành một bàn ăn rồi." Phục Anh nói.
"Cũng may là bên trong balo của Ngôn Hề có thể giữ tươi, nếu không đồ nhiều như vậy mà để hết hạn thì quá đáng tiếc."
Cố Dao nhìn mấy kệ hàng đầy ắp nói.
Kho ướp lạnh cũng được tự động hóa toàn toàn, bởi vì quá cao, nên hàng hóa bên trên đều dùng xe nâng chuyển xuống, còn có một cái máy tính bên cạnh để điểu khiển việc lấy và sắp xếp hàng hóa.
"Giữ tươi?"
Chu Phong nhịn không được hỏi, những ngày này thứ làm hắn phát sầu chính là an nguy của Lý Ngôn He, thứ còn lại là vật tư trong kho hàng Đào Lý.
Những vật tư ban đầu định quyên tặng cho khu gặp phải thiên tai còn tốt, có thể để bao lâu cũng được. Nhưng nếu một khi kho lạnh cúp điện thì không nói đến những thực phẩm này không bảo quản được lâu, mà sau khi hệ thống an ninh bị hư hỏng, rất có thể sẽ bị người bên ngoài cướp mất.
"Lão Chu, dị năng của tôi có chút kỳ quái, giống như vậy."
Chỉ thấy Lý Ngôn Hề phất tay một cái, mấy thùng hàng bên cạnh bọn họ đột nhiên biết mất không thấy tăm hơi, mà sau một lát, những thùng hàng đó lại được cô đặt ở giữa hành lanh.
"... Dị năng của Lý tiểu thư có thể di chuyển đồ vật?"
Chu Phong hiểu rõ, đây có chút giống với tình tiết trong những bộ tiểu thuyết giả tưởng hắn đọc thời học sinh, ví dụ như không gian chứa đồ gì gì đó.
"Đúng vậy, đây là một dị năng trong số đó."
Lý Ngôn Hề vừa nói vừa tiếp tục thu hết mấy thùng đồ vào trong balo.
Một thùng có 24 túi thực phẩm, nhưng balo mặc định nguyên thùng, đến khi một ô vuông đầy 999 thùng, mới bắt đầu được kéo tiếp.
Xem ra đơn vị lớn nhất có thể chứa trong một ô vuông là 999, con số này có chút nằm ngoài dự đoán của Lý Ngôn Hà, 99 trực tiếp biến thành 999?
"Sắp xếp như này cùng được ư? Vậy nếu lại thăng cấp, vậy chẳng phải là chính là 9999 sao? Wow..." Cao Viễn tán thưởng. "Còn có thể thăng cấp?" Chu Phong hỏi.
Phục Anh dứt khoát nhân cơ hội giải thích ti mỉ về các công năng trong chiếc balo của Lý Ngôn He cho Chu Phong, bao gồm cả lúc bắt đầu chỉ có 10 ô vuông.
"Trách không được mọi người lại muốn đống tinh thạch đó!"
Chu Phong minh bạch, xem ra mấy ngày này Lý Ngôn Hề và Phục Anh không nhàn rỗi, vậy mà bọn họ có thể góp nhặt được một vạn tinh thạch để thăng cấp thành công cấp ba lô.
Lê Hiểu Tình để ý thấy Lý Ngôn Hề mỗi loại đồ ăn sẵn cô sẽ để lại mấy thùng, có lẽ là để che giấu tai mắt. Kho hàng của một nhà máy thực phẩm mà cái gì cũng không có, nói không chừng sẽ bị người có tâm hoài nghi ngờ tung tích vật tư.
"Đúng vậy, tôi thấy khi tái định cư bên kia đang thiếu lương thực và đồ uống, khó tránh khỏi về sau bọn họ sẽ tới đây thu thập vật tư.”
Lý Ngôn Hề thừa nhận, cô để lại một ít chính là vì tránh cho người khác qúa nghi ngờ.
Cô nhớ tới Quách Dung Dung, tuy Quách Dung Dung chỉ biết trong ba lô có 10 ô vuông, hơn nữa còn bảo đảm sẽ không nói ra ngoài, nhưng cô phải làm tốt công tác chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
"Khó mà làm được. Lúc trước Ngôn Hề cực khổ gây dựng giang sơn, không thể dễ dàng chắp tay nhường cho kẻ khác được."
Phục Anh tưởng tượng đến cảnh những thứ này bị người khác cướp đi, lập tức cảm thấy cả người không thoải mái. Bây giờ cô ấy cũng rất nhớ đồ trong nhà xưởng của mình...
Có điều hiện giờ balo của Ngôn He ba chỉ để được 100 loại đồ vật, nếu muốn tăng sức chứa thì bọn họ phải thu thập nhiều tinh hạch hơn mới được!
Mấy người mê mệt không ngừng nhét đồ vào trong balo Lý Ngôn Hà, trừ bỏ 12 thực phẩm tự sôi, còn có lương khô Đào Lý và mì ăn liền, ... Chủng loại tuy không nhiều lắm, nhưng thắng ở số lượng. Hơn nữa bọn họ còn có bán thành phẩm từ gạo và bột mì, Lý Ngôn Hề nhanh chóng lấp đầy balo chỉ chừa lại 10 ô vuông.
Cô không dám cất đồ vào 10 ô vuông còn lại, bởi vì ngày thường cô cũng sẽ đựng tỉnh hạch, hay vũ khí gì đó vào trong balo.
"Cần bao nhiêu tinh thạch để thăng cấp tiếp theo?"
Trương Đào hỏi.
"Không biết nữa, dự tính phải 10 vạn trở lên..."
Nhìn tiến độ gân như không thay đổi, Lý Ngôn Hề chỉ cảm thấy con đường phía trước còn rất rất dài.
"Không sao đâu Ngôn He. Bây giờ chúng ta có ăn có uống, từ từ giết zombie thu thập tích cóp tinh thạch là được, nhất định có thể thu thập đủ." Cố Dao an ủi nói.
"Ừ, mình nghĩ một người chắc chắn không được, phải dựa vào mọi người cùng nhau nỗ lực rồi. Đi thôi, mình mời mọi người ăn cơm.”
Lý Ngôn Hề mặt mày vui vẻ nói. Mặc dù trong kho lạnh vẫn còn một ít vật tư, đồ trong kho bình thường vẫn chưa thu được, nhưng có thể chất đầy balo đến mức này cô đã rất hài lòng rồi.
Chu Phong ngơ ngác nhìn bàn thức ăn tươi ngon. Đồ ăn tự sôi bọn họ sản xuất có mấy món này à?
"Trong balo còn một công năng khác tương đối tốn tinh thạch." Lý Ngôn Hề cười giải thích.
Lại là tinh thạch, xem ra dị năng của Lý tiểu thư đúng là nhà giàu, tốn thật nhiều tinh thạch...
"Vị ngon hơn đồ tự sôi nhiều..."
Chu Phong ăn một miếng thịt thỏ cay nói, thời gian trước hắn chỉ ăn đồ tự sôi trong kho hàng trộn với mì gói, thỉnh thoảng cũng sẽ có cơm. Nhưng bây giờ được nếm thử đồ ăn trong cửa hàng mỹ thực rồi, mấy món đồ tiện lợi kia đã trở nên vô vị...
"Các vị nữ sĩ ăn món này nhiều vào, trong phần giới thiệu nói nó có công dụng làm đẹp đó!"
Lý Ngôn He chỉ vào món chân gà hầm nấm linh chi nói.
"Thật à?"
Cố Dao cực kỳ nghiêm túc với việc làm đẹp, cô ấy luôn có lòng tin với thực phẩm dưỡng nhan, cho nên thường xuyên đắp mặt nạ sữa bò. Bây giờ nghe món này có tác dụng làm đẹp, cô ấy lập tức phấn chấn hẳn lên.
"Dị năng còn có thể bổ sung thì dưỡng nhan cũng chẳng có gì lạ" Phục Anh gắp một miếng bỏ vào trong miệng, ăn ngon lại còn có thể làm đẹp, quá thoải mái.
"Ngôn Hề, có món nào có thể làm đàn ông trở nên đẹp trai không?" Cao Viễn hỏi.
"Vẫn chưa phát hiện ra."
Cửa hàng mỹ thực có quá nhiêu món, cô còn chưa có thời gian đọc hết phần giới thiệu các món.
"Cao Viễn nếu anh muốn trở nên đẹp trai thì có thể tìm tôi." Lê Hiểu Tình chống má cười tủm tỉm nói.
"Sao lại thế?"
Cao Viễn khó hiểu hỏi, chẳng lẽ Lê Hiểu Tình cũng có dị năng đặc biệt gì à?
"Phụt, Hiểu Tình có chứng chỉ bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ mà. Hồi trước có không ít minh tinh yêu cầu cô ấy làm phẫu thuật đó." Phục Anh giải thích.
". Hay, hay là thôi đi...
Cao Viễn lập tức lặng lẽ rút lui, Hiểu Tình... Vẫn nên đi giết zombie thì hợp hơn, nhỉ?
Một bữa cơm tốn hơn 200 tinh thạch, nhưng mọi người đều ăn uống vô cùng vui vẻ. Mấy người Cao Viễn vốn không quen biết Chu Phong cũng nhanh chóng hòa nhập.