Chuong 158: Bi bao vay
Chuong 158: Bi bao vayChuong 158: Bi bao vay
Bên trong đội cứu hộ có cơ chế gì, mấy người Lý Ngôn He không biết, cũng không có ý định quan tâm, bởi vì đợt tang thi lần này đã làm cho mấy người đủ đau đầu rồi.
"Đội trưởng Thân, không phải là tôi không làm tốt công tác chuẩn bị chiến đấu, mà là hiện tại toàn bộ phía Nam thành phố đều bắt đầu khan hiếm đạn dược ah, không có nguồn sản xuất, vật tư càng dùng càng ít, tôi cũng chỉ có thể điều động chút này thôi."
Hướng Minh Chí đầu đầy mồ hôi giải thích với Thân Trạch Vĩ, lúc trước đội cứu viện mỗi ngày đi cứu viện đều tiêu hao lượng lớn súng ống đạn dược, hiện tại tình huống này lại không có khả năng sản xuất, cho nên tài nguyên khan hiếm cũng khó tránh khỏi, hắn cảm giác mình lại một lần nữa bị oan uổng.
"Vậy tại sao anh không báo cáo trước? Bây giờ tất cả chúng ta đều ở đây, anh lại nói với tôi rằng nguồn tài nguyên khan hiếm?" Thân Trạch Vĩ hỏi ngược lại.
"Tôi, tôi cũng không biết nơi này sao lại có nhiều tang thi như vậy! Nếu như có thể sớm dẫn Lý Ngôn Hề đến quan sát một chút cũng sẽ không phát sinh chuyện này, tôi thật sự..."
Hướng Minh Chí còn chưa nói xong, bên Thân Trạch Vĩ đã cúp máy.
"Người này luôn chỉ biết tìm cớ." Thân Trạch Vĩ đã tức giận.
"Haizz, đừng tức giận nữa, chúng ta ai mà không giống như người mù mò mẫm đi từng bước một chứ? Chẳng qua hắn nói có một điểm cũng đúng, nếu như trước đó có thể đưa Lý Ngôn Hề đi khảo sát địa điểm trước, loại chuyện này sẽ rất khó xảy ra." Tả Lương Bình an ủi.
"Cô ta rốt cuộc vẫn không phải là người của chúng ta." Thân Trạch Vĩ nói.
"Không phải bọn họ thích đào tinh thạch sao? Lần này cũng bởi vì có thù lao nên mới hợp tác, đúng chứ? Vì vậy, tại sao không sử dụng tinh thạch để thu hút họ?” Tả Lương Bình khó hiểu hỏi.
"So với dùng tinh thạch để hấp dẫn, phía trên thích người phải tuyệt đối phục tùng, điểm này tôi và anh đều không thể thay đổi."
Thân Trạch Vĩ không phải không nghĩ tới phương pháp này, chỉ là hiện tại sự khống chế đối với tinh thạch còn cực kỳ nghiêm khắc, hơn nữa bên trên luôn cho rằng tất cả mọi người phải phục vụ bọn họ vô điều kiện mới là tốt nhất.
"Đó là tất nhiên, chúng ta kỳ thật cũng đang làm công mà thôi."
Tả Lương Bình giờ phút này ngược lại có chút hâm mộ đám người Lý Ngôn He kia.
Mà giờ phút này, Lý Ngôn Hề cảm thụ được số lượng tang thi bên ngoài, cảm thấy tối nay bọn họ sợ là sẽ bị vây khốn ở chỗ này.
Mấy trăm người đối đầu với mấy vạn tang thi, tuy rằng tang thi còn đang không ngừng giảm bớt, nhưng cũng có xe của nhân viên cứu hộ bị lật úp thậm chí bị tang thi đập nát kéo ra ăn tươi nuốt sống, toàn bộ cục diện không còn lạc quan.
"Hô, mình không được rồi, hết dị năng rồi."
Phục Anh thành thật thu hồi dị năng nói, cô ấy đã liên tục khống chế dị năng một giờ, hiện tại cả người đều là cảm giác mệt mỏi.
"Phục Anh, cho cậu.
Lý Ngôn Hề đổi một ly trà sữa trân châu từ cửa hàng mỹ thực đưa tới trước mặt Phục Anh, sau khi Phục Anh đón lấy, cô lại đổi một phần cho mọi người trong xe.
"Đãi ngộ thần tiên." Phuc Anh uống một ngum trà sữa trân châu mát lạnh, nhất thời cảm thấy cảm giác mệt mỏi đều biến mất hơn phân nửa, hơn nữa hương vị của trân châu này cũng rất ngon.
"Vậy mà còn có trà sữa?”
Lê Hiểu Tình kinh ngạc nói, không có nữ sinh nào có thể kháng cự được trà sữa trân châu, ngay cả ngày thường cô ấy từ chối đường cũng không ngoại lệ.
"Cảm ơn."
Trương Đào hút một ngụm lớn, hắn biết tác dụng của thức ăn trong cửa hàng mỹ thực, nhưng cũng không phủ nhận trà sữa này thực sự rất ngon.
"Mọi người muốn ăn cái gì muốn uống cái gì tùy tiện nói."
Lý Ngôn Hề bày tỏ, dù sao người bên ngoài cũng không nhìn thấy được tình huống trong xe.
"Ngôn Hề, cho mình một phần bánh bao heo dứa, mình cũng có chút đói bụng."
Phục Anh quyết định không khách khí nữa, hiện tại đã là buổi chiêu, bọn họ còn chưa kịp ăn cơm trưa.
"Được, Tiểu Cố Dao thì sao, ăn cái gì?" Lý Ngôn Hề nhìn thực đơn hỏi.
"Mình... mình cũng không biết ah, chị Hiểu Tình chọn trước đi, mình suy nghĩ một chút."
Cố Dao không phải không đói, mà là chứng khó lựa chọn của cô ấy lại tái phát.
Sau khi giúp mọi người đổi đồ ăn xong, Lý Ngôn Hề cũng lấy cho mình một phần bánh sandwich đơn giản, cảm giác thức ăn vào bụng rất tốt, giống như một giây sau bắt đầu tiêu hóa và chuyển hóa thành năng lượng trên cơ thể, cô thậm chí có thể vừa ăn vừa khống chế mấy lưỡi dao tiếp tục đánh tang thi bên ngoài.
Phục Anh đã khôi phục một ít cũng có chút cảm hứng, cô ấy dùng dị năng hệ kim kết hợp với hai bên xe, ứng với chiều cao của tang thi làm ra rất nhiều lưỡi đao kim loại, tuy rằng lưỡi đao cao thấp không đồng đều, nhưng phối hợp với sự chuyển động của xe cũng giết chết không ít tang thi bên cạnh xe.
"Phục Anh em thật giỏi, như vậy chị cũng có thể hỗ trợ giết tang thi."
Lê Hiểu Tình lái xe nói, mà Cao Viễn cũng phối hợp với cơ quan Phục Anh làm ra, dùng dây leo kéo tang thi bên ngoài lại đây, trực tiếp làm cho đầu bọn chúng chui vào trong cái gai kim loại do Phục Anh làm.
"Ha ha, tôi phát hiện làm ra vũ khí cũng rất có cảm giác thành tựu nha."
Phục Anh được người ta khen ngợi còn có chút ngượng ngùng, dị năng hệ kim ở phương diện này đúng là có thể phát huy rất nhiều trí tưởng tượng của cô ấy.
Phương pháp giết tang thi của mấy người Lý Ngôn Hề làm cho đội viên cứu viện chỉ quen dùng súng ống đạn dược cũng mở rộng tâm mắt, một số dị năng giả cũng bắt đầu bắt chước, chỉ là bởi vì thời gian dài sử dụng vũ khí nóng, dị năng cấp 0 cũng không phát huy được hiệu quả quá lớn.
Cho đến buổi chiều lại trôi qua mấy tiếng đồng hồ, Lý Ngôn Hề nhịn không được nhìn về phía cầu vượt bọn họ mở ra bên kia, có ba người từ hướng bên kia đi tới, chẳng lẽ...
"Cái gì? Chẳng lẽ là bọn Chu Phong?"
Cao Viễn nghe xong hỏi, Ngôn Hề nói có ba người đang chạy về phía bọn họ, ba người lại vào thời gian này, Cao Viễn cũng khó tránh khỏi nghĩ đến ba người Chu Phong.
"Thôi nào, bọn họ hiện tại cho dù tới đây cũng không vào được, đừng nên mạo hiểm."
Phục Anh nói, hơn nữa hiện tại còn gân chạng vạng, nơi này quá nguy hiểm.
Bầu trời tàn dương như máu dần dần có chút ảm đạm xuống, nhưng điện quang màu lam tím đột nhiên lóe lên ở lối vào lại có vẻ đặc biệt chói mắt, lúc nhìn thấy đạo điện quang kia, Lý Ngôn Hề đã xác định, đó chính là ba người Phục Đình Du.
"Đó là cái gì?"
Hướng Minh Chí mở to hai mắt nhìn điện quang có chút chói mắt kia, đây là dị năng của dị năng giả hệ lôi? Nhưng màu sắc và quy mô này lại có chút khiến hắn không dám xác định.
"Là dị năng giả hệ lôi."
Đặng Tuấn cũng không để ý đến tang thi bên ngoài đập cửa sổ xe, dán vào cửa sổ xe nói.
Trong một chiếc xe thương vụ màu đen, Chu Phong làm tài xế tuy rằng chỉ cần lái xe là được, nhưng trong lòng hắn giờ phút này lại vô cùng hưng phấn.
Đàn tang thi thối rữa đánh về phía bọn họ, Phục Đình Du đã nhảy lên nóc xe, từng đạo lôi điện tung hoành đan xen giống như muốn thanh lọc vạn vật lan tràn về phía tang thi xấu xí đang kêu gaol
Chết đi!
Một mảnh tang thi nương theo một trận sương mù cháy đen ngã xuống.
Thi thể cũng bị đầu xe hất văng, phía trước xe nhất thời được mở ra một con đường.
"Họ là ai?"
Chẳng lẽ là dị năng giả đi ngang qua đến hỗ trợ?
Thân Trạch Vĩ nhìn chằm chằm vào vị trí của chiếc xe kia, người đàn ông lôi hệ trên nóc xe kia nhìn cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái, nhưng dị năng lôi hệ mạnh mẽ của hắn đã khiến rất nhiều người quên mất đang bắn giết tang thi.
Đây cũng là lực lượng của dị năng giả sao?