Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 166 - Chương 166: Cái Chết Của Tào Lệ

Chương 166: Cái chết của Tào Lệ Chương 166: Cái chết của Tào LệChương 166: Cái chết của Tào Lệ

Người bạn giống đàn ông?

Phục Đình Du nghe xong biểu tình có chút cổ quái, nhưng hắn vẫn không nói gì.

"Anh, đừng nói người khác như vậy."

Lý Ngôn Hề lên tiếng ngăn cản, Phục Anh khẳng định sẽ không thích bị người khác nói như vậy.

"Ai nha, biết rồi biết rồi, dù sao cô ấy khẳng định cũng không nói gì tốt về anh." Lý Tinh Hải lẩm bẩm.

"Dược phẩm Chúng Thái mà anh vừa nói làm sao vậy?" Lúc này Lý Ngôn Hề mới hỏi.

"Là có, phải không? Anh nhớ rõ mà, lúc cô ấy nói chuyện với các em đã từng nhắc qua, anh nói cho em biết, nghe nói đội cứu hộ sắp tới sẽ đi thu thập mấy nhà máy dược phẩm lớn, trong đó có dược phẩm Chúng Thái, các em thật sự không ngại bị người ta lấy đi miễn phí chứ?"

Lý Tinh Hải ngày thường làm người có một đặc điểm, bao che khuyết điểm lại keo kiệt, điểm này Lý Ngôn He cũng biết, chỉ là không nghĩ tới lân này hắn cũng đưa công ty của Phục Anh vào phạm vi bảo vệ khuyết điểm.

Nhưng tình báo này vẫn rất hữu dụng, đội cứu viện muốn thu Chúng Thái? Vậy làm sao được?

"Anh, cám ơn anh đã giúp chúng em nghe ngóng những chuyện này, nhưng hàng tồn kho bên kia rất nhiều, chúng em cũng không có cách nào dùng hết, nếu như có thể phát huy tác dụng ở chỗ đội cứu hộ, vậy còn tốt hơn là để không ở đó."

Lý Ngôn Hề nói, cô vốn định nói chuyện này với Lý Tinh Hải, nhưng giờ phút này phía trên cầu thang chỗ bọn họ đã có người đứng ở đó.

Ai thì cô không biết, nhưng người đàn ông này dường như cố ý đứng đó.

"Thật đáng tiếc ah, nói như thế nào cũng là..."

Lý Tinh Hải thấy Lý Ngôn Hề thế nhưng không coi trọng chuyện này, lập tức cảm thấy quả thực đáng tiếc, đây tốt xấu gì cũng là một nhà máy lớn ah, chủ xưởng vẫn còn ở đây, nếu như là hắn, đánh chết cũng không thể để cho người ta thu đồ của mình.

Có điều lời nói của hắn lại bị Phục Đình Du cắt đứt: "Tôi mệt rồi, đi nghỉ ngơi trước đây."

Thấy đồng đội của em gái nhà mình nói như vậy, Lý Tinh Hải cũng cảm thấy ba người vẫn đứng ở chỗ này cũng không tốt, vì thế vội vàng đưa hai người rời khỏi chỗ này.

Ngô Hạo Thiên trong lòng hô to đáng tiếc, hắn vừa nghe được một ít tin tức hữu dụng, lại bị người đàn ông nói muốn nghỉ ngơi kia cắt đứt cuộc đối thoại kế tiếp.

Thì ra dược phẩm Chúng Thái có quan hệ với Phục Anh...

Lý Tinh Hải quả nhiên đưa hai người đi tới một gian phòng không có người ở, tuy rằng trong phòng chỉ có mấy cái ghế cũ nát nhưng Phục Đình Du vẫn không chút khách khí trực tiếp ngồi lên.

"Hai người ở chỗ này chờ trước, tôi đi xem những người đó đi chưa?"

Lý Tinh Hải có chút kỳ quái nhìn thoáng qua Phục Đình Du, bất quá hắn vẫn không hỏi cái gì.

"Được, anh, mấy thứ này anh cũng giúp em xách lên trước đi."

Lý Ngôn Hề nói, lần này cô lại lấy một ít bánh mì đóng gói chân không và đồ ăn ướp muối, có một số còn bị cô cố ý mở ra bao bì, ngụy trang thành vật tư bọn họ thu thập được.

Biết Lý Ngôn Hề muốn tặng mấy thứ này, Lý Tinh Hải cũng không từ chối, trực tiếp xách đi lên lầu.

Cảm nhận được Lý Tinh Hải đã rời đi, Lý Ngôn Hề cười hỏi: "Vừa rồi anh cũng phát hiện có người? Cô không tin người đàn ông đã từng chiến đấu ba ngày ba đêm mới đứng ở đó một lúc đã than mệt mỏi.

"Ừm, cái bóng"

Phục Đình Du giải thích, hơn nữa xác suất lớn đó là cái bóng của một người đàn ông.

"Thì ra là như thế, nhưng xem ra chúng ta trở về lại có chuyện phải làm."

Lý Ngôn Hề tính toán buổi tối ở lại chỗ này, kiếp trước cái chết của Tào Lệ khiến cô vẫn luôn bị chỉ trích, kiếp này, mặc kệ khán giả hiểu rõ Tào Lệ tiến hành đến bước nào, cô đều tính toán cứu nhân vật hâu như không có ảnh hưởng đến nội dung phim này trước.

Chỉ là cô thật sự không ngờ, Tào Lệ cuối cùng vẫn chết.

Lúc Phạm Bằng nhận được cảnh báo của Lý Ngôn Hề, mọi người ở điểm an trí đều đã đi nghỉ ngơi, nhưng hắn cũng không thể xem nhẹ lời nói của Lý Ngôn Hề.

"Có bao nhiêu tang thi?”

Phạm Bằng có chút khó có thể tin lại hỏi lại một lần nữa, làm sao lại có hơn ba trăm tang thi đột nhiên vây quanh bên này?

"Đoán chừng 380 con, dự kiến mười phút nữa sẽ đến."

Lý Ngôn Hề ra vẻ sốt ruột nói, lúc này đây, nếu có cảnh báo trước của cô, cuộc tập kích tang thi này chắc có thể ứng phó được.

Phạm Bằng cũng cảm thấy may mắn vì hôm nay Lý Ngôn Hề ở lại nơi này, nghe nói là Tào Lệ lôi kéo cô tán gẫu thật lâu, cho nên cô dứt khoát ở lại chỗ này.

"Tôi biết rồi Lý tiểu thư, chúng tôi sẽ lập tức ứng phó, cám ơn cô đã nhắc nhở."

Phạm Bằng cảm kích nói xong liên chạy ra ngoài, tuy rằng chỉ có mấy trăm con tang thi, nhưng hôm nay đội cứu viện của Triển Hào bởi vì ngủ ở bên ngoài, chiến lực bố trí của bọn họ cũng kém hơn rất nhiều, nhất định phải lập tức chuẩn bị mới được.

Xung quang điểm an trí rất nhanh đã được thông báo tin tức xuất hiện tang thi, giống như kiếp trước, người sống sót được sơ tán lên nóc nhà, phía dưới để người của đội cứu hộ bắn giết tang thi.

Âm ầm!

Một mảnh ván gỗ chất đống bị một đoàn hỏa lực trong bóng tối ném tới châm lên, Phạm Bằng vừa mới chuẩn bị xong vẫn khiếp sợ, lại là tang thi biến dị?!

"Ahll"

Có đội viên của đội cứu hộ còn chưa kịp bắn phá đã bị tang thi biến dị động tác cực nhanh ở một bên đánh ngã xuống đất.

Mắt thấy một bóng người từ tang trên cùng rơi xuống, Lý Ngôn He nhanh chóng chạy lên tang trên cùng.

"Tôi đi giúp mẹ và anh trai tôi." Lý Ngôn Hề nói với Phục Đình Du phía sau.

"Nơi này có đội cứu viện là đủ rồi, tôi đi cùng cô." Phục Đình Du vẫn quyết định đi theo Lý Ngôn He.

Từ chỗ Lý Ngôn Hề chạy lên nóc nhà không mất bao lâu, quả nhiên nhìn thấy mấy sợi dây leo giống hệt kiếp trước lặng lẽ bò lên từ mép lầu.

Bang bang bang!

Lý Ngôn Hề lấy ra một thanh trường đao, trực tiếp chém đứt mấy sợi dây leo kia, hơn nữa còn kêu lên: "Mọi người cẩn thận! Dây leo này là dây leo của tang thi biến dị, không nên để nó đụng phải hoặc bắt được." Cái gì? Là dây leo của tang thi?

Trong đám người nhất thời bối rối, trên nóc nhà cũng không có bất kỳ thiết bị chiếu sáng nào, mọi người chỉ có thể dựa theo đề nghị của Lý Ngôn Hà, tất cả đều tay trong tay đứng chung một chỗ, ít nhất như vậy sẽ không bị thứ gì đó không rõ kéo xuống lầu.

"Anh, mẹ đâu?”

Lúc này Lý Ngôn Hề mới phát hiện, Tào Lệ vốn nên ở chỗ này lại không có ở đây.

"Bà ấy vừa rồi còn đi theo anh, sao giờ lại không thấy đâu?"

Lý Tinh Hải cũng đang tìm Tào Lệ, đợi sau khi Phục Đình Du dùng dị năng hệ lôi chiếu sáng mái nhà, hắn mới xác định, Tào Lệ thật sự không thấy đâu.

"Tôi vừa mới nhìn thấy dì trở ve theo hướng ngược lại."

Không giống như kiếp trước, lần này người phụ trách sơ tán đám người là Ngô Hạo Thiên, anh ta đứng ra nói với mấy người Lý Ngôn Hê.

"Tôi đi tìm, mọi người cẩn thận."

Lý Ngôn Hề cảm tạ Ngô Hạo Thiên, cô vẫn quyết định cùng Phục Đình Du đi tìm một chút.

"Em gái, anh cũng đi." Lý Tinh Hải cũng sốt ruột nói.

Lý Ngôn Hề đương nhiên không ngăn cản, cô cũng tò mò vì sao lần này Tào Lệ không xuất hiện trong đám người trên tâng cao nhất.

Khi ba người tìm được Tào Lệ, bà ta đã bị người ta đâm chết ở trong phòng.

Phòng Tào Lệ ở có một gian phòng nhỏ, là nơi bà ta dùng để vật tư, mà hiện tại vật tư đều không thấy đâu, chỉ có thi thể của Tào Lệ ngã trong vũng máu...
Bình Luận (0)
Comment