Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 189 - Chương 189: Hẹn Không Gặp Lại

Chương 189: Hẹn không gặp lại Chương 189: Hẹn không gặp lạiChương 189: Hẹn không gặp lại

"Đừng cao hứng sớm như vậy, những thứ chúng ta ăn này đều là Ngôn Hề dùng tinh thạch đổi, nếu không có tinh thạch thì không được!" Cao Viễn nhắc nhở người mới.

"Hóa ra tinh thạch còn có tác dụng này, sớm biết vậy tôi đã cầm đi tất cả tinh thạch của mình trong doanh trại." Tạ Kỳ Thắng tiếc nuối nói.

Liễu Hạo Quảng chỉ cảm thấy mình vô cùng may mắn, so với bàn mỹ thực trước mặt này, công việc trong doanh trại kỳ thật cũng chỉ là một ngày hai bữa cùng một gian phòng nhỏ mà thôi, hơn nữa hai bữa ăn kia còn thường xuyên kèm theo thức ăn mốc meo, nghe nói là lúc đội cứu hộ thu thập vật tư. Rất nhiều thức ăn đã hư hỏng cũng không nỡ vứt bỏ, vì thế đã mang về cho căng tin doanh trại dùng trước.

Hắn vẫn cho rằng, mình có lẽ một ngày nào đó không bị tang thi ăn tươi nuốt sống, cũng bị thức ăn mốc meo trong doanh trại làm cho ngộ độc chết.

"Không cần gọi tôi là Lý tiểu thư, giống như mọi người là được."

Lý Ngôn Hề nói xong thì gọi mọi người ăn cơm, lăn qua lăn lại lâu như vậy, cô cũng rất đói bụng.

Phục Đình Du tự giác ngồi ở bên phải Lý Ngôn He, nhìn hai anh em một trái một phải ngồi bên cạnh mình, Lý Ngôn Hề có chút dở khóc dở cười.

Nhưng sau khi ngồi cùng Phục Anh và Phục Đình Du, lượng thức ăn của cô cũng bất tri bất giác tăng lên, dù sao hai anh em này một người lại có thể ăn hơn một người, chỉ riêng lồng sủi cảo hấp trước mặt Phục Đình Du cũng đã chất đống mấy cái...

"Mọi người cứ thoải mái ăn, đội ngũ của chúng ta tuy rằng không có tiền lương, nhưng đảm bảo ăn no nha."

Lý Ngôn He phất tay thu dọn hết đĩa và lông hấp đã ăn xong, lại đổi sáu lông sui cảo tôm cùng với cơm chiên Dương Châu vân vân.

Trong đội ngũ của bọn họ hiện tại đàn ông tương đối nhiều, lượng cơm của mỗi người đều không nhỏ, nhưng cô hoàn toàn nuôi nổi.

Phục Đình Du nhìn bát canh bày trước mặt mình trong lòng ấm áp, lại cúi đầu húp từng miếng một.

"Lấy tiền lương cũng vô dụng, bao ăn là được."

Trương Đào ăn đến hai má phồng lên, hai ngày nay không có thức ăn ở cửa hàng mỹ thực, bọn họ ăn đồ ăn nhanh kia quá không quen.

"Ngôn Hề, mọi người, cảm ơn mọi người cũng đồng ý tin tưởng tôi."

Đường Đức Vũ vẫn luôn cảm thấy mình là một người vô hình, tùy thời sẽ bị đội ngũ vứt bỏ, nhưng không nghĩ tới vừa rồi Lý Ngôn Hêề lại nói ra bí mật của mình trước mặt hắn.

"Tín nhiệm là lẫn nhau mà, chúng ta tuy rằng đều đến từ các ngành nghề khác nhau, nhưng cũng bởi vì cùng chí hướng mới gặp được nhau, hy vọng sau này mọi người có thể cùng nhau tiến bộ."

Phục Anh cảm thấy lời này của mình có chút giống như đang họp ở công ty, nhưng đây cũng là suy nghĩ chân thật trong lòng mình.

Một bữa ăn sáng mọi người vô cùng thỏa mãn, Lý Tinh Hải hút sữa đậu nành còn chưa uống xong, nặng ne nấc một cái nói:

"Tôi tuy rằng không có dị năng, sau này tôi chính là tài xế độc quyền của mọi người, chờ đến nơi xây doanh trại, tôi còn có thể xây nhà cho mọi người."

Lý Tinh Hải vừa rồi lúc ăn cơm vẫn luôn tự hỏi giá trị của mình ở đâu, hắn biết lái xe cộng thêm trước kia lan lộn trên công trường không ít, trong đội ngũ Ngôn Hề ngoại trừ hắn ra còn lại đều là dị năng giả, hắn cảm thấy cho dù là người bình thường, cũng có thể làm rất nhiều chuyện. "Anh trai cậu gan đây giác ngộ rất tốt nha." Phục Anh ở bên tai Lý Ngôn He cười nói. "Ừm, anh trai mình rất lạc quan, chỉ cần anh ấy không tự coi thường mình, tạo áp lực quá lớn cho mình là được." Lý Ngôn Hề gật đầu nói, cho dù là Lý Tinh Hải cái gì cũng không làm, cô hoàn toàn có thể mang theo một người này, huống hồ hiện tại trong đội ngũ đúng là không có nhân viên hậu cần. [Lý Ngôn He đối xử với người nhà thật sự rất tốt, tôi cũng nhớ gia đình tôi] [Lý Tinh Hải thật ra rất chân thật, có cả ưu điểm lẫn khuyết điểm, sau khi Tào Lệ chết hắn sẽ không ngu xuẩn như vậy nữa] (Anh ta bị Lý Ngôn Hề cảm hóa rồi] [ Rốt cuộc cũng rời khỏi nơi quỷ quái này] [Chờ đợi cuộc phiêu lưu tiếp theo] L.. 】 Từ Nam Thành đến Thanh Thành cách rất xa, trước tận thế ngồi máy bay hai tiếng là tới, Nhưng bây giờ, Lý Ngôn Hề dự đoán cũng sẽ mất hơn nửa tháng. Cho nên đoàn người sau khi ăn xong điểm tâm thì lập tức xuất phát. Mười bốn người hai chiếc xe, khi cách doanh trai Nam Thành càng ngày càng xa, tang thi trên đường cũng dần dần nhiều lên. Đây là lần đầu tiên Lý Tinh Hải lái xe đụng tang thi, Cao Viễn ngồi ở bên cạnh chỉ cảm thấy biểu tình của hắn đã vặn vẹo... "Lý đại ca, anh có được không? Nếu không đổi lại tôi?" Xe jeep tuy rằng rất ổn định, nhưng Cao Viễn cũng lo lắng Lý Tinh Hải đụng vào tường. "Được chứ, sao không được, các người cứ ngồi yên là được." Lý Tinh Hải kỳ thật trong lòng cũng không sợ hãi, chỉ là cảm giác xe đụng phải tang thi có chút xa lạ. "Dừng trong ngõ nhỏ phía trước một lát, có người sắp đi qua con đường chúng ta muốn đi." Lý Ngôn He dùng bộ đàm nói với xe của Liễu Hạo Quảng phía sau. "OK Liễu Hạo Quảng không nghi ngờ, đi theo xe của Lý Tinh Hải chạy vào một con hẻm nhỏ tâm thường. Trong thời gian chờ đợi, hai chiếc xe cũng có không ít tang thi vây quanh, nhưng đều bị Phục Đình Du trong xe dùng dị năng giải quyết sạch sẽ. "Là người của doanh trại." Triển Hào nhìn thấy từng chiếc xe quen thuộc đi qua đầu hẻm, loại xe này hắn rõ ràng nhất. "Nhiều người như vậy, cũng không lái xe tải, không phải đi thu thập vật tư sao?" Phục Anh duỗi cổ nhìn ra bên ngoài nói. "Dọa chết tôi, may mà Ngôn Hề bảo chúng ta trốn đi trước, bằng không lại gặp phải đám chó kia." Lý Tinh Hải cảm thấy cực kỳ sợ hãi, nhưng đảo mắt lại nghĩ Lý Ngôn He ngay cả súng cũng không sợ, hơn nữa trong đội ngũ nhiều cao thủ như vậy, nếu phải đánh nhau, ai thua ai thắng cũng chưa biết được. Nhưng hắn cũng chỉ dám nghĩ mà thôi. "Có lẽ bọn họ đi về phía Đào Lý." Lạc Thời Vũ suy đoán.

"Không phải chứ? Họ nghĩ chúng ta đang trốn trong Đào Lý? Quá coi thường chúng ta rồi, phải không?" Cố Dao nói.

"Ah ha ha ha, nếu thật sự đi Đào Lý thì thật thú vị "

Cao Viễn cười ha ha nói, trước khi đi hắn đã lôi kéo Đường Đức Vũ cùng chuẩn bị tốt một phần đại lễ ở đó...

Nhóm Lý Ngôn Hề tuy không nhìn được đoàn người trước mắt đi hướng nào, nhưng khán giả lại có thể xem được.

Thân Trạch Vĩ quả nhiên như Lạc Thời Vũ đoán, mang theo cả đám đi đến nhà máy thực phẩm Đào Lý.

Trong ngoài Đào Lý đã bị đánh quét sạch sẽ, mà ngay cả mấy thi thể tang thi trước đó Chu Phong thiêu hủy cũng đều bị thanh lý sạch sẽ rồi.

"Hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được, cùng tôi đi vào "

Thân Trạch Vĩ cười lạnh nói, cho dù hai người Lý Ngôn Hề vẫn chưa về, vậy hắn cũng phải mang mấy người còn lại về.

Chỉ đến khi hắn và người của mình cuối cùng cũng mở được cửa nhà kho của Đào Lý thì lại bị vài cái chữ to trước mắt làm cho tức giận đến dạ dày cũng đau.

Vừa vào cửa, mấy chữ lớn được viết trên ván gỗ:

Ông dượng cùng nhóm bà cô đi đây, các cháu không cần đến hiếu kính nữa, sau này không hẹn gặp lại.

( Hết chương )
Bình Luận (0)
Comment