Chuong 210: Tinh mong
Chuong 210: Tinh mongChuong 210: Tinh mong
"Vu hồ - bổn thần thú hy sinh giấc ngủ để tới xem các ngươi biểu diễn đó! Nữ nhân, ngươi đừng chết nhé!"
Tiểu Vũ Gia bị Lý Ngôn Hề nhét vào túi xách, ồn ào la hét.
Không thể không nói đồ ăn của nữ nhân này ăn rất ngon. Quan sát thế giới này mấy ngày nay, nếu nó đi theo những người khác bảo đảm lập tức sẽ bị biến thành đồ ăn. Cho nên trong lúc bản thân còn yếu ớt, tạm thời nó đành nhẫn nhục chịu đựng một đoạn thời gian vậy!
"Chỉ có thế này thì không chết được."
Lý Ngôn Hề khẽ cong miệng.
Khan giả cũng có thể nghe được đoạn đối thoại của Tiểu Vũ Gia và Lý Ngôn Hà. Tiểu Vũ Gia mới chỉ xuất hiện hai tập, đã thu hút được lượng khán giả riêng, hơn nữa còn nhảy vọt lên vị trí thứ năm trong bảng xếp hạng.
[Thuộc tính kiêu ngạo của vật nhỏ buồn cười quá đi mất. ]
[ Lý Ngôn Hề xông lên nào! ]
[ Tiểu Vũ Gia quá đáng yêu, xem tang thi xong có thể ngắm nó tiện rửa mắt luôn-] [ Sao trại trưởng doạnh trại này vẫn chưa xuất hiện thế? ]
【.… 】
"Gã tên Giang Bằng kia là người của phòng bảo vệ à?"
Cam Tinh Châu rất hài lòng với tình tiết mấy tập phim này, mặc kệ tên trộm Tiền Thừa Nghiệp chẳng gây đươc tí bọt nước nào, nhưng bà Tuần, Trương Anh và Giang Bằng đều là người rất thú vị.
"Hắn không phải, hắn chỉ là một trong số những người tham diễn giống Trương Anh mà thôi." Tạ Bác Văn trả lời.
"Hả? Tôi hiểu rồi."
Cam Tinh Châu sờ cằm, tiếp tục nghiêm túc xem.
Trong và ngoài phòng cung cấp điện đều có đèn khẩn cấp, mà giờ phút này đoàn người dựa vào nhau đang bị bao vây bởi tâng tâng lớp lớp tang thi. Lý Ngôn Hề cảm giác được, từ sau khi bọn họ ra ngoài, tang thi bên ngoài doanh trại chạy vào ngày càng nhiều.
"Đi đóng cổng lại trước đã, nếu không sẽ mãi không kết thúc." Lý Ngôn Hề nói.
Hiện tại đại đa số tang thi đã chạy vào bên trong doanh trại, hơn nữa bây giờ mọi người đang tràn đây năng lượng dị năng, chưa tới nửa tiếng hai mươi mấy người đã giết sạch tang thi ở xung quanh, chỉ là vẫn cứ có tang thi từ cổng lớn chạy vào.
Giang bằng khiếp sợ, quả nhiên là cổng doanh trại bị mở ư?
Nhưng sao tự dưng cổng doanh trại lại bị mở ra?
"Chỉ cần có điện, cổng doanh trại có thể đóng trong phòng cung cấp điện, không cần phải chạy ra ngoài." Giang Bằng nói.
Phòng cung cấp điện nằm trong một căn nhà nhỏ hai tâng, không cao lắm, rất nhiều thiết bị điện của doanh trại được đặt bên trong này.
"Anh chỉ là hướng dẫn viên du lịch mà biết nhiều chuyện nhỉ." Cao Viễn vừa dùng dây leo bảo vệ xung quanh mọi người, vừa nói. "Ừ, tiền nào của nấy."
Lạc Thời Vũ dùng một quả cầu gió hất đám tang thi đang lao đến ra xa, sau đó mới cùng mọi người vào phòng cung cấp điện.
"Anh trai, anh thật sự có thể phát điện à? Lợi hại ghê!"
Phục Anh tò mò nhìn Phục Đình Du bắt đầu truyền lôi điện vào một cái hộp màu đen sì, vậy bọn họ sẽ không cần phải tìm chỗ nạp điện nữa, đúng không?
"Mọi người mau đến đây!"
Sau khi được Phục Đình Du rót dòng điện vào, thiết bị điện trong phòng bắt đầu tự động vận hành, bao gồm cả hệ thống điều khiển cổng. Lúc này Liễu Hạo Quảng đột nhiên chỉ vào video giám sát chỗ cổng lớn hét lớn.
Đó là đoạn video giám sát hai mươi mấy phút trước, một người phụ nữ chậm rãi đi vê phía cổng doanh trại. Mọi người cảm thấy người phụ nữ kia trông khá quen mắt, nhưng lại không thể nhớ ra cô ấy là ai.
Thẳng đến khi người phụ nữ đi đến cổng doanh trại, dùng dị năng hệ kim phá hủy cái khóa thông minh tưởng chừng như rất kiên cố. Tiếp theo đó là một đoàn tang thi vọt vào bên trong cánh cửa, xé xác người phụ nữ ra thành từng mảnh nhỏ chỉ trong giây lát...
"Đó là bạn gái của Triệu Phi... Sao lại là cô ấy?"
Giang Bằng nhìn chằm chằm vào màn hình khiếp sợ nói, vừa nhìn một cái hắn đã nhận ra ngay người phụ nữ kia là ai.
"Nhưng tại sao cô ấy lại làm như vậy?”
Kim Thiện biết chuyện đã xảy ra, nhưng hắn vẫn không hiểu.
"Tôi nghĩ... Cô ấy hận căn cứ này, muốn mọi người chôn cùng bọn họ."
Lạc Thời Vũ nhớ tới chuyện xảy ra ở ranh giới sinh tử, vì thế thở dài nói.
Giờ phút này trong màn hình, bạn gái Triệu Phi hai mắt vô thần nhìn chằm chằm về phía cổng doanh trại, trong miệng đang lầm bầm gì đó:
"Bọn họ cười anh chửi anh... Coi anh như một trò tiêu khiển , một cái bánh mì... Anh chết rồi vậy mà bọn họ còn vỗ tay, nói anh vì muốn nuôi em nên mới phải chất..."
"Em ăn đồ anh đưa cho em, em ăn mạng sống của anh... Ở cái nơi quỷ quái này con người và tang thi có gì khác nhau sao... Ha ha... Nếu đã như vậy thì hãy để những người ở nơi này chôn cùng với anh đi!"
Đi tới trước cửa, ánh mắt người phụ nữ đột nhiên trở nên hung ác. Mặc dù dị năng hệ kim của cô ấy chỉ là cấp 0, nhưng lũ tang thi đang chờ sẵn ở bên ngoài giờ phút này lại thành trợ thủ của cô ấy, đẩy toàn bộ cánh cửa mở ra...
[ Tôi cũng không biết cô ấy làm vậy là đúng hay là sai nữa. ]
[ Cô ấy đang báo thù đúng không? Chỉ là cái giá này quá lớn. ]
[ Tôi thấy mở ra cũng tốt, chỉ hy vọng nhóm Lý Ngôn Ha có thể chạy thoát. ] [ Thật là... Đừng nên xem thường bất cứ một nhân vật nào. ]
[ Chắc chắn là cô ấy yêu Triệu Phi rất nhiều (ToT)-】
L..}
Mặc dù người trong phòng không nghe được người phụ nữ đang nói cái gì, nhưng là mọi người đều ngầm thừa nhận suy đoán của Lạc Thời Vũ. Chỉ có thù hận, mới có thể vượt qua lý trí và nỗi sợ cái chết.
"Cho nên... Tỉnh mộng rồi vẫn phải nỗ lực sống sót, không phải sao? Trại trưởng Giang." Lý Ngôn Hề nhìn Giang Bằng nói.
Giang Bằng đang xem camera giám sát quay đầu lại nhìn Lý Ngôn He với vẻ khó tin.
Sao cô ấy lại biết thân phận của hắn?!
Hắn chưa từng để lộ sơ hở mài
"Làm sao mà cô biết được?" Giang Bằng buột miệng thốt lên.
"Đoán." Lý Ngôn Hề cười tủm tỉm trả lời nói.
Trên thực tế đây cũng không hoàn toàn là suy đoán của cô, mà còn có cả Thời Vũ và Phục Đình Du phân tích.
Ngay từ ban đầu, cả hai người họ đều cảm thấy chỉ làm một hướng dẫn viên du lịch nhưng thoạt nhìn quyền lợi và đãi ngộ của Giang Bằng có vẻ quá lớn, cho nên mới khiến bọn họ chú ý.
Lúc ra khỏi khách sạn, Lý Ngôn Hề phát hiện mấy người đàn ông vạm vỡ đi cùng Giang Bằng đều đi xuống từ tâng cao nhất của khách sạn, hơn nữa trên tâng cao nhất ngoại trừ bọn họ thì không có người nào khác nữa.
Nghe nói trại trưởng doanh trại này cũng sống trong khách sạn, cho nên cô suy đoán ngoại trừ Giang Bằng thì không có trại trưởng nào hết.
"Vai he cũng là anh đúng không?"
Lạc Thời Vũ thấy Giang Bằng không phản bác, thì trong lòng cũng hiểu rõ, xem ra suy đoán Lý Ngôn Hề là chính xác.
“Nhóm các người đúng thật là...'
Giang Bằng lắc đầu nở nụ cười bất đắc dĩ, chẳng chừa cho hắn tí mặt mũi nào...
Lúc ánh đèn xung quanh các con đường và tòa kiến trúc trong doanh trại dần sáng lên, Phục Đình Du cũng thu hồi dị năng hệ lôi.
"Chắc là đủ duy trì đến khi trời sáng."
Phục Đình Du nói với mọi người.
"Vậy còn chờ gì nữa, đi thôi, trở vê cứu người nào." Kim Thiện gấp không chờ nổi chạy ra ngoài.
"Ngại quá, lúc nào chú Kim cũng tốt bụng như thế đấy!" Trần Minh xin lỗi mọi người.
"Không sao đâu. Nhưng Giang Bằng tôi nghĩ anh nên thông báo cho mọi người trong doanh trại đi sơ tán trước,"
Lý Ngôn Hề nói. Bây giờ bọn họ phải quay trở lại khách sạn bằng đường ngầm để diệt tang thi, dù sao thì Lý Tinh Hải và Chu Khải Duệ vẫn còn ở bên trong khách sạn.
"Cô nói đúng, tôi chưa bao giờ muốn tỉnh lại từ trong giấc mơ của mình."
Giang Bằng vừa nói vừa nhìn những người đang không ngừng kêu cứu trong camera giám sát.
Chuyện hắn tự cho là đúng, chỉ là do hắn một mình tình nguyện sao?