Chương 257: Di năng của cô
Chương 257: Di năng của côChương 257: Di năng của cô
Tường vây doanh trại vẫn đang trong quá trình xây dựng. Lý Ngôn Hề nhìn bức tường vây đã hoàn thành môt nửa ngoài cửa sổ, tạm thời độ cao vẫn chưa đủ. Giai đoạn tiếp theo Lâm Hải định sẽ nâng chiều cao từ bên trong tường vây, như vậy không chỉ giúp quá trình xây dựng an toàn hơn, mà còn có thể ưu tiên chống đỡ tang thi.
"Đấn đại lộ Phú Xuân trước đi, lũ tang thi ở chỗ đó đang di chuyển về phía công trường."
Lý Ngôn Hề nói. Về cơ bản dị năng giả hệ thổ đều đang ở công trường. Mấy ngày trước bắt đầu có một nhóm tang thi quy mô nhỏ đến quấy rối bọn họ, hai ngày này hình như số lượng ngày càng nhiều hơn. Bọn họ có thể trực tiếp chặn đứt lũ tang thi từ đại lộ Phú Xuân.
Ở huyện Thanh Linh gần một tháng, bọn họ thuộc hết tất cả các con đường gần đây.
"Được."
Phục Đình Du gật đầu, lập tức báo lại tình huống cho tài xế và mấy chiếc xe phía sau thông qua bộ đàm.
"Không phải nói là sẽ bắt đầu từ đường Khúc Dương sao? Sao lại đổi thành đại lộ Phú Xuân?"
Cổ Siêu Nhiên ngồi cùng xe bọn họ hỏi.
Hắn cũng không có ý gì khác, chỉ là đột nhiên thay đổi hành trình khiến người luôn làm việc theo kế hoạch như bọn họ cảm thấy có chút không thích ứng.
"Bởi vì lũ tang thi ở chỗ đó đang di chuyển về phía bức tường."
Lý Ngôn Hề trả lời.
"À... Thì ra là thế..."
Cổ siêu nhiên gật đầu, ngay sau đó hắn lập tức ý thức được hình như có chỗ không thích hợp: "Sao cô lại biết?"
Chu Khải Duệ và Triệu Tử Dân cảm thấy có chút thú vị, nhìn Cổ Siêu Nhiên phảng phất như hắn có thể thấy được dáng vẻ kinh ngạc của mình lúc trước.
"Đương nhiên là bởi vì Ngôn Hề quá đỉnh!"
Tiểu Vũ Gia chui ra khỏi túi xách, nhảy lên vai Lý Ngôn Hề.
Nhưng đương nhiên chẳng ai có thể nghe hiểu lời nó nói. Thấy đám người Cổ Siêu Nhiên vẫn đang nhìn Lý Ngôn He, Trân Minh ở một bên liên trả lời: "Day là dị năng của Ngôn He, cô ấy có thể cảm nhận được nguy hiểm xung quanh mình, đi nơi đó chắc chắn không sai đâu."
"Dị năng?”
Cổ Siêu Nhiên sờ cái đầu trọc của mình có chút khó hiểu, dị năng của cô ấy không phải là kho hàng tùy thân à?
"Đội trưởng Cổ, dị năng của tôi vô hình vô ảnh, hơi khó giải thích, vê sau mọi người sẽ biết thôi."
Lý Ngôn Hề trả lời.
Phải giải thích trước mặt nhiều người, cô cứ có cảm giác như mình đang khoe khoang vậy, cho nên cô dứt khoát không giải thích.
Khi chiếc xe buýt đầu tiên tới đại lộ Phú Xuân, lũ tang thi hai tay lòng khòng đang tiến ve phía trước lập tức thay đổi phương hướng, xông tới chỗ đoàn xe.
"Xe thứ nhất chuẩn bị xuống xe, người phía sau không có lệnh không được xuống xe! Mọi người nhớ ky an toan là trên hết."
Phục Đình Du dùng bộ đàm nói.
"RõI"
Nhận được mệnh lệnh, Thời Hạo còn có chút không hiểu lắm. Nói an toàn là trên hết, chẳng phải người xuống xe trước sẽ càng không an toàn ư?
Nhưng ngay giây tiếp theo, mọi người nhìn phía trước bắt đầu thổn thức.
Tang thi quanh chiếc xe thứ nhất như bị điện giật, bắn ra tứ phía!
OanhI
Vừa mở cửa xe, một quả cầu lửa cực lớn bắn ra ngoài, mở ra một con đường vốn đang bị lũ tang thi bao vây.
Mà này chỉ xảy ra trong tích tắc.
Cổ Siêu Nhiên và những người ở trong xe lại càng nhìn rõ dị năng hệ lôi của Phục Đình Du và dị năng hệ hỏa của Triển Hào!
"Trước kia lúc chúng ta gặp phải tình huống như này thì làm thế nào?"
Cổ Siêu Nhiên nhìn chằm chằm ra bên ngoài, ngơ ngác hỏi Hàn Quang Lượng bên cạnh.
"... lắc xe, hat đám tang thi ra..."
Hàn Quang Lượng trả lời.
Những người trong xe thường xuyên bị hất đến thất điên bát đảo...
Bang bang!
Sau mấy quả cầu sét, Triển Hào đứng ở cửa xe hét với mọi người: "Xuống xel"
Lúc này đám người Cổ Siêu Nhiên mới phản ứng lại.
Không biết Lý Ngôn Hề móc hai thanh loan đao ra từ chỗ nào, nhẹ nhàng đá chân lên cánh cửa xe bên cạnh, vung đao một cái!
Một con tang thi thối rữa lập tức rơi xuống đất, đám người Thời Hạo giờ mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Từ vị tri của bọn họ, có thể nhìn thấy một con tang thi nằm bò trên xe, Thời Hạo định nhắc nhở, không ngờ con tang thi kia bị đã bị Lý Ngôn Hề chém đầu!
Sao cô ấy lại phát hiện ra nhỉ?
Lý Ngôn Hề nghiêng người tránh máu đen bắn tung tóe xuống dưới, sau đó mới ra hiệu cho Triển Hào tiếp tục dẫn người xuống xe.
Người đầu tiên vừa bước xuống xe, lập tức lũ tang thi ở xung quanh mấy chiếc xe phía sau ùn ùn lao ra phía trước. Lúc này Phục Đình Du mới ra lệnh cho những người phía sau bước xuống.
Ước chừng trên đại lộ Phú Xuân có khoảng một ngàn con tang thi, Phục Đình Du không dốc toàn lực giết tang thi như mọi khi, mà chú ý đến sự phối hợp giữa các đội viên.
Cổ Siêu Nhiên cũng là dị năng giả hệ lôi, sau khi hắn thấy Lý Ngôn Hề chỉ dùng một đao mà đã chém chết tang thi, bỗng chốc hắn cảm thấy bản thân quá yếu ớt.
Dị năng hệ lôi cấp hai như hắn phải mất hai mươi giây mới có thể giật điện chết một con tang thi, còn chẳng bằng bằng Lý Ngôn Hề cầm đao chém? Nhung sự khiếp sợ Lý Ngôn Hề mang lại cho bọn họ vẫn chưa dừng lại ở đây.
Một con tang thi biến dị hệ kim ngưng tụ dây gai sắt, dây gai thẳng tắp đâm về phía ót một người đội viên, Phạm Tử Mỹ đứng một đầu bên kia hét lên nhắc nhở, nhưng đã quá muộn!
Âm -
Dây gai sắt không biết đụng phải thứ gì mà bị văng ra rơi xuống đất.
Giây tiếp theo, dây gai sắt rơi xuống đất lại bắt đầu di chuyển, rồi đâm ngược về phía con tang thi hệ kiml
Bị nhắc nhở Lưu Uy nuốt nước miếng, vừa rồi hắn đã thấy được đầu gai sắt kia! Hắn chắc chắn vừa rồi có thứ gì đó chắn trước mặt bảo vệ cho hắn!
Nhưng điều khiến đám Thời Hạo để ý chính là ai đã đã khống chế dây gai sắt kia?
Mẹ ơi!
Con tang thi hệ kim muốn tránh né, nhưng vẫn bị dây gai sắt kia đâm trúng bả vai.
"A, quả nhiên không bằng vũ khí mình tự chế"
Lý Ngôn Hề tiếc nuối nói. Nếu vừa rồi cô rót dị năng hệ tinh thần vào lưỡi dao thì bây giờ con tang thi kia đã bị chém chết rồi.
Nhưng vẫn chưa muộn.
Hai chiếc song câu bị coi như vũ khí phòng ngự, ngăn chặn đám tang thi bên cạnh cào trúng. Sau đó một loạt lưỡi dao xuất hiện ở hai bên, một lưỡi đao trong đó chính là ngân quang chói lóa mà Lý Ngôn He phất tay vọt tới chỗ con tang thi hệ kiml
"Cô còn có cả dị năng hệ kim à?”
Phạm Tử Mỹ kinh ngạc buột miệng thốt lên. Nếu không sao mấy vũ khí kim loại kia lại xuất hiện?
"Không phải đâu, chẳng qua là dị năng của chị Ngôn Hề có thể khống chế được bất cứ thứ gì mà thôi."
Ngô Ưu nghe được bèn giải thích.
"Anh đã giết được bốn con rồi."
Giọng nói đắc ý của Ngô Lự truyền đến.
Ngô Ưu lập tức kết thúc cuộc trò chuyện, tập trung tinh lực bắn dây leo vào lũ tang thi xung quanh.
Có thể khống chế được bất cứ thứ gì... Mà thôi?
Phạm Tử Mỹ lại nhịn không được nhìn về phía bên kia, quả nhiên Lý Ngôn Hề lại khống chế một thân cây gãy ở ven đường, đè chặt đám tang thi phía dưới thân cây...
"Không thể tin được."
Thời Hạo lắc đầu lẩm bẩm nói, thế gian rộng lớn, việc quái gì cũng cóiI
Phục Đình Du cũng nhịn không được lắc lắc đầu.
Những người đi theo Thời Hạo còn đỡ, những người khác lúc giết tang thi, hoàn hoàn chẳng có phương pháp gì, càng miễn bàn đến khả năng phối hợp.
Quả nhiên việc huấn luyện đội ngũ Lý Ngôn Hề đề xuất trước đó rất cần thiết.
"Triển Hào, vị trí ba giờ, xuống xe!"
Lý Ngôn Hề nhắc nhở. Thật ra người cô muốn nhắc nhở không phải là Triển Hào, mà là Hà Hướng Vinh đang giết tang thi gần xe buýt.