Chuong 258: Doan truong
Chuong 258: Doan truongChuong 258: Doan truong
Triển Hào nghe thấy Lý Ngôn He nhắc nhở, một tay túm Hà Hướng Vinh cách xa chỗ đó. Hà Hướng Vinh đang vật lộn với đám tang thi thì bị Triển Hào hất văng ra, cùng lúc đó một quả cầu lửa đánh râm xuống đất!
Người xung quanh đều thấy thấy rõ ràng, quả cầu lửa của Triển Hào bắn trúng một con tang thi thình lình lao ra từ gâm xe.
"Cảm ơn đội trưởng."
Trong lòng Hà Hướng Vinh vẫn còn sợ hãi, suýt chút nữa thì hắn đã hy sinh ngay ngày đầu tiên gia nhập đội.
"Cậu nên cảm ơn cô ấy."
Triển Hào chỉ vào Lý Ngôn He nói, sau đó hắn lại hét lớn với mọi người: "Moi người đừng đến gần xe quá, đi ra chỗ đất trống đi"
Lý Ngôn Hề thấy Hà Hướng Vinh đã an toàn thì không để ý tới bên kia nữa, việc này ngược lại khiến Hà Hướng Vinh càng thêm hổ thẹn.
Cô gái mà hắn nghi ngờ trước đó, không hề kém cạnh ai, thậm chí còn không yếu hơn bất cứ một người nào trong số họ...
Một ngàn con tang thi cũng chẳng khó giải quyết, cái khó là phải bảo đảm an toàn cho mọi người.
Thời Hạo cũng có thể nhìn ra, Phục Đình Du vẫn luôn bảo tồn thực lực của mình, hơn nữa còn ưu tiên cứu trợ cho đội viên gặp nguy hiểm trước tiên.
Có không ít người cho rằng trong lúc nguy cấp dường như có một lá chắn sẽ xuất hiện trước mặt ngăn chặn nguy hiểm cho bọn họ, cũng có người dùng ánh mắt biết ơn nhìn Triển Hào.
Sau khi tiêu diệt 1000 con tang thi, mọi người đều kinh ngạc phát hiện, cả hai đội ngũ vậy mà không hề có bất cứ thương vong nào?
"Tôi cho rằng an toàn là trên hết chỉ là một câu khẩu hiệu suông, đây là lần đầu tiên tôi thấy khẩu hiệu được thực hiện triệt để như vậy."
Phạm Tử Mỹ nói với những người bên cạnh.
Lúc này bọn họ đã đào xong tinh thạch, chuẩn bị đi đến địa điểm tiếp theo mà Lý Ngôn He chỉ định. Trước kia cô ấy cảm thấy Thời Hạo đi theo mấy người kia phải chịu thiệt thòi ít nhiều, nhưng sau khi nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng vừa rồi thì cô ấy hoàn toàn không cảm thấy như vậy nữa.
"Trước đó chúng ta đã dọn dẹp xung quanh doanh trại mấy lần, bây giờ tang thi lại dan xuất hiện trở lại rồi."
Phục Đình Du ngồi bên cạnh Lý Ngôn Hà, chủ động tìm đề tài.
"Ừ, dù sao thành phố Thanh cũng là tỉnh có dân cư đông đúc, tang thi nhiều cũng là chuyện bình thường."
Lý Ngôn Hề nhớ rõ, kiếp trước có mấy nhân vật lợi hại ở thành phố Thanh, nhưng cuối cùng nó vẫn trở thành một thành phố chất.
"Sai khi xây xong tường vây rồi, tôi có một đề nghị, chắc chúng ta có thể gia tăng hệ số an toàn cho doanh trại."
Phục Đình Du nói.
"Anh có cảm thấy, bây giờ chúng ta giống như đang cùng nhau chơi một trò chơi không?” Lý Ngôn Ha cười cười, cô không có tò mò Phục Đình Du có đề nghị gì, ma hỏi ngược lại.
“Trò chơi?"
"Đúng thế, ví dụ giai đoạn đầu là trò chơi mô phỏng, còn hiện tại là trò chơi quản lý."
Lý Ngôn Hề mô tả cách hình dung của mình: mọi người đưa ra đề nghị, sau đó cùng nhau quản lý một doanh trại, chẳng qua nhất cử nhất động đều bị người ta quan sát.
"Cô nói theo cách này thì đúng là khá giống, nhưng chắc chắn trò chơi không thú vị như những gì chúng ta làm bây giờ.ˆ
Phục Đình Du cười nói. Trong trí nhớ của mình, hắn chưa từng chơi trò chơi nào, cũng không thích chơi trò chơi. Nhưng thật ra hắn cảm thấy cuộc sống bây giờ khá thú vị khiến hắn không nghĩ tới việc trở về thế giới ban đầu nữa.
Thế giới ban đầu?
Phục Đình Du thoáng giật mình, thế giới ban đầu trông như thế nào?
Xem ra mình xuyên tới đây quá lâu, nên không còn nhớ rõ mọi thứ nữa...
Trong lúc Phục Đình Du đang suy nghĩ vẩn vơ, xe đã ngừng lại.
Một con tang thi hệ mộc đang hất tung cây cối xung quanh nó, còn dùng chúng để cản đường mọi người.
Bên cạnh còn có mấy con tang thi dị năng và một ít con tang thi bình thường, số lượng cũng không nhiều.
"Những người khác ở lại trên xe. Triển Hào Thời Hạo, hai người các anh phối hợp tôi."
Phục Đình Du đứng dậy nói. Thật ra một mình hắn cũng có thể làm được, nhưng Lý Ngôn Hề cũng nhìn ra, hắn muốn rèn luyện khả năng phối hợp của hai người họ.
"Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con tang thi cấp 4."
Triệu Tử Dân nhìn con tang thi hệ mộc bên ngoài, sức tấn công mãnh liệt và dây leo dày như thế, hắn thực sự lo lắng ba người kia sẽ bị thương. Tuy dị năng của Phục Đình Du cũng cấp bốn, nhưng dù sao cũng di năng lôi điện vô hình.
"Yên tâm đi, sẽ kết thúc nhanh thôi."
Trân Minh đẩy mắt kính. Tang thi cấp bốn đã ra rồi, dị năng hệ phong cấp hai tiến hóa muộn hơn những người khác cũng phải cố lên.
Lý Ngôn Hề nâng cằm nhìn trận chiến bên ngoài.
Triển Hào và Thời Hạo đã là dị năng cấp ba, giờ phút này quả cầu lửa của Triển Hào bị con tang thi bang một tiếng đánh tan, hệ hỏa cấp ba căn bản không thể đốt cháy hệ mộc cấp bốn.
Cũng may, một đạo quang kiếm đã kịp thời cắt đứt sợi dây leo to như đuôi rắn.
Cổ Siêu Nhiên đứng bật dậy chạy tới bên cạnh Lý Ngôn Hề hỏi: "Đó là thứ gì?"
"Hả? Đấy là kiếm Phục Đình Du dùng dị năng hệ lôi ngưng kết thành."
Lý Ngôn Hề vẫn nhớ Cổ Siêu Nhiên cũng là dị năng hệ lôi.
"Lôi quang kiếm, lôi quang kiếm..."
Cổ Siêu Nhiên lẩm bẩm nói, hóa ra dị năng hệ lôi còn có thể dùng như vậy sao?
Trong xe còn có hai gã dị năng giả hệ lôi cũng có chút kích động, nếu sau này bọn họ mô phỏng lại được kỹ năng ngưng kết lôi quang kiếm, Phục đoàn trưởng của bọn họ chắc sẽ không có ý kiến gì đâu nhỉ... "Thời Hạo, tấn công nó!"
Phục Đình Du căn chuẩn thời cơ, hét lên.
Mắt thấy Triển Hào sắp khuất phục dây leo cả con tang thi hệ mộc, Thời Hạo nhanh chóng tạo một sợi dây sắt, ném thẳng nó về hướng Triển Hào né tránh.
Lý Ngôn Hề có chút tiếc nuối, sợi gai sắt bay hơi lệch, chỉ cào trúng một nửa bên mặt tang thi hệ mộc, đánh rớt một miếng thịt thối rữa, nhưng không lấy mạng nó.
Có điều Phục Đình Du lại khá vừa lòng với kết quả như vậy:
"Chính là như vậy, sự phối hợp của các anh cũng sẽ ảnh hưởng tới sự phối hợp giữa các thành viên trong đợi. Nếu phối hợp nhuần nhuyễn thì sẽ là làm ít ăn nhiều."
Hai người Thời Hạo và Triển Hào gật đầu, nhất là Triển Hào người vốn không giỏi làm việc chung với người khác. Dọc đường rời khỏi thành phố Nam Thành, hắn đúng là đã nhìn thấy được lợi ích của việc cộng tác với đồng đội.
Tang thi biến dị có vẻ rất phẫn nộ, nó hùng hổ lao tới tấn công ba người trong lúc Triển Hào và Thời Hạo đang bị mấy con tang thi khác cuốn lấy.
Dị năng hệ lôi trong tay bắt đầu lưu chuyển, Phục Đình Du trực tiếp nghênh đón và tấn công con tang thi hệ mộc từ chính diện!
Đống dây leo quấn quanh con tang thi hệ mộc như đám ma quỷ đang nhảy múa, đánh úp về phía bên này!
Phanh!
Vô hình và hữu hình va vào nhau, nhìn qua thì có vẻ dây leo hữu hình xuyên qua dị năng hệ lôi, sắp đụng vào mặt Phục Đình Du, nhưng thực ra dị năng hệ lôi đã lan rộng ra toàn bộ đống dây leo và cả người tang thi hệ mộc.
Phục Đình Du dùng sức, đống dây leo trước mặt ngừng lại, mà con tang thi kia lại như đang rút lại, bắt đầu co giật.
Phục Đình Du chỉ dùng một tay mà thôi.
"Đã xong.'
Trân Minh nói.
Triệu Tử Dân lại hướng mắt nhìn ra ngoài.
Quả nhiên một giây sau, trước mặt Phục Đình Du một luồng sức mạnh dị năng hệ lôi hóa thành một quả cầu sáng màu tím xanh, ném vào con tang thi hệ mộc! Trong nháy mắt, xác con tang thi hệ mộc cũng chỉ còn lại phần từ dưới vai.
"Hai chiêu!"
Cổ Siêu Nhiên đã phấn khích đến không nói nên lời, dị năng hệ lôi quả nhiên rất cường đại! Chẳng qua là trước đây hắn không biết cách dùng mà thôi!
Sự kính nể trong lòng những thành viên còn lại rực cháy hừng hực, không hổ là đoàn trường của bọn hol