Chuong 278: Danh tieng tang len
Chuong 278: Danh tieng tang lenChuong 278: Danh tieng tang len
“Tôi nhớ, đi cùng hai người bọn họ, còn có một dị năng hệ mộc Phùng Nguyên Thanh.”
Lý Ngôn Hề nói.
Mã Nhạc Nhạc chết, Tạ Văn đi tới nơi này, không biết Phùng Nguyên Thanh có đi cùng hắn hay không.
"Chúng tôi không biết, bây giờ họ đang ở trong ký túc xá số 6, cũng đang hỏi mọi người xem có căn hộ riêng biệt để thuê hay không."
Vạn Sự Hưng nói.
"Ngôn Hề, thị trưởng thành phố Thanh cũng coi như là thị trưởng chính hiệu, người ta có thể cướp doanh trại với em hay không?”
Lý Tinh Hải nói, mấy người Cao Viễn cũng có lo lắng như vậy.
“Anh Lý không có lòng tin với chúng ta như vậy sao?”
Lạc Thời Vũ cười hỏi.
"Chỗ này của tôi... Không phải lo lắng sao?"
Vừa nói đến người có chức quan, Lý Tinh Hải có chút sợ hãi, chẳng may người ta có chỗ dựa vững chắc gì đó, đến lúc đó đuổi mấy người Ngôn Ha ra ngoài thì làm sao bây giờ?
"Bọn họ chỉ là người sống sót đến doanh trại mà thôi, chúng ta không cần lo lắng cái gì."
Phục Đình Du đứng bên cửa sổ, đối diện với anh là Lý Ngôn Hề đang nhàn nhã ngồi đó, hai cánh tay bạch ngọc của cô gái để trên bàn làm việc màu gỗ hồ đào rộng lớn có vẻ càng thêm mượt mà trắng nõn.
"Anh, doanh trại này là của chúng ta."
Lý Ngôn Hề chống khuỷu tay lên bàn trêu chọc Tiểu Vũ Gia trước mặt, Phục Đình Du nói đúng, có một số việc bọn họ không cần quản, chỉ cần biết là được.
Mà Lý Tinh Hải đối với tất cả đồ vật trong nhà mình luôn bao che khuyết điểm, sau khi nghe được những lời này của Lý Ngôn Hề, trong nháy mắt cảm thấy có chút lo lắng: "Em gái em nói đúng, là đồ của chúng ta, ai cũng không cướp được!"
"Hai người các anh tiếp tục hỏi thăm chuyện doanh trại, đây là phân thưởng tình báo hôm nay."
Lý Ngôn Hề lấy ra một túi đồ dùng để lên bàn.
Vạn Sự Hưng và Trình Hòa hoàn toàn không nghĩ tới công việc này của bọn họ còn có loại phúc lợi này, trong túi nilon màu đen kia lại là một túi gà Texas đóng gói chân không?!
"Cảm ơn bà chủ!"
Vạn Sự Hưng cười hắc hắc nói, không biết hôm nay trở về, Kha Oánh có thể hâm mộ chết bọn họ hay không.
Sau khi hai người đi, Phục Anh mới nhớ tới một chuyện: "Vừa rồi bọn họ nói đến chuyện ở chung cư, mấy biệt thự của chúng ta đã xây xong chưa?"
Trong tường vây doanh trại tuy rằng còn có trường trung học, nhưng loại công tác này chỉ cần robot kiến tạo cùng với đủ vật liệu là đủ rồi, Lâm Hải và mấy kiến trúc sư mới chiêu mộ được gần đây đều đang bắt tay vào xây dựng nhà cửa và nhà kho bên trong doanh trại.
Bọn họ hiện tại vẫn còn ở trong tòa nhà hành chính của đại học Thanh Linh cũ, doanh trại hết thảy đã đi vào quỹ đạo, cứ ở nơi đó luôn cảm thấy có chút không thích hợp.
"Đã xây xong, chỉ là đang trong quá trình cải tạo, vài ngày nữa là có thể chuyển vào ở lại."
Chu Phong trả lời.
Bởi vì là luân phiên giám sát, lúc mọi người đi núi Đại Vương hắn cũng không đi theo, mà ở trong doanh trại lo liệu mọi chuyện.
"Thật sự vất vả cho bọn Lâm Hải rồi, ngày mai tôi đi xem có cần thêm vật liệu gì không?"
Lý Ngôn He cũng muốn mau chóng ở trong phòng mới, nơi làm việc và nơi ngủ cùng một chỗ, loại cảm giác này cũng không tốt.
"Còn nữa, Phong An Bình của phòng quản lý nhà ở hôm nay tới hỏi tôi, chỗ ở của Tạ Minh Đạt có cần thu phí hay không, tôi bảo bọn họ dựa theo tình huống bình thường thu phí."
Là người thành phố Thanh, Chu Phong đối với Tạ Minh Đạt cũng có chút hiểu biết, chỉ là không có chỉ thị đặc biệt của Lý Ngôn Hề, anh ta không nói người của phòng quản lý nhà ở miễn giảm tiên thuê nhà cho Tạ Minh Đạt.
"Đây là điều đương nhiên, anh làm rất đúng."
Lý Ngôn Hề gật gật đầu, Chu Phong làm việc quả nhiên làm cho người ta yên tâm, chưa bao giờ làm ra chuyện gì.
"Tôi cũng có một điều lưu ý ở đây"
Trương Đào giơ tay lên bày tỏ.
"Chuyện gì?"
Lý Ngôn Hề cũng rất tò mò, chuyện khiến Trương Đào để ý rất ít, không biết sẽ là cái gì.
"Hạ Qúy Đồng cùng tên Tạ Văn kia phát sinh tranh chấp là bởi vì chuyện của Phùng Nguyên Thanh, Tạ Văn nói Phùng Nguyên Thanh ba ngày trước đã tách ra với mình, cậu ta cùng Mã Nhạc Nhạc di tìm Phùng Nguyên Thanh, kết quả Mã Nhạc Nhạc bị nhiễm virus tang thi."
Trương Đào vừa rồi đã muốn nói, nhưng bởi vì Vạn Sự Hưng ở đây, nên kéo dài đến bây giờ.
"Mã Nhạc Nhạc? Không phải cậu ta đã chết từ sớm sao? Lần đó chúng ta đi chợ vật liệu xây dựng nhìn thấy tang thi kia, không phải là Mã Nhạc Nhạc sao?"
Phục Anh kinh ngạc, là trí nhớ của cô ấy không tốt sao?
"Cô nhớ không lầm, là Tạ Văn đang nói dối."
Phục Đình Du nói.
"Đúng"
Trương Đào gật đầu, hắn muốn biểu đạt ý tứ này.
Lúc ấy sau khi bọn họ trở về cũng không tiết lộ cái chết của Mã Nhạc Nhạc với mấy người Hạ Qúy Đồng, dù sao đây cũng không phải là chuyện làm cho bọn họ vui vẻ, chỉ là không biết vì sao Tạ Văn Lại nói như vậy.
"Trừ phi cái chết của Mã Nhạc Nhạc có liên quan đến hắn, hắn lại sợ bị trách cứ, cho nên tùy ý nói dối."
Lạc Thời Vũ nói.
Nhưng chuyện này mọi người cũng không để ở trong lòng, bởi vì chấm dứt cuộc họp nội bộ hàng ngày của bọn họ, chính là thời gian mọi người ăn cơm nghỉ ngơi. ...
Vào ngày thứ 22 của doanh trại thành phố Thanh, việc xây dựng bức tường cuối cùng đã được hoàn thanh.
Sau khi dung di nang gia he kim cua binh doan rut kim loai cung cap cho nguoi may kien truc de tao khung đứng thẳng, một bức tường thẳng tắp thông thiên đã sừng sững trước mặt mọi người.
Mọi người nhao nhao dừng chân quan sát, ai có thể tưởng tượng được, trong thời gian một tuần này độ dài đã rất khách quan, dày khoảng 10m tường vây lại chỉ tốn 22 ngày xây dựng.
"Sợ là ngay cả chim cũng không bay qua được? Cao quái"
Cổ Siêu Nhiên vuốt đỉnh đầu trơn bóng của mình ngẩng đầu nhìn lên.
"Độ cao đã có, còn cần phải phòng ngự đầy đủ”
Phục Đình Du nói.
"Đây không phải là tường phòng ngự sao? Còn phòng ngự gì?”
Cổ Siêu Nhiên ngạc nhiên, lại nói tiếp nguyên nhân hôm nay Phục đoàn trưởng mang theo dị năng giả hệ lôi như bọn họ tới nơi này, hình như vì chuyện vây tường.
Dị năng giả hệ lôi bọn họ có thể phòng ngự được gì?
"Doanh trại trưởng tới rồi"
Không biết ai nói một tiếng, mọi người nhao nhao nhìn về phía sau, là Lý Ngôn Hề và Phục Anh, phía sau các cô còn đi theo Lý Tinh Hải mà mọi người cũng không quen thuộc lắm.
Lý Ngôn Hề có chút xấu hổ, nhưng vẫn cười chào hỏi mọi người.
Lý Tinh Hải đi theo phía sau Lý Ngôn Hề cũng cảm thấy trên mặt cực kỳ sáng, ánh mắt mọi người nhìn bọn họ đều tràn đầy kính ý, so với cảm giác làm ông chủ tốt hơn nhiều.
"Trước kia khi ta làm thần thú, mọi người nhìn thấy ta đều phải im lặng, hừ-"
Tiểu Vũ Gia đứng trên vai Lý Ngôn Hề cũng có thể cảm giác được, danh vọng của Lý Ngôn Hề trong doanh trại tựa hồ càng ngày càng cao.
Điều này cũng bắt nguồn từ thực vật biến dị mà đoàn người mang về, một gốc thực vật biến dị kia mang về ngày hôm sau, Lý Ngôn Hề đã đặt nó ở quảng trường trung tâm doanh trại, cũng dùng hộp trong suốt đựng lên cho mọi người xem.
Sau khi một miếng thịt đông lạnh được cho vào trong hộp, thực vật biến dị lập tức dùng dây leo nhìn có vẻ nhỏ bé cuộn lên và phân hủy.
Mọi người tuy rằng cảm thấy rất nguy hiểm, nhưng nó cũng có tác dụng phòng ngừa rất tốt cho những người sống sót ra ngoài kiếm tinh thạch, Phục Đình Du lại để cho Vạn Sự Hưng tìm người nói chuyện, nói đó là doanh trại trưởng vì an nguy của mọi người mà mang vê.
Biết doanh trại trưởng không chỉ dựa vào vật tư tích trữ đóng cửa trong doanh trại không ra, ngược lại thường xuyên tự mình ra ngoài giết tang thi, mọi người đánh giá Lý Ngôn Hề cũng càng ngày càng cao.
"Tôi đã mang hết đồ đạc đến rồi, bắt đầu đi."
Lý Ngôn Hề đi tới bên cạnh Phục Đình Du, ngừng lại nói.