Mạt Thế Nữ Xứng Nàng Không Nghị Bạo Hồng (Dịch Full)

Chương 276 - Chuong 277: Thi Truong Thanh Pho Thanh

Chuong 277: Thi truong thanh pho Thanh Chuong 277: Thi truong thanh pho ThanhChuong 277: Thi truong thanh pho Thanh

Có thắng lợi của Tiểu Vũ Gia, một đám người cũng không đi lên núi nữa, mà mặt chờ mong nhìn Tiểu Vũ Gia.

"Ta, ta không cam đoan có thể thành công hay không, các người đừng nhìn ta như vậy."

Tiểu Vũ Gia lại rụt vào lòng Lý Ngôn Hề.

Đám người này lại muốn nó sử dụng "uy áp thần thú" lần nữa, thử triệu hoán tất cả động vật trên núi?

Quả thực quá vô nhân tính! Nó cũng không phải là một con chim công cul

Nhưng cuối cùng, Tiểu Vũ Gia vẫn thỏa hiệp dưới sự cám dỗ của mấy đĩa thịt dê xiên của Lý Ngôn Hà.

Lý Tinh Hải đang ở trong xe dưới chân núi chờ mọi người trở về, ngoài cửa sổ vốn yên tĩnh đột nhiên hiện lên một bóng dáng, khi Lý Tinh Hải cơ hồ cho rằng đó là do mình hoa mắt, lại có một cái bóng nhanh chóng xet qua ngoài cửa sổ, bay lên núi.

"Gà?"

Nếu như không thấy mào gà đỏ tươi kia, anh ta hoàn toàn nhìn không ra đó là cái gì, nhưng con gà kia thoạt nhìn toàn thân sáng bóng, lông vũ màu xanh biếc đuôi gà cũng tinh thân phấn chấn venh lên phía dưới, hình thể khổng lồ lại cường tráng.

Anh ta thật muốn xuống xe đuổi theo bắt một con, nhưng trong nháy mắt lại không nhìn thấy hai con gà kia nữa.

Tiểu Vũ Gia đắc ý nhìn các loại động vật lớn nhỏ bị thần thú uy áp của mình triệu hồi tới, nhiều nhất chính là gà biến dị, trong đó cũng có mấy con ngỗng lớn màu trắng tập tập mà đến, thậm chí còn có mấy con bò đực và heo nhà...

Lạc Thời Vũ phỏng đoán bò đực và heo chắc đều ở trong thôn dưới chân núi chạy lên, bởi vì thân hình của bọn chúng cũng không có biến hóa gì, thoạt nhìn cũng rất thành thật.

"Chúng thật đúng là nghe lời Tiểu Vũ Gia nha, cái này quả thực quá thần kỳ đi?"

Cao Viễn đếm số lượng những con vật này, ước chừng có hơn trăm con, nhiều như vậy, hơn nữa chúng biểu hiện dị thường nghe lời trước mặt Tiểu Vũ Gia, thoạt nhìn giống như một đám tôi tớ thần phục cái gì đó...

"Tiểu Vũ Gia nói nó có thể để cho chúng ngoan ngoãn đi xuống núi”

Lý Ngôn Hề nói.

"Dùng dị năng tinh thân để khống chế?"

Phục Đình Du nhớ tới kỹ năng này, Tiểu Vũ Gia hẳn là có dị năng tinh thần, mà những động vật nghe lời này làm cho hắn nhớ tới chuyện này.

"Nói bậy! Rõ ràng là uy lực thần thú!"

Tiểu Vũ Gia phản bác.

Phục Đình Du sau khi nghe Lý Ngôn Hề phiên dịch bất đắc dĩ nhún vai, đi theo mọi người xuống chân núi.

Lý Tinh Hải vừa định hỏi Lý Ngôn Hề có bắt được hai con gà rừng hay không.

Phía sau mọi người lại đi theo một chuỗi dài gà rừng và các loại động vật?!

Hơn nữa không bị dây thừng dắt theo, là ngoan ngoãn đi xuống! "Chuyện gì vậy? Những động vật này đều biến dị ngốc rồi?"

Lý Tinh Hải xuống xe hỏi.

"Không phải đâu anh, là Tiểu Vũ Gia có thể làm cho chúng nghe lời."

Lý Ngôn Hề dở khóc dở cười giải thích.

Sau khi tất cả mọi người đến chân núi, Lý Ngôn Hề lấy ra một chiếc xe tải cỡ lớn đã chuẩn bị sẵn trong ba lô, những con vật kia quả nhiên đều ngoan ngoãn đi tới.

"Mọi người có phát hiện nơi này có vấn đề hay không?"

Phục Anh nói ra một chuyện mình vô cùng để ý.

"Tiểu Anh cũng phát hiện ra? Thực vật nơi này đích xác đều trở nên có chút kỳ quái."

Lạc Thời Vũ theo ánh mắt Phục Anh nhìn về phía cây cối trên mặt đất.

Dưới chân núi Đại Vương vốn có một dòng sông chảy qua, cho nên thực vật trên núi trước mắt còn chưa khô héo, mà hiện tại không biết có phải bởi vì nước sông gần như khô cạn hay không, màu sắc của những thực vật này đều có chút biến hóa.

Lạc Thời Vũ ngồi xổm xuống nhìn kỹ, thực vật trước mắt vốn có màu xanh biếc trên thân lá hiện lên màu đỏ sậm, lá cây phía dưới đã hoàn toàn biến thành màu đỏ hạc.

Ngoài ra, đầu thân cây thẳng tắp còn mọc ra cành giống như dây leo xoăn.

Lạc Thời Vũ vừa định chạm vào, cành cây kia thế nhưng trở nên thẳng tắp, không hề báo trước đánh vê phía mặt Lạc Thời VũI

Lạc Thời Vũ hoàn toàn không ngờ thực vật cũng sẽ công kích người, trong lòng chỉ nói không tốt.

Bangl

Một lưỡi đao màu bạc bay qua, trực tiếp cắt đứt cành cây kial

"Cảm ơn!"

Lạc Thời Vũ biết đó là lưỡi đao do tinh thân lực của Lý Ngôn He khống chế.

Nhưng thực vật kia lại có thể công kích người, điều này làm cho tất cả mọi người thật không ngờ.

Lúc Lý Ngôn Hề đi quan sát cây thực vật kia ở Lạc Thời Vũ đã một mực chú ý, cô cũng đã sớm biết đại bộ phận thực vật trên núi này đều đang trong quá trình biến dị, chỉ là cũng không tiện nói cho mọi người biết.

"Tôi vừa cảm nhận được nguy hiểm."

Lý Ngôn Hề giải thích.

Thì ra là như thế, dị năng của Lý Ngôn He đích xác có thể cảm giác được nguy hiểm sắp giáng xuống, Lạc Thời Vũ hiểu rõ, tiếp tục đề phòng nhìn về phía gốc cây kia, nó đã trở nên giống như trước.

"Thực vật biến dị."

Phục Đình Du dựa vào trí nhớ nói.

"Thực vật biến dị?"

Mọi người đồng thanh kinh ngạc nói, sao thực vật cũng biến dị rồi?

"Trời ơi, vậy thực vật có thể công kích người sao?"

Lý Tinh Hải hỏi, thế giới này còn có thể để cho người ta sống hay không vậy.

"Không chỉ có thể tấn công người, một bộ phận còn có thể ăn thịt người."

Phục Đình Du ngồi xổm xuống và rút cây ra, trên tay anh mang theo dòng điện yếu ớt, thực vật kia đã không còn công kích anh nữa. "Không hủy diệt nó?" Phục Anh hỏi. "Giữ lại trước, mang về cho mọi người nhận biết." Phục Đình Du nhớ tới người trong doanh trại, mọi người hiện tại chắc còn chưa biết chuyện này. Trong doanh trại mỗi ngày đều có người đi xung quanh giết tang thi tìm vật tư, nếu như đụng phải thực vật biến dị, vậy thì quá nguy hiểm. .... Chuyện nông trại trong doanh trại mang về rất nhiều động vật ăn được nhanh chóng lan truyền trong doanh trại, không ít người tỏ vẻ kinh ngạc. "Xác định không phải động vật tang thi?" "Nghe nói là Lý doanh trưởng cùng Phục đoàn trưởng mang về từ bên núi Đại Vương." "Núi Đại Vương? Đường bên kia không phải là bị chặn gắt gao sao?" "Không phải động vật tang thi, tôi đã nhìn thấy! Có mấy con heo lớn!" "Từ sau khi tiến vào doanh trại này, luôn có chuyện tốt phát sinh nha." " Đúng rồi, các anh nghe nói chưa, nguyên thị trưởng thành phố Thanh mang theo con trai đến rồi." "Nguyên thị trưởng? Tạ Minh Đạt? Hắn còn chưa chết sao?" "Có một đội ngũ bảo vệ hắn, nghe nói còn quen biết với đội trưởng Thời." Lý Ngôn Hề cũng rất nhanh đã nghe được chuyện này từ chỗ Vạn Sự Hưng, chỉ là cô không cho rằng nguyên thị trưởng thành phố Thanh có quan hệ gì với cô. "Bọn họ đi tìm đội trưởng Thời, nhưng lúc đó đội trưởng cũng không ôn chuyện với bọn họ quá lâu, nói hai phút rồi trở lại sân huấn luyện." Trình Hòa nói. "Đúng rồi, Hạ Qúy Đồng hình như còn quen biết con trai Tạ Minh Đạt, nhưng tôi thấy bọn họ có chút tranh chấp, cụ thể cái gì cũng không nghe rõ ràng." Vạn Sự Hưng nói thêm. "Hạ Qúy Đồng? Các anh có nghe được tên con trai Tạ Minh Đạt là gì không?" Lạc Thời Vũ nhớ tới một người. "Tôi biết, tôi nghe có người gọi anh ta là Tạ Văn" Trịnh Hòa trả lời. [ Tạ Văn là ai? Nhìn biểu tình của bọn Lý Ngôn Hề hình như quen biết? Sao tôi lại không nhớ rõ có người này?] [Cái kia cái kia! Với một người tên Mã Nhạc Nhạc đi!"] [May mắn đại hội doanh trại đã mở, nguyên thị trưởng thành phố Thanh thoạt nhìn không đơn giản nha, con trai kia của hắn cũng không đơn giản. ] [... ]
Bình Luận (0)
Comment