Chương 315: Tỷ thí của năm người
Chương 315: Tỷ thí của năm ngườiChương 315: Tỷ thí của năm người
"Như vậy đi, tôi viết cho các ngươi một cái giới thiệu, các ngươi mang nó đi binh đoàn tìm một người tên là Trương Học Thâm, nếu trong các người có người có thể thắng được anh ta, tôi sẽ cân nhắc cho người đó... Một nửa chức vụ."
Lý Ngôn Hề nói mấy chữ một nửa chức vụ đặc biệt nhấn mạnh.
Mấy người Hà Tử Bình từ biểu tình cao thâm khó lường của Lý Ngôn Hề cho rằng, người tên Trương Học Thâm này, nhất định là một cao thủ nhất đẳng, chỉ cần có thể thắng được anh ta là được rồi!
Nhưng sau khi Triển Hào nhận được thư giới thiệu, nhẹ nhàng phun ra một câu lại khiến năm người hóa đá tại chỗ:
"Trương Học Thâm không có dị năng, anh ta chỉ là một người bình thường”
[Mấy người này đến đây để làm trò cười sao?]
[ Ếch dưới đáy giếng thật đáng sợ]
[Để cho đánh vào mặt mãnh liệt hơn một chút đi!] [Trương Học Thâm: lão tử khinh thường đánh với bọn họ] 【.… 】
Hà Tử Bình cảm thấy mấy người bọn họ bị sỉ nhục nghiêm trọng: "Tóc dài kiến thức ngắn, cô ấy nhất định là cảm thấy mấy người chúng ta còn quá trẻ, cho nên không tin chúng tai"
"Đúng! Lần trước mấy người chúng ta chỉ quá vội vàng mệt mỏi mà thôi, cô ta nhất định bởi vì lần đó mới cảm thấy chúng ta rất yếu!"
Hứa Dữ Hào cũng tin tưởng nói.
"Đợi lát nữa nhất định phải cho người nơi này thấy được sự lợi hại của mấy người chúng tai"
Hạ Kỳ nói xong, ý chí chiến đấu của năm người đều được thăng hoa chưa từng có, nhưng mà khi bọn họ đến sân huấn luyện, nhìn thấy những đội viên binh đoàn mặc đồng phục chỉnh tê, nhất thời cảm thấy khí thế của mình đã thua một mảng lớn.
Triển Hào nhìn về phía mấy người ánh mắt tựa như đang nhìn người tâm trí khuyết tật vậy.
Bởi vì anh ta biết, người bị Lý Ngôn Hề đuổi tới như vậy nhất định là gân gà, nhưng mấy con gà này lại tự mình nhiệt huyết mà xông lên.
“Thay phiên nhau hay lên cùng nhau?”
Triển Hào hỏi.
Hà Tử Bình có chút tức giận: "Chúng tôi chính là dị năng giả cấp bai"
Hứa Dữ Hào cũng cùng cừu địch, thề sẽ khiến những người này không thể xem thường bọn họ: "Thay phiên nhau! Tôi là người đầu tiên đến!"
"Được rồi, Trương Học Thâm, cậu ra khỏi hàng."
Triển Hào không biết nói vài câu gì với Trương Học Thâm, Trương Học Thâm nhìn mấy người quấy ray bọn họ huấn luyện, sau đó gật gật đầu.
"Tất cả mọi người đều tới đây xem kỹ, hôm nay trại trưởng tìm người đến giảng dạy tại chỗ cho chúng ta, nhớ kỹ nhược điểm của mỗi người, có lẽ sẽ có trợ giúp cho mọi người."
Thời Hạo cảm thấy thú vị, dứt khoát cũng khiến cho các đội viên ngừng huấn luyện, tất cả đều vây xem. Tỷ thí bắt đầu.
Hứa Dữ Hào có chút khẩn trương, anh ta là dị năng giả hệ kim cấp ba, anh ta tính toán trước tiên đánh bại Trương Học Thâm trước mắt, như vậy mấy người anh em phía sau sẽ không cần lên sân khấu, những người vây xem trên sân cũng nhất định sẽ nhìn bọn họ với cặp mắt khác xưa, kế tiếp chính là ánh mắt kinh ngạc của vị mỹ nữ kia, sau đó nhiệt tình câm tay bọn họ...
"Đứa ngốc! Đứng yên làm gì, mau né tránh đi!"
Thanh âm đồng bạn truyền đến, Hứa Dữ Hào lúc này mới phát hiện thì ra trận đấu đã bắt đầu.
Trương Học Thâm ngay cả vũ khí cũng không dùng, trong chớp mắt đã đến bên phải Hứa Dữ Hào, Hứa Dữ Hào lập tức ngưng tụ trên cánh tay ra một lớp kim loại, ý đồ ngăn trở công kích bên phải.
Rầm!
Sau một tiếng tram đục, Hứa Dữ Hào bị đánh ngã trên mặt đất cách đó một mét, đối phương lại từ bên trái công kích tới từ lúc nào?!
"Lại đến, tôi vừa rồi không tập trung."
Hứa Dữ Hào không chịu thua đứng lên, ánh mắt cũng nghiêm túc.
Anh ta dùng dị năng hóa kim loại toàn thân thể, tin tưởng như vậy, người bình thường như Trương Học Thâm kia khẳng định không còn cách nào khác với mình.
Chỉ là Trương Học Thâm cũng không công kích thân thể anh ta, sau hai lần né tránh, đang lúc Hứa Dữ Hào chuẩn bị phát động phản công, một nắm tay nặng nề đập vào huyệt thái dương của anh tal
Triển Hào nhìn cũng không thèm nhìn Hứa Dữ Hào đã ngã xuống đất, trực tiếp tuyên bố Trương Học Thâm thắng.
"Hình như không hình thành được cái gì để tham khảo?"
Trần Thiên Duệ lắc đầu, người kia cũng quá không chịu nổi một kích.
"Trương Học Thâm cũng rất lợi hại, không có mấy dị năng giả có thể đánh lại được anh ta."
Phó Cảnh Minh nói.
Trân Thiên Duệ và anh ta trước kia đều là đồng đội với Trương Học Thâm, hiện tại ở trong binh đoàn coi như là đồng đội, mà trương Học Thâm là người bình thường trước kia khiến bọn họ rất bội phục, sau khi gia nhập binh đoàn cũng không bị bất luận kẻ nào coi thường, có thể nói là hình mẫu trong số người bình thường.
Không ngoài dự đoán, Hà Tử Bình ở vòng hai cho đến Hạ Kỳ vòng thứ tư, cũng rất nhanh đã bại dưới quyền cước của Trương Học Thâm.
Tân Mậu trong năm người có chút tự biết mình, anh ta là dị năng giả hệ lôi, cũng luôn quan sát phương thức tiến công của Trương Học Thâm.
Tân Mậu rõ ràng cẩn thận hơn rất nhiều, anh ta luôn ở một khoảng cách xa trốn tránh đối phương và phóng thích ra dị năng hệ lôi, Trương Học Thâm cũng không nóng nảy, dễ dàng né tránh Tân Mậu một lần lại một lân lôi điện công kích.
Phục Đình Du ở một bên nghỉ ngơi lắc đầu, cảm thấy trận đấu này đã không còn ý nghĩa tiến hành nữa.
Quả nhiên, Tân Mậu sau khi phóng thích mấy lôi cầu nhìn như uy lực cường đại, rõ ràng đã thở dốc, Trương Học Thâm cũng lười hao phí thời gian, đột nhiên gia tốc mãnh công, từ sau lưng một cước đạp ngã đối phương!
"Thật phí dị năng hệ lôi, khi anh không đánh trúng tôi, anh đã thua rồi." Truong Hoc Thâm nói với Tân Mậu. ...
Mấy người Hà Tử Bình lúc rời khỏi sân đã không ngẩng đầu lên được, càng cảm thấy mình giống như tên hề nhảy nhót.
"Xin hỏi, chúng tôi có thể gia nhập nơi này tiến hành huấn luyện không?”
Rút kinh nghiệm xương máu, Hà Tử Bình không nản lòng, anh ta quyết định bắt đầu từ việc rèn luyện.
"Các người không qua được phỏng vấn, vẫn nên đi thực chiến trước đi."
Triển Hào trực tiếp cự tuyệt.
Năm người lần thứ hai hóa đá, thậm chí ngay cả cánh cửa binh đoàn cũng không chạm tới được sao?l
"Ha ha, đừng nản lòng, dù sao các người cũng là dị năng cấp ba rồi"
Vạn Sự Hưng cõng máy ảnh từ trong sân đi ra, vừa rồi Lý Ngôn Hề sai người đến thông báo cho anh ta, hy vọng anh ta làm một chuyên mục về chuyện này, anh ta lập tức không ngừng vó ngựa lao tới, hiện tại xem xong mấy người tỷ thí, anh ta cũng lập tức hiểu được ý tứ của Lý Ngôn He.
"Người anh em, anh là người yêu thích nhiếp ảnh sao?"
Sau khi ra khỏi cửa binh đoàn, Hạ Kỳ mệt mỏi nhìn thoáng qua Vạn Sự Hưng hỏi.
"Xem là như vậy đi, nhưng tôi vẫn phải cảm tạ mấy vị đã cung cấp tài liệu."
Vạn Sự Hưng cười ha ha rời đi.
"Tài liệu? Tài liệu gì?"
Hà Tử Bình nhíu mày, người trong doanh trại này ai nấy đều kỳ quái?
Buổi chiều hôm đó, Lý Ngôn Hề cầm số mới của tạp chí doanh trại hài lòng gật gật đầu.
Không hổ là Vạn Sự Hưng, tuy rằng là chuyện cô tạm thời nảy sinh ý định, nhưng anh ta lại bắt được trọng điểm cô muốn biểu đạt.
Chỉ thấy trên một chuyên mục trên báo viết một tiêu đề rất lớn:
"Khiếp sợ! Năm dị năng giả cấp ba liên tiếp bại trận, đối thủ lại là người bình thường!"
"Viết không tệ, tin tưởng sẽ có rất nhiều người coi trọng thể lực cùng tốc độ phản ứng mà rèn luyện."
Trong văn phòng, Phục Anh vừa nhìn vừa liên tục gật đầu nói.
"Lần sau mở bài giảng thể lực chắc sẽ có rất nhiều người có mặt, ngược lại phải cảm tạ mấy người kia."
Lý Ngôn Hề cũng cười gật đầu.
Mà mấy nhân vật chính đi trên đường doanh trại, lại phát hiện người xung quanh có vẻ như đang chỉ trỏ bọn họ, một người còn nói với người bên cạnh: "Chính là mấy người bọn họ đúng không? Tôi nhìn giống!"
"Có ý gì?"
Hạ Kỳ nhịn không được hỏi.