Quyển 26 - Chương 9: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 9: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 9: Công lược tình yêu cấm ky
"Đúng vậy, tìm hoa hỏi liễu cũng là sai."
Đàm Nhu bỗng nhiên bình tĩnh lại, ngồi xuống. Bà ta cười nhìn lão phu nhân vẫn luôn trầm mặc,"Mẹ nói xem, nên phạt người đến hoa lâu tìm vui như thế nào?"
Lão phu nhân không nói, sắc mặt Tạ Chiều đã cực kỳ khó coi.
Phong Quang thật sự tán thưởng vị nhị thẩm này, vậy mà có thể ném vấn đề cho lão phu nhân giải quyết. Nếu lão phu nhân nói phạt, thì Tạ Chiều năm đó phhạm vào cùng một lỗi sai lại chưa bị phạt sẽ rất khó làm người, còn nếu như không phạt, thì Tạ Chiều cũng sẽ chẳng có lập trường gì mà nói muốn phạt Tạ Kết.
Ở trong lòng Tạ Yêu Yêu, đương nhiên cô ta hy vọng Tạ Kết sẽ bị phạt, nhưng bây giờ Tạ gia đâu phải do cô ta định đoạt chứ.
Lão phu nhân rốt cuộc cũng lên tiếng,"Kết Nhi còn nhỏ tuổi, có phạm một chút sai lầm cũng là đương nhiên, quan trọng là sửa chữa, mà không phải là trừng phạt. Chiểu Nhi, hai vợ chồng các con cần phải dạy dỗ Kết Nhi thật tốt."
"Vâng... thưa mẹ." Tạ Chiểu cúi đầu đồng ý.
Đàm Nhu mỉm cười, không nói chuyện.
Vài chục năm trước dịch bệnh hoành hành ở đế đô, dược liệu trở nên khan hiếm, chính Đàm gia mở y quán đã đưa thuốc cứu mạng tới cho Tạ gia. Tạ gia nhận ân tình của Đàm gia liền khó tránh quan tâm giúp đỡ Đàm gia hơn nữa. Đàm Nhu là người hiếu thắng, năm đó sau khi bà ta phát hiện Tạ Chiểu có ngoại thất, liền làm ầm lên muốn hòa li, Tạ lão phu nhân đã khuyên nhủ bà ta, nhưng mười mấy năm qua, trong lòng bà ta vẫn uất nghẹn.
Cũng chỉ bởi sự uất ức này của Đàm Nhu mà Tạ lão phu nhân tự nhận đuối lý vẫn không thể không dung túng con dâu một chút.
Tới thời gian ăn cơm, quản gia tới báo đồ ăn đã chuẩn bị tốt, mọi người bắt đầu đi về phía nhà ăn.
Lão phu nhân đi tuốt đằng trước, lôi kéo Tạ Trạm đã lâu không gặp nói lời tâm sự, theo sau là hai đôi phu thê Tạ Tầm và Triệu Uyển, Tạ Chiểu và Đàm Nhu. Tạ Kết tự nhận hôm nay phạm lỗi sai nên đi ở cuối cùng, dần dần liền cùng một chỗ với Phong Quang, người vốn dắt theo Hoan Nhi đi chậm nhất.
Bất kể là nhà ai, đại phòng và nhị phòng trước nay đều như nước với lửa, huống chỉ Tạ Kết còn không biết đã nghe từ miệng hạ nhân nào rằng đại phòng trở về là để tranh gia sản với nhà hắn, nên hắn cũng không khỏi căm ghét đại phòng. Chẳng qua đại phòng đã trở về mấy ngày mà vẫn không thấy gây ra chuyện gì xấu, bởi vậy hắn ta cũng bớt chán ghét hơn.
Đi cả nửa ngày, Tạ Kết rốt cuộc cũng cúi đầu nhìn về phía Phong Quang, hắn ta bất mãn nói:
"Ngươi thấy ta sao lại không chào?"
Trong suy nghĩ của hắn ta, nữ tử... đặc biệt là nữ tử nhà giàu, thì hẳn càng thêm hiểu lễ nghĩa mới phải.
Phong Quang ngẩng đầu nhìn hắn ta một cái, không hiểu sao hắn ta lại không đi cùng Tạ Yêu Yêu để làm khó cô ta, nhưng cô đâu biết rằng, là vì gần đây thân phận Tạ Yêu Yêu đã thay đổi, lại được hoàng hậu nương nương khen ngợi, nên Tạ Kết đã thành thật hơn rất nhiều.
Phong Quang nói với vẻ có lệ:
"Chào ca ca."
Lần đầu tiên được gọi là ca ca, Tạ Kết hết sức hưởng thụ, hắn ta lại hỏi:
"Ngươi có biết cầm kỳ thi họa không?"
"Không biết."
Tạ Kết nhíu mày,"Ngươi không biết cầm kỳ thi họa, chẳng phải sẽ bị thứ nữ kia của nhà chúng ta vượt lên trước sao?"
Hóa ra việc cùng là con vợ cả khiến Tạ Kết cảm thấy Phong Quang hẳn nên cùng phía với mình.
Hoan Nhi muốn nói gì, lại bị Phong Quang kéo tay, Hoan Nhỉ cũng liền ngậm miệng.
Phong Quang hỏi Tạ Kết,"Ngươi biết cầm kỳ thi họa sao?"
"Cầm kỳ thi họa, đã đến học đường thì đều phải học."
Tạ Kết kiêu ngạo nói:
"Ta tuy bất tài, nhưng mỗi thứ cũng đều thông hiểu một chút."
"Vậy ngươi cảm thấy ngươi có thể trở thành Phò mã không?"