Quyển 26 - Chương 10: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 10: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 10: Công lược tình yêu cấm ky
Vấn đề của cô nhảy quá nhanh, sau một lúc lâu Tạ Kết mới kịp phản ứng "Hoàng gia không có công chúa, dĩ nhiên là không thể nào."
Phong Quang chỉ Tạ Yêu Yêu đi ở phía trước,"Nhưng biết đâu nàng ấy lại có thể trở thành phu nhân phủ Hầu gia, rồi trở thành Vương phi, cuối cùng liền đạt được thân phận quý không thể nói."
"Chuyện này là không thể."
Tạ Kết lập tức phản bác,"Với xuất thân của nàng ta thì không thể đảm nhận vị trí kia."
"Trên thế giới này không có gì là không thể."
Phong Quang cười nói:
"Mà một khi chuyện ngươi cho rằng không thể đó xảy ra, ngươi cũng chỉ có thể cúi đầu xưng thần."
Tưởng tượng đến cảnh mình phải cúi đầu trước mặt thứ nữ mình vốn khinh thường kia, Tạ Kết không hiểu sao liền khủng hoảng, hắn ta lại nhíu mày,"Vậy sao ngươi biết những việc này có thể xảy ra?"
Phong Quang lắc đầu, tỏ vẻ thần bí như thầy bói lừa đảo:
"Cái gọi là trong sách có vàng có ngọc, ngươi đã đọc nhiều Tứ thư ngũ kinh, hẳn cũng có thể ngộ ra một hai phần."
Phong Quang nói:
"Có ích đối với ngươi hay không thì ta không biết, nhưng ta biết, người có văn hóa thì ngay cả khi mắng chửi người khác cũng đều dễ nghe hơn."
Tạ Kết có chút mờ mịt, cái hiểu cái không.
"Ngươi không tin à?"
Tạ Kết lấy lại tỉnh thần,"Đương nhiên ta không tin.
"Vậy chúng ta thử xem."
Phong Quang dừng chân lại, cô cười nói:
"Ngươi nâng một bàn tay lên trước."
Tạ Kết làm theo.
"Lại nâng một tay khác lên."
Thấy hắn đã nâng cả hai tay lên, Phong Quang lại duỗi tay mình.
"Đặt tay lên trên tay ta."
Ta Kết khâng do dư mà làm theo. "Để ta xem lưỡi người nào."
Hắn vươn đầu lưỡi.
Phong Quang lại hỏi:
"Ba điểm "thủy" một chữ "vương", đọc thế nào?"
"Ẵng"
Cô híp mắt cười, nhón mũi chân xoa đầu hắn ta nói:
"Rất ngoan.""
Dứt lời, cô lại tiếp tục xoay người đi lên phía trước, mà Tạ Kết vẫn chưa kịp phản ứng tại. Thình lình, cô thấy một nam nhân không biết đã đứng sau lưng từ lúc nào.
Khóe môi Tạ Trạm khẽ cười, hắn nói:
"Ta tới để nhắc các ngươi đi nhanh một chút."
"ồ..."
Phong Quang gật đầu, ra vẻ bình thản đi qua bên cạnh hắn.
Khi sắp sửa bước qua, cô nghe thấy hắn cười:
"Nếu bị lão phu nhân biết được, ngươi sẽ rất thảm."
Phong Quang nở nụ cười lấy lòng với Tạ Trạm,"Tam thúc thúc... nhất định không phải người lắm miệng, có đúng không?"
"Tuy ta không lắm miệng, nhưng cũng khó bảo đảm sẽ không lỡ miệng."
Hắn cười, thật sự vô tội lại đẹp động lòng người.
Tạ Kết ngây ngốc đi tới hỏi:
"Tam thúc, hai người đang nói gì vậy?"