Quyển 26 - Chương 22: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 22: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 22: Công lược tình yêu cấm ky
Tạ Kết "Hừ" một tiếng,"Nàng ta không tính là muội muội ta, mẹ ta đã nói, đợi nàng ta cập kê, liền tìm một công tử gia đình bình dân gả nàng ta ra ngoài, cũng đỡ phải chướng mắt chúng ta.
"Này, ngươi nói chuyện nhỏ một chút!" Phong Quang nhìn Tạ Yêu Yêu phía sau, không biết cô ta có nghe thấy lời Tạ Kết nói hay không.
Tạ Kết lại tỏ ra cực kỳ thoải mái,"Nàng ta nghe thấy được thì cứ nghe thấy thôi, có chuyện gì đâu chứ."
Tạ Yêu Yêu nghe thấy thì không việc gì, nhưng nếu cô ta nói cho nam chính nghe thì sẽ có chuyện đấy!
Phong Quang thấy dáng vẻ Tạ Kết không sợ trời không sợ đất, còn nói thêm:
"Nếu như bị những người khác nghe thấy, chẳng phải sẽ nói ngươi và mẹ ngươi bạc đãi thứ nữ sao?"
"Đây sao gọi là bạc đãi được?"
Tạ Kết một vỗ đầu Phong Quang nói:
"Nàng ta có thân phận thứ nữ, lại có thể gả đến phủ người khác làm chính thê, đây đã xem như tốt lắm rồi, ngươi cũng không nghĩ xem, thứ nữ nhà khác có mấy ai không phải làm của hồi môn gả theo đích nữ, trở thành thiếp thất cho người ta. Mẹ ta coi như đã tốt lắm rồi, để Tạ Yêu Yêu gả đi làm chính thất, tuy nói gia đình bình dân không giàu có khí thế như Tạ gia chúng ta, nhưng cũng không phải lo ăn mặc còn gì."
Phong Quang biết, Đàm Nhu sắp xếp như thế cũng không có chỗ nào không ổn, tuy Đàm Nhu cũng không coi là tốt với Tạ Yêu Yêu, nhưng ngoại trừ ghét bỏ Tạ Yêu Yêu ra, thì bà ta cũng không làm chuyện gì không tốt với cô ta cả, mà Đàm Nhu quả thật cũng coi như một mẹ cả rộng lượng, nhưng điều này ở trong mắt một nhân sĩ xuyên không như Tạ Yêu Yêu thì chính là không đúng nha!
Từ xưa có phân biệt đích thứ thì sao? Dưới hào quang của nữ chính, một thứ nữ sau khi quật khởi chẳng phải có thể hận ngược những người đã xem thường mình trước đó sao?
Phong Quang trừng mắt nhìn Tạ Kết một cái, nhỏ giọng nói:
"Giúp mọi người làm điều tốt, tóm lại vẫn hơn cùng làm việc ác với người ta, cho dù ngươi và nhị thẩm làm đúng, nhưng ngươi cũng không cần nói trắng ra như vậy. Ngươi ngẫm lại xem, nhị thẩm vì chuyện của Tạ Yêu Yêu mà đã bất hòa với nhị thúc, nếu như lại vì chuyện của Tạ Yêu Yêu mà khiến hai người bọn họ ầm ï lên, vậy ngươi có yên hay không. ."
Trong lòng Phong Quang thở phào nhẹ nhõm, Tạ Kết này tuy rằng tính tình không tốt, nhưng cũng không đến mức xấu xa hết thuốc chữa, ý nghĩ của cô cũng rất đơn giản, nếu có thể giúp hắn ta tránh trở thành vật hi sinh dưới hào quang nữ chính thì cô sẽ tận lực.
Đàm Nhu phía trước giục nhóm người phía sau đi nhanh hơn để vào đại điện thắp hương Phong Quang và Tạ Kết đáp lại, cùng nhau vào đại điện.
Lần này thắp hương bái Phật, cho dù là Hoan Nhi cũng đến bái một bái, hai vị phu nhân lại yêu cầu từng người lên rút quẻ xăm, cuối cùng vội vàng lấy quẻ xăm đi tìm người giải đoán.
Còn quẻ xăm trong tay Tạ Yêu Yêu thì lại do chính cô ta đi tìm người giải.
Phong Quang nhìn Tạ Yêu Yêu một mình lẻ loi đứng một bên, thầm nghĩ cảm giác bị bài xích này quả thực là không chịu nổi, chợt cảm thấy cô ta có chút đáng thương, nhưng nghĩ đến việc cô ta có thể dễ dàng nói thơ mà tiền nhân viết thành thơ của chính mình, mọi sự đồng cảm đều trôi đi sạch.
Ừm, cô ghét người đi sao chép.
Hoan Nhi lại cực kỳ hứng thú với cây bồ đề trước cửa đại điện, Phong Quang đi theo phía sau cô bé ra ngoài, ở đây nhiều người, cô không yên tâm để Hoan Nhi một mình đi tới đi tui.
Mỗi lần tiểu thư cập kê nhà giàu ra cửa đều đội mũ có rèm hoặc đeo khăn che mặt, khi gió thổi qua, dưới khăn che mặt sẽ hơi lộ ra khuôn mặt nhỏ xinh xắn của nữ nhỉ, luôn khiến bao người thiếu niên phải chú ý.