Quyển 26 - Chương 79: Công lược tình yêu cấm ky
Quyển 26 - Chương 79: Công lược tình yêu cấm kyQuyển 26 - Chương 79: Công lược tình yêu cấm ky
Bất tri bất giác, cô bị hắn đặt trên giường, nhưng nụ hôn của hắn vẫn còn chưa kết thúc, chỉ là khi cảm nhận được cô hô hấp khó khăn, nụ hôn của hắn liền dời trận địa, đầu tiên là dừng trên cổ cô, sau đó là xương quai xanh, rồi tiến thằng một đường xuống phía dưới...
Phong Quang cảm thấy một loại kích thích khác thường, thân thể đang nói cho cô biết, cô thực sự thích cảm giác hắn chạm vào cô, nhưng sự rụt rè của nữ tử lại khiến cô cảm thấy e lệ, cô ôm lấy đầu hắn, nhẹ nhàng kêu lên,"Tam thúc..."
Tạ Trạm đang bận rộn trên người cô ngừng lại một chút, một lát sau, hắn ngước mắt cười nói:
"Phong Quang đúng là rất giỏi kích thích hứng thú của người ta."
Quần áo cô đã cởi một nữa, chiếc yếm màu đỏ lộ ra một góc, tôn lên làn da trắng nõn của cô, cũng khiến người ta thêm ham muốn, càng đừng nói đến Tạ Trạm ngay từ đầu đã không tính toán ngừng lại giữa chừng.
Cô mơ màng nhìn hắn, trong ánh mắt vẫn còn sự mê man do hắn câu dẫn ra, giống như một tiểu ác ma dụ người ta ngã vào vực sâu nhưng vẫn không biết.
Trái tìm Tạ Trạm đã bị cô nhìn đến mềm ra, hắn lại cúi đầu, nhẹ nhàng hôn cô nói:
"Phong Quang không biết sao? Tất cả nam nhân đều sẽ có ảo tưởng đối với việc ruồng bỏ trói buộc của đạo đức."
Cho nên vừa rồi khi mới động tình, một tiếng tam thúc cô gọi hắn kia, đã hoàn toàn khiến hắn trải nghiệm cảm giác dục hỏa đốt người. Nhưng hắn rốt cuộc cũng không phải người thường, vậy nên cho dù thân thể hắn khó chịu cỡ nào, hắn lại khát vọng cô bao nhiêu, thì nếu nhìn từ bên ngoài, người khác sẽ vĩnh viễn không thể nhìn ra nổi.
Phong Quang đã cảm nhận được thứ đang chọc vào bụng mình "nhiệt liệt" biết bao nhiêu, cô nâng tay lên, yên lặng che kín mặt, đối với chuyện xảy ra sắp tới, cô rất rõ ràng, cực kỳ thấp thỏm, cũng hết sức chờ mong. Tạ Trạm buồn cười lấy tay cô ra,"Vì sao không dám nhìn ta?"
"Ta... Ta thẹn thùng."
Tuy rằng cô đỏ mặt, nhưng sự hưng phấn trong ánh mắt kia, thì dù là ai cũng có thể nhìn ra được.
"Có gì mà phải thẹn thùng?"
Tav Ta Tram nhe nhàng chuvển đâng trên naườồi ô. khác môi hắn hàm chứa một nụ cười, trong mắt cũng không hề thấy sắc thái tình dục, nhưng trái ngược là, hắn lại đang làm chuyện tràn ngập sắc tình.
Hắn hôn lên khóe môi cô, thấp giọng nói:
"Ta cho rằng, đám sách nhỏ vẽ người mà Phong Quang cất trong phòng, chính là để chuẩn bị cho ngày hôm nay."
Sách nhỏ vẽ người gì chứ? Đó là xuân cung đồ cô vẽ ra!
Phong Quang tỉnh thông cầm kỳ thi họa, nhưng cô chỉ thích "vẽ" mà thôi. Những ngày tháng Tạ Trạm không ở đây, cuộc sống khuê các thật sự nhàm chán, cô liền khó tránh khỏi bắt đầu quay lại nghề cũ vẽ tranh, mới đầu cô cũng chỉ vẽ hoa, vẽ chim chóc, nhưng vẽ nhiều cũng cảm thấy càng nhàm chán, không khỏi nhớ tới mấy cuốn sách "người lớn" chôn sâu trong trí nhớ trước kia. Về sau cô phát hiện, vẽ ra những chiêu thức những trong cuốn sách "người lớn" đó sẽ thú vị hơn nhiều... Cô giấu tranh mình vẽ ra rất kỹ, trước nay đều không nghĩ tới sẽ bị người khác phát hiện ra! Đợi đã, nếu là Tạ Trạm, chỉ với bản lĩnh của hắn, tìm đồ chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao!
Quả nhiên, Tạ Trạm lại khẽ cắn môi cô một chút, cười nhẹ nói:
"Phong Quang cho rằng, giấu đồ trong tủ đựng yếm thì ta sẽ không phát hiện ra sao?"
Phong Quang hơi tự tỉ vì sự bất cẩn của mình, nhưng rất nhanh, cô lại ngẩng đầu lên,"Chàng rảnh rỗi lại đi lục lọi yếm của ta làm gì!?"
Hắn quỷ dị lặng yên một giây,"Dĩ nhiên là có chút tác dụng."
"Yếm của nữ nhân thì có thể có tác dụng gì với chàng chứ!?"
"Không phải của nữ nhân, mà chỉ của Phong Quang thôi."
Yếm của nữ nhân khác, hắn còn lâu mới thèm đi lục lọi.
Phong Quang giận dữ,"Cho nên chàng lục lọi yếm của ta rốt cuộc để làm gì!?"
Tạ Trạm chợt thở dài, hắn cố ý động đậy thân thể, làm chỗ kia lại cọ lên bụng cô một chút, hắn thản nhiên nói:
"Quân doanh cô đơn khổ sở, khó tránh khỏi cần phát tiết một chút, nhưng ta không thể đi tìm quân kỹ như nam nhân khác được, ta chính là người đã có gia thất, nhưng vợ ta vẫn còn quá nhỏ, ta không nỡ đụng đến nàng, chỉ có thể dùng đồ vật nhỏ bên cạnh nàng để tạm giải quyết mà thôi. Ta nói như vậy, Phong Quang có thể hiểu chứ?"
"Ta... Có thể..."
Mấy chữ này, cô phải cố nặn mãi mới nói ra được. Tạ Trạm lại cười,"May mà hiện tại vợ ta đã trưởng thành."
Cô đỏ mặt, hắn không chút che giấu khát vọng đối với cô, điều này thật sự khiến cô e lệ, nhưng nghe được hắn vì mình mà ngay cả khi có nhu cầu sinh lý cũng không đi tìm nữ nhân khác, trong lòng cô lại vui mừng, khẽ hắng giọng, cô mở tay ra, hào phóng nói:
"Nể tình chàng biểu hiện không tệ, hôm nay bốn tiểu thư liền cho phép chàng "hưởng thụ ta."
"Đây là vinh hạnh của ta."
Tạ Trạm cong môi, sau khi mỉm cười đầy phong độ, hắn lại cúi đầu, dùng môi ngăn cái miệng nhỏ của cô lại.
Không sai, đúng là hắn phải "hưởng thụ" cô thật tốt.