Quyển 26 - Chương 80: Ngoại truyện 1 (Tạ Trạm)
Quyển 26 - Chương 80: Ngoại truyện 1 (Tạ Trạm)Quyển 26 - Chương 80: Ngoại truyện 1 (Tạ Trạm)
Tân hoàng đăng cơ, hoàng hậu lại không đổi, hoàng thất còn có thêm một vị công chúa. Chuyện này nói ra cũng đủ để người ta bàn tán hồi lâu, nhưng không ai dám nhiều chuyện cả, Hạ Triều vốn đã nắm binh quyền lớn, về mặt này thì người duy nhất có thể chống lại ông cũng chỉ có đại tướng quân Tạ Trạm, nhưng nghe nói không lâu trước đây, Tạ đại tướng quân đã giao toàn bộ binh quyền trong tay mình cho hoàng thượng, quả nhiên là chẳng keo kiệt chút nào.
Khi mọi người đều cho rằng Tạ đại tướng quân đã bị tân hoàng ngầm khống chế, thì không lâu sau liền có tin Tạ tướng quân từ bỏ danh hiệu tướng quân, trở thành Phò mã.
Vì thế những người khác lại bừng tỉnh ngộ, đây đâu phải là bị tân hoàng khống chế? Rõ là hắn trúng mỹ nhân kế nha.
Cho nên dân gian lại bùng lên một trận xôn xao mới, rằng vị công chúa có thể khiến Tạ Trạm trúng mỹ nhân kế kia liệu có dáng vẻ xuất trần tuyệt diễm đến thế nào mà lại có thể "bắt lấy" Tạ Trạm vốn chưa từng có tai tiếng vào trong tay mình? Chỉ riêng truyện này cũng có thể thấy, nàng tuyệt đối không đơn giản.
Phong Quang cười nhạt hai tiếng, với chỉ số thông minh của cô, nếu cô có thể "không đơn giản" trước mặt Tạ Trạm, thì cô đã sớm phát hiện ra kẻ tên Tạ Trạm kia ngầm ác liệt cỡ nào.
Một năm sau khi thành thân với Tạ Trạm, cô tìm thấy trong thư phòng hắn một quyển sách có tên "Làm thế nào trong lúc vờ lơ đãng khiến nữ nhân động tâm", cô hơi ngây người một lúc, tiện tay mở ra một trang, tiền thấy trên đó viết rằng:
"Khi nói chuyện với nàng, giọng phải thật ôn nhu, trước mỗi một câu nói phải nhớ mỉm cười nhẹ, cần học cách làm bộ như vô ý mà tiếp xúc thân thể với nàng, ví dụ như sửa sang lại tóc cho nàng, sờ đỉnh đầu nàng, cúi đầu nhìn chăm chú vào nàng hồi lâu, lại nhẹ nhàng gọi tên nàng một tiếng"
Phong Quang nghĩ lại, phát hiện thấy dường như những việc này Tạ Trạm đều đã làm hết với mình. Cô vẫn tự xưng là người đi công lược, vậy mà kết quả lại phát hiện ra trong tay nam nhân bị công lược này còn cất giấu một quyển bí kíp công lược nữa!
Phong Quang cực kỳ tức giận, sau đó cô sốt sắng đi đến phòng bếp tìm được nam nhân đang nấu cơm kia. Cô trực tiếp ném sách lên trên bàn, chỉ "Hừ" một tiếng thật mạnh mà không nói lời nào.
Tạ Trạm chỉ nhìn quyển sách kia nhướng mày một cái, không nhanh không chậm múc thức ăn ra khỏi nồi, lúc này mới hỏi:
"Phong Quang có đói bụng không?"
"đói"
"Vậy chúng ta ăn cơm thôi."
Cô rất có khí chất khi không nhìn đồ ăn thơm ngào ngạt kia mà nghiêm túc hỏi hắn:
"Quyển sách này của chàng có ý gì?"
"Không có ý gì cả."
"Tạ Trạm! Chàng nói thật cho ta!"
Tạ Trạm lại thở dài một tiếng, bất đắc dĩ ôm cô vào lòng,"Được rồi, ta nói cho Phong Quang. Quyển sách này đúng là của ta thật."
"Cho nên chàng làm theo quyển sách này mới khiến ta thích chàng hả?"
"Phong Quang hiểu lầm rồi."
Tạ Trạm nói:
"Khi ta phát hiện mình thích Phong Quang nhưng vẫn không rõ Phong Quang có thích ta hay không, thì Vô Danh không biết đã tìm ở đâu ra quyển sách này rồi đưa tới cho ta. Nhưng trước khi ta định đọc nó thì ta đã biết được tâm ý Phong Quang rồi, nên quyển sách này ta không dùng được, ngay cả chính ta cũng không biết đã ném nó ở đâu, không biết Phong Quang tìm thấy nó ở chỗ nào?"
"Ở ngay trên giá sách của chàng!"
Tạ Trạm "Ô" một tiếng,"Chẳng phải trước nay Phong Quang đều không thích sách của ta sao? Sao lại đột nhiên đến xem chúng vậy?"
"Ta không thể xem được à?"
Phong Quang nhìn chằm chằm vào hắn, tựa như nếu hắn dám nói một chữ "Không", cô liền lập tức vô cớ gây rối vậy.
Tạ Trạm bật cười,"Mọi thứ của ta, Phong Quang muốn xem thế nào cũng được, bao gồm cả nơi này..."