Quyển 27 - Chương 35: Công lược đại thần e-sport
Quyển 27 - Chương 35: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 35: Công lược đại thần e-sport
"Em cũng không muốn từ bỏ nha... Nhưng rõ ràng đồng đội cũng đã bắt đầu ghét bỏ em..."
Phong Quang nhỏ giọng nói, cũng chơi có một mình Tống Diệp không chê cô mà thôi. Ngay cả câu "Bác sĩ, chị không trách chúng em trốn học ra đây sao?" cô cũng quên không hỏi.
Nhan Phi chỉ thấy dáng vẻ cô không cam lòng nhưng vẫn đành phải buông tay cực kỳ thú vị.
Cô ấy vươn tay ra, ngón tay chọc chọc lên mặt Phong Quang, thú vị cười nói:
"Chẳng qua cũng chỉ là một trò chơi thôi. Tôi giúp Phong Quang thắng là được."
Phong Quang ngơ ngác nhìn Nhan Phi.
Tống Diệp lại ngạc nhiên hỏi:
"Bác sĩ, chị cũng chơi game sao?. '
"Tôi chơi game thì rất lạ hả?"
Nhan Phi ngồi xuống trước máy tính của Phong Quang, lại tùy ý kéo Phong Quang ngồi xuống trên đùi cô ấy.
Nhan Phi ghé sát vào cô cười nói:
"Phong Quang có thể nhìn, xem tôi có thật sự biết chơi trò này hay không"
Phong Quang cảm thấy hơi thở của Nhan Phi phả lên vành tai mình, cả mặt và tai cô đều đỏ rực, cô ngồi trong lòng người ta mà không dám nhúc nhích. Có lẽ trong mắt người ngoài, hai cô gái ngồi cùng nhau, cử chỉ thân mật một chút cũng là chuyện rất bình thường, rốt cuộc hiện giờ đang là thời đại của hủ nữ, các cô lại không phải con trai, cho nên người khác cũng sẽ không nghĩ nhiều như vậy.
Tuy nhiên dù người khác không nghĩ nhiều, nhưng chính Phong Quang lại không nhịn được mà nghĩ nhiều nha! Chính cô đã phát hiện bản thân mình có tâm tư không chính đáng với Nhan Phi, mà Nhan Phi không chút đề phòng như vậy sẽ chỉ khiến cô càng thêm tự khinh bỉ chính mình. Nhưng người ta đã không đề phòng, nếu cô lại ngượng ngùng xoắn xuýt mà giữ khoảng cách với người ta thì lại càng rõ như có tật giật mình.
Tống Diệp ngây ngốc nhìn Nhan Phi và Phong Quang,"Từ khi nào mà quan hệ của bác sĩ Nhan và cô nhỏ lại tốt như vậy?" Tống Diệp thường xuyên thấy nữ sinh rủ nhau cùng vào WC, cho nên bây giờ cậu ta nhìn Phong Quang ngồi trong lòng Nhan Phi cũng cảm thấy hết sức bình thường.
Con gái chẳng phải đều là như vậy sao? Chỉ cần quan hệ tốt một chút là sẽ sến súa không chịu được, đừng nói là ôm ấp hôn hít, các cô ấy còn có thể gọi nhau là "em yêu","vợ","bà xã"... Nếu những việc này mà xuất hiện giữa nam sinh với nhau... ừm, điều này không cách nào tưởng tượng nổi.
Nhan Phi theo thói quen đưa tay xoa đỉnh đầu Phong Quang, lại cười nói với Tống Diệp:
"Cậu không tiếp tục ngồi xuống đánh cho xong một ván này à?"
Tống Diệp lúc này mới tỉnh ra mà ngồi về chỗ, không yên tâm hỏi một câu:
"Bác sĩ... chị biết chơi sao?"
"Chuyện đó à..."
Nhan Phi cười nói:
"Trước kia tôi thường xuyên chơi cùng Tiểu Sách. Tôi nhớ rõ, lúc ấy hắn còn nói tôi chơi không tệ."
Tống Diệp bỗng nhiên liền không nói nên lời, bởi cậu ta không tưởng tượng được dáng vẻ Nhan Sách chơi game sẽ là như thế nào...
Nhan Sách vừa điều khiển nhân vật pháp sư của Phong Quang, vừa nhẹ nhàng nói với Phong Quang các cách ứng đối hiệu quả khi gặp các tình huống khác nhau.
Lúc chạm mặt chiến sĩ phe địch hồi nãy kia, Phong Quang không nhịn được mà nói:
"Người này rất lợi hại! Chị cẩn thận đừng để bị hắn đánh chết!"
"Không cần lo lắng."
Nhan Phi cười bình thản. Khi đối phương chém tới, cô ấy liền trong chớp mắt đã di chuyển vòng ra sau lưng địch, trực tiếp dùng đại chiêu triệu hồi ra gấu bông lớn, lại thực hiện thao tác tránh ra xa. Đối phương dường như không nghĩ tới pháp sư vốn có thể bị hắn hạ gục trong chớp mắt lại dịch chuyển được nhanh như vậy, sau khi phục hồi tỉnh thần, hắn ta đã bị gấu bông đấm một quyền mất hơn nửa lượng máu. Hắn ta vội lui lại, nhưng gấu lớn vẫn liên tục đuổi sát phía sau. Khi hắn ta chỉ còn lại một chút máu, đồng đội của hắn liền đến đây.
Nhan Phi thì thầm:
"Đinh Ốc Và Tình Yêu... Cái ID này có chút quen mắt." Tên của chiến sĩ phe địch kia đúng là Đinh Ốc Và Tình Yêu, cái tên này có chút kỳ quặc.
Phong Quang ngẩng đầu nói:
"Em đã chết bảy lần, tất cả đều là do hắn giết."
"Vậy sao?"
Nhan Phi rũ mắt nhìn Phong Quang, ôn nhu cười,"Vậy chúng ta liền giết hắn mười bảy lần, được chứ?"