Quyển 27 - Chương 39: Công lược đại thần e-sport
Quyển 27 - Chương 39: Công lược đại thần e-sportQuyển 27 - Chương 39: Công lược đại thần e-sport
Hoàn cảnh gia đình Tề Phương Phương thì Tống Diệp biết, nhưng trời đất chứng giám, cậu ta tuyệt đối chưa từng dùng chuyện gia đình Tề Phương Phương để uy hiếp cô ta cái gì!
Tề Phương Phương lại thấy được Phong Quang và Nhan Phi, cô ta khó hiểu hỏi:
"Bác sĩ Nhan, sao cô lại đi cùng bọn họ?"
"Chuyện này à..."
Nhan Phi nói:
"Nếu tôi nói là tôi bảo Phong Quang và Tống Diệp đi cùng tôi ra đây chơi, em có tin không?"
Tề Phương Phương... đương nhiên không tin!...
Trong phòng chủ nhiệm Giám thị Trung học phổ thông Thụ Hỏa, hôm nay lại có một đám khách ghé thăm.
Nhan Sách đặt bút ký công văn xuống, hắn tựa lưng vào ghế ngồi thở dài,"Làm sao thế? Lần này cả bác sĩ Nhan cũng đi quậy cùng học sinh hả?"
"Tiểu Sách, đây không phải là quậy."
Nhan Phi cười quyến rũ:
"Bọn tôi chỉ đi ra ngoài trải nghiệm cuộc sống thôi."
Nhan Sách nhìn Nhan Phi mà đau cả đầu. Vốn dĩ chỉ một mình Phong Quang đã khiến hắn không chịu nổi, bây giờ lại thêm một Nhan Phi nữa. Hắn rất muốn đuổi nhóm người này ra khỏi văn phòng mình, nhưng hẳn phải nhịn,"Bác sĩ Nhan, phòng y tế cần chị, sao chị lại có thể ra khỏi trường, đi chơi cùng học sinh cơ chứ?"
"Học sinh có bệnh nhẹ phải dùng thuốc gì thì cậu cũng biết, mà học sinh có bệnh nặng thì cũng chỉ có thể đưa đi bệnh viện, cho nên tôi không ở đây cũng không sao cả."
Nhan Phi nhẹ nhàng nói:
"Hơn nữa, tôi rất thích chơi cùng Phong Quang."
Nhan Sách nhìn Phong Quang từ đầu tới cuối đều im lặng, hắn lại chuyển mắt sang nhìn Nhan Phi,"Quan hệ của bác sĩ Nhan và bạn học Hạ rất tốt à?"
"Đúng vậy."
Nhan Phi lại ôm lấy Phong Quang mà nói: "Quan hệ của tôi và Phong Quang rất tốt."
Phong Quang ngượng đỏ mặt, tiếp tục ngoan ngoãn đứng im.
Tống Diệp đứng đằng sau gật đầu, tỏ vẻ mình có thể làm chứng.
Nhan Sách thân là nam giới, không thể hiểu nổi tình hữu nghị giữa con gái với nhau, hắn nói:
"Tôi nhớ rõ bạn học Hạ mới tới trường học được một tuần, bác sĩ Nhan đã thân thiết với bạn học Hạ đến thế sao?"
"Duyên phận vốn kỳ diệu như vậy đó, không phải sao?"
Nhan Sách chợt trầm mặc.
Nhan Phi còn nói thêm:
"Tiểu Sách, cậu muốn phạt cả tôi nữa à?"
Giọng điệu này nghe ra chính là: em trai như cậu nỡ phạt cả chị gái mình sao?
Nhan Sách giơ tay đỡ trán, nói:
"Không có lần sau."
"Thầy Nhan!"
Tầ Phương Phương kêu lên, hoàn toàn không thể hiểu nổi. Cô ta còn nhớ rõ, trước kia thầy Nhan thiết diện vô tư, không bao giờ thiên vị làm trái luật.
Đó là vì trong nhóm người phạm sai lầm kia không có Nhan Phi.
Nhan Sách nói:
"Chuyện này do tôi quyết định. Bác sĩ Nhan, em hy vọng chị có thể làm gương tốt, về sau đừng cùng học sinh đi gây chuyện."
"Biết rồi, Tiểu Sách."
Nhan Phi cong khóe mắt. Không biết là cô ấy thật sự nhớ kỹ hay chỉ thuận miệng đáp lời cho có lệ.
Nhan Sách thu ánh mắt lại,"Mấy người đi ra ngoài đi."
Bước ra khỏi văn phòng, Tống Diệp lập tức may mắn nói:
"May quá đi! Suýt nữa tưởng mình lại bị phạt dọn WC chứ. '
Không sai, trước đây mỗi lần Tống Diệp phạm lỗi đều bị phạt dọn WC.
Cậu ta lại đắc ý nhìn về phía Tề Phương Phương đang thở phì phì,"Thế nào? Uỷ viên tác phong và kỷ luật, lần này tôi không bị phạt, có phải cô rất tức giận hay không?" Tề Phương Phương đá một cú lên đùi Tống Diệp.
Tống Diệp không kêu đau, ngược lại còn cực kỳ gợi đòn mà nói:
"Tới đi, cô cứ tới mà đánh tôi này, dù sao tôi cũng không đau."
Lực của Tề Phương Phương đá cậu ta thật sự không đáng nhắc tới nếu so với Phong Quang.
Tề Phương Phương nghiến răng nghiến lợi,"Đồ đại ngốc da dày thịt béo!"
Cô ta hừ thật mạnh một tiếng, liền xoay người bỏ đi.