Quyển 29 - Chương 9: Công lược phù thủy hắc ám
Quyển 29 - Chương 9: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 9: Công lược phù thủy hắc ám
Hermann duỗi tay, những mảnh giấy nhỏ kia toàn bộ bay vào lòng bàn tay hắn, rất nhanh liền khôi phục thành dáng vẻ hoàn chỉnh "Công chúa điện hạ, hy vọng lần sau khi cô cảm thấy sợ hãi, cô có thể ôm lấy đầu mình."
Phong Quang: "..."
"Công chúa điện hạ không định cầm về sao?"
Phong Quang thong thả vươn tay, tiếp nhận thứ Hermann đưa tới. Vẻ tươi cười của cô quả thực còn khó coi hơn khóc,
"Cảm ơn Giám mục đại nhân."
"Đây là vinh hạnh của ta."
Hermann hết sức lịch thiệp mà hơi cúi đầu, tay phải đặt lên ngực trái, chỉ có giọng điệu bình thản bất biến kia của hắn là có vẻ không quá cung kính mà thôi,"Nguyện thần linh có thể tha thứ cho lỗi lầm vô ý của công chúa điện hạ." Phong Quang nâng váy uốn gối đáp lễ, cho dù thân thể nhỏ bé này của cô làm ra động tác thục nữ như vậy có chút buồn cười,"Giám mục đại nhân, tạm biệt." Tiếng nói vừa dứt, cô liền trực tiếp xoay người bỏ đi. Chờ đến khi nghiêm chỉnh đi xa được một đoạn, cô liền chạy hộc tốc.
Ông trời ạ, cô thật sự không muốn đối mặt với người đàn ông này!
Trở lại hoàng cung, Phong Quang thành thật chép hai mươi lần các chữ bị viết sai. Lần này có nói gì cô cũng sẽ không đi gặp Hermann, mà phái thị nữ đưa "bài tập về nhà" này cho Hermann. Không bao lâu sau, thị nữ liền trở lại, còn mang đến một tin không tốt,"Giám mục Hermann nói công chúa điện hạ có một số từ đơn viết không đúng quy chuẩn, cần viết lại một lần nữa. Giám mục đại nhân nói mời công chúa điện hạ chép mỗi từ ngài ấy đánh dấu ra ba mươi lần."
Phong Quang ngay lập tức bẻ gãy một cây bút lông ngỗng.
Vì hòa bình xã hội! Cô nhịn!
Cuối cùng Phong Quang cũng không biết mình đã chép bao nhiêu lần, chờ đến khi Hermann tỏ vẻ vừa lòng nhận bài tập của cô, cô đã hoàn toàn có thể đi thi ""vở sạch chữ đẹp.""
Phong Quang không muốn thừa nhận, mình trước kia ngay cả bút lông cũng cầm không đúng, vậy mà hiện tại bị ép đến mức có thể viết chữ nhỏ chỉnh tề như vậy!
Cô có tội! Nhưng Phong Quang dù thế nào cũng phải đến Giáo hội, Lần này là vì ân vê ủa eô “"“âng chúa điên ha. ở đâyv cá ba người đưữc chọn." Cha Phil thân mình mập mạp cung kính đưa một danh sách đến tay Phong Quang.
Xưa nay cận vệ bảo vệ hoàng thất đều do Giáo hội lựa chọn ra, lần này cũng không ngoại lệ. Đương nhiên, ba người được đề cử này đều những người xuất sắc nhất trong nhóm.
Cận vệ là tấm chắn và vũ khí làm bạn cùng chủ nhân cả đời, cho dù Phong Quang còn nhỏ, nhưng quyền lợi lựa chọn vẫn nằm trong tay cô. Quốc vương và hoàng hậu vẫn còn cầu nguyện ở bên ngoài, Phong Quang liền có lý do đi vào nội điện.
Chỉ nhìn lướt qua tranh vẽ và giới thiệu trên danh sách, nói thật, Phong Quang cũng không có hứng thú bao nhiêu. Chuyện quyết định toàn bộ vận mệnh của người khác tạo áp lực rất lớn đối với cô. Nếu có thể, cô đương nhiên không muốn chọn.
Nhưng như vậy là vi phạm quy củ.
Phong Quang nhìn Cha Phil ân cần nói:
"Ông đưa ba người kia đến đây để ta gặp một chút."
"Được, xin công chúa điện hạ chờ một Lát." Cha Phil. Lập tức ra ngoài.
Phong Quang nhảy xuống từ trên ghế cao, cô cũng đi tới cửa. Cô đã nghĩ rất rõ ràng, chỉ cần không tìm thấy cô, thì việc chọn cận vệ kia cũng có thể hoãn lại.
Kiến trúc của nhà thờ mang kích thước rất lớn, Phong Quang cố gắng đẩy cánh cửa dày nặng cao lớn để tạo ra một khe hở. Cô chui ra ngoài, còn cẩn thận đóng cửa.