Quyển 29 - Chương 34: Công lược phù thủy hắc ám
Quyển 29 - Chương 34: Công lược phù thủy hắc ámQuyển 29 - Chương 34: Công lược phù thủy hắc ám
Về sau, Hermann tìm được phương pháp có thể khiến mình hết tức giận, đó chính là đi trước một bước, biến cô thành người phụ nữ của mình. Sự thật chứng minh, điều này khiến Hermann đặc biệt sung sướng.
Không chỉ sung sướng, còn hết sức thoải mái, cực kỳ... cực kỳ thoải mái...
Phong Quang một lần nữa cảm nhận được thân thể hắn biến hóa, sắc mặt cô hơi đổi,"Hermann... chàng vừa mới... mới..."
Lời kế tiếp cô vẫn không nói nổi thành lời.
Hermann đã ôm thân thể cô bắt đầu hành động.
"Wendy... Còn chưa đủ, ta vẫn muốn càng nhiều càng nhiều hơn..."
Có lẽ bình thường đã quen nhìn vẻ mặt hắn không chút cảm xúc, vào giờ phút này nghe được lời âu yếm động lòng người của hắn, Phong Quang tại cảm thấy mình không thể cự tuyệt yêu cầu của hắn được, hơn nữa loại "yêu cầu" này. cũng đồng thời có thể khiến cô vui Cái gọi là rụt rè sớm đã bị vứt bỏ ngay khi quyết định cùng hắn ở bên nhau, Phong Quang vươn tay ôm lấy vòng eo mạnh mẽ của hắn, chậm rãi bắt đầu chủ động phối hợp. Khi nhận thấy được phản ứng của cô, động tác của Hermann bỗng nhiên trở nên càng thêm mãnh liệt.
Phong Quang ở trong vòng tay hẳn, ý thức dường như cũng dần chìm nổi theo người đàn ông của mình, nhưng cô bị hắn ôm rất chặt, nên tuyệt đối sẽ không ngã xuống. Phong Quang giống như người bị rơi xuống nước, mà Hermann chính là cây gỗ nổi duy nhất để cô bám trụ mong sống sót.
Phong Quang cũng không biết mình đã triển miên với Hermann bao lâu, chờ đến khi cô tỉnh lại trong lòng hắn thì mặt trời đã lặn.
Hermamn là người cực kỳ tỉ mỉ, có lẽ cũng có thể coi là có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, nên bất kể bọn họ quan hệ thân mật kịch liệt cỡ nào, hắn cũng chưa từng làm bẩn quần áo cô, quần áo Phong Quang cởi ra chỉ cần buộc lại dây là ổn, ngay cả nơi "ướt át không chịu nổi" dưới eo cô, Hermann cũng rất biết chăm sóc mà dùng khăn tay lau khô cẩn thận.
Cho dù trong lúc làm sạch cho cô, ham muốn thân mật cùng cô lại rục rịch trong lòng hắn, nhưng rốt cuộc nhớ đến cô chỉ vừa mới "nếm trải sự đời", hắn lại hết sức kìm nén khát vọng của bản thân. Cuối cùng, sau khi giúp cô buộc lại dây quần nhỏ, tay hắn mới rút ra khỏi váy cô, cẩn thận giúp cô sửa sang làn váy. Phong Quang lại thành công chúa điện hạ thân phận cao quý, trang phục tỉnh xảo. Hermamn thì trái lại, với bộ đồ đã nhăn nhúm, hắn khâng còn dáng vẻ tuyê? đếi chỉnh tề trước kia cổ áo hị kéo yâc vêch lộ ra xương quai xanh đẹp đế có vết cào. Không phải nghi ngờ, đây chính là kiệt tác của Phong Quang.
Hermann cho cô cảm giác quá mức mất hồn, cô không cầm lòng được cũng là chuyện đương nhiên, chẳng qua nhìn Hermann hiện giờ, cô lại cảm thấy hơi e lệ.
Hermann không hề quan tâm đến trang phục lộn xộn khiến hắn có vẻ lôi thôi lúc này, hắn duỗi tay ôm lấy eo Phong Quang, như vậy mới đỡ cô đứng lên được.
Mà Phong Quang mới đứng lên, hai chân có liền mềm nhữn, không có chút sức lực nào, cũng có thể nói tất cả sức lực của cô đều đã bị dùng hết nên đã cạn kiệt. Vào lúc này, hành động đưa tay ôm lấy cô của Hermann liền có vẻ thật sáng suốt.
Phản ứng của Phong Quang đã sớm nằm trong dự tính của Hermann, hắn quyết đoán ôm cô trong lòng theo kiểu ôm công chúa, điều này đối với hắn là một chuyện hết sức dễ dàng, rốt cuộc thì đối với hắn, Phong Quang vẫn quá mức nhỏ xinh.
Phong Quang duỗi tay ôm lấy cổ Hermann,"Chúng ta trở về phải giải thích thế nào với đám người Eve đây?"
"Không cần lo lắng."
Hermann lại hôn khóe môi cô,"Hết thảy đã có ta."