Quyển 29 - Chương 42: Công lược phù thủy hắc ám Phong Quang lựa chọn không đáp lời câu nói đầy máu như vậy. "Wendy vẫn luôn thích suối Thiên Sứ, vậy có muốn đến đó một chút
Quyển 29 - Chương 42: Công lược phù thủy hắc ám Phong Quang lựa chọn không đáp lời câu nói đầy máu như vậy. "Wendy vẫn luôn thích suối Thiên Sứ, vậy có muốn đến đó một chútQuyển 29 - Chương 42: Công lược phù thủy hắc ám Phong Quang lựa chọn không đáp lời câu nói đầy máu như vậy. "Wendy vẫn luôn thích suối Thiên Sứ, vậy có muốn đến đó một chút
không?"
Suối Thiên Sứ là nơi Phong Quang rất thích đến khi còn nhỏ, Hermann vẫn biết, tiểu nha đầu này luôn đến tránh ở đó sau mỗi buổi cầu nguyện.
Đã rất lâu không đến đó, Phong Quang nghĩ một chút rồi liền gật đầu,"Được."
Suối Thiên Sứ vẫn trông y như cũ, không khác gì mười năm trước cả.
Phong Quang nắm tay Hermann, cô chỉ vào bệ đá quanh suối phun mà nói:
"Trước kia ta thích ngồi ở đây nhất."
"Ta biết."
"Chàng biết?"
Hermann nắm tay cô, vuốt ve nhẹ nhàng,"Đây là khu vực thiêng liêng của nhà thờ. Wendy thích tới nơi này, đương nhiên ta biết."
Chỉ vì ngại với thân phận công chúa của cô, hơn nữa cô chẳng qua mới là một cô nhóc, không gây nổi sóng gió gì, nên Hermann cũng không quan tâm lắm. Nhưng sự thật chứng minh, hắn chỉ vừa sơ ý, tiểu nha đầu này đã khiến một phạm nhân tử hình sống không thấy người, chết không thấy xác. Phong Quang chỉ nghĩ hắn là Giám mục đại nhân, có biết cũng phải.
Cô lại cười hì hì ôm eo hắn, dựa vào ngực hắn,"Hermann, nếu ngày đó ta không phạm sai lầm, có phải chàng sẽ không chú ý đến ta như vậy?"
"Đương nhiên."
Hermann ôn nhu xoa nhẹ mái tóc dài của cô, ánh mắt chớp động, dường như khiến người ta thấy được ý cười, lại cũng như chỉ là ảo giác.
Phong Quang bắt lấy tay hắn áp lên gương mặt mình,"Vậy hiện giờ chàng còn trách ta không?"
"Không đâu."
Hắn hôn lên khóe môi cô,"Không có ai đáng để ta tức giận với Wendy cả"
So với cô, tất cả mọi người đều không đáng nhắc tới.
Bên cạnh bỗng nhiên vang lên tiếng bọt nước. Hai người đang yêu đương thắm thiết cùng nhìn qua, chỉ thấy ở suối phun có một thiếu nữ tóc đỏ đang nhỏ nữa người trên mặt nước. Rất rõ ràng, cô đã thấy cảnh Phong Quang và Hermann thân mật.
Thiếu nữ đỏ ửng mặt, cô kinh hoảng bối rối che kín miệng mình, xấu hổ nói:
"Rất xin lỗi... có phải ta đã quấy rầy các vị hay không?"
Đây chẳng phải vô nghĩa à!?
Thiếu nữ tóc đỏ đang nhô lên mặt nước thật sự xuất hiện rất đột ngột, Phong Quang còn chưa kịp hỏi gì, Hermann đã nâng tay lên,"Nước thánh khiết gột rửa đen tối, ánh sáng thần hủy diệt tà ma..."
Ánh sáng vàng kim hiện lên, trực tiếp bao trùm lấy thiếu nữ tóc đỏ. Ngay lập tức, khuôn mặt cô gái hiện vẻ thống khổ tột cùng,"Cầu xin ngươi... Đừng giết ta..."