Quyển 30 - Chương 63: Công lược kiếm tiên tàn tật
Quyển 30 - Chương 63: Công lược kiếm tiên tàn tậtQuyển 30 - Chương 63: Công lược kiếm tiên tàn tật
"Ta
Trong lòng Phong Quang biết, việc cô mất tích dĩ nhiên đã khiến cha mẹ rất lo, nhưng trước sau cô vẫn không bỏ lại Nam Kha được, đặc biệt là... cô vẫn chưa biết rõ nữ nhân tên Tần Lạc Hoàng kia rốt cuộc có quan hệ với hắn hay không!
Tưởng tượng đến đây, Phong Quang liền nắm chặt quần áo mình, hận không thể quay về đánh giết.
Ngay lúc Phong Quang do dự, bỗng nhiên lại có một thiên tướng chạy tới báo tin,"Tướng quân! Yêu giới bỗng nhiên tấn công lên Thiên giới. Tu Du tướng quân không có ở đây, binh mã Thiên giới không cách nào chống cự!"
Khổng Tuyên nhíu mày, phất tay lạnh lùng nói:
"Lập tức quay trở lại Thiên giới!"
"Tỷ tỷ..."
Lam Tảo sốt ruột kéo tay Phong Quang.
Phong Quang lén lút nắm chặt tay mình, quyết định của cô vào thời khắc này không thể không thay đổi.
Tại cửa Thiên cung, hai đội quân đang tranh chấp.
Khi Khổng Tuyên lãnh binh tiến vào, tình hình chiến tranh lại có thay đổi đặc biệt.
Một tiểu yêu chắp tay báo cáo với nam nhân mặc trường bào màu đen,"Tướng quân..."
Tướng quân kia hơi giơ tay, một đám yêu binh cũng liền dừng lại phía sau hắn. Hắn mặt không biểu cảm "Khổng Tuyên tướng quân, không nghĩ tới ngươi lại từ Bắc Dục Thiên trở về trấn giữ Thiên cung."
"Nếu ta không trở lại, cũng sẽ không vừa khéo gặp được Kiêu Lạc tướng quân lãnh binh tấn công Thiên giới như vậy."
Khổng Tuyên chỉ thoáng nhìn xung quanh đã có thể đoán được, người hắn mang theo cũng không phải là không thể đánh một trận với Kiêu Lạc, có điều kết cục xấu nhất sẽ là cả hai bên đều tổn thất nặng nề mà thôi. Tuy rằng Thiên giới và Yêu giới không ưa nhau, nhưng nhiều năm qua ngoài mặt vẫn duy trì thái độ nước sông không phạm nước giếng, lần này nhất định là do bọn họ biết được tin Tu Du không ở đây nên mới kéo quân tới đánh.
"Kiêu Lạc?"
Phong Ouana đướởc Lam Tảo dẫn theo về trễ hữn Khổng Tuyên mật bước, khi cô thấy vị Đại tướng quân Yêu giới này chính là người cô đã từng gặp trong An Vân Thôn, liền không khỏi ngây ngẩn vì bất ngờ.
Cô còn nhớ rõ, khi đó cô xông vào một nhà gỗ trong rừng trúc, về sau lại thấy Nam Kha móc tim. Nam Kha nói cho cô rằng cô chỉ mơ một giấc mộng, nên cô cũng đành tin, nhưng hiện giờ, Kiêu Lạc lại thật sự xuất hiện, nếu nói Kiêu Lạc là người của Yêu giới, vậy An Vân Thôn sẽ là gì? Nam Kha thân là thôn trưởng An Vân Thôn lại là gì đây?
"Là ngươi."
Kiêu Lạc nhíu mày lại "Hóa ra ngươi là người Thiên giới. Sớm biết vậy, lúc trước ta nên giết người mới phải."
"Ngươi làm càn!"
Lam Tảo đứng ra nói:
"Tỷ tỷ ta đường đường là Đại công chúa Thiên giới, lấy đâu ra chuyện một tên yêu như ngươi có thể tổn thương đến?"
"Đợi đã..."
Phong Quang ấn đầu mình, cô cảm thấy đau đầu,"Kiêu Lạc... Ngươi là tướng quân Yêu giới, vậy những người... những người ở An Vân Thôn đó lại là gì?"
"Người An Vân Thôn... chẳng qua chỉ là một đám ngốc mà thôi."
Kiêu Lạc nói đày vẻ châm chọc,"An Vân Thôn do cha ta một tay sáng tạo, chính vì muốn để người Yêu giới có thể sinh sống như người phàm, chung sống hòa thuận với bọn họ. Nhưng yêu chính là yêu, người chính là người, yêu và người làm sao có thể hòa thuận chung sống?"
Cha của Kiêu Lạc là trưởng lão Yêu giới, nhưng đã từng yêu một người phàm, người phàm này vì sinh ra Kiêu Lạc nên qua đời, vì thế ông ta liền có suy nghĩ muốn hòa nhập với Nhân tộc. Vậy cho nên mới có nơi như An Vân Thôn này.
Thôn dân của An Vân Thôn đều làm việc khi mặt trời lên, nghỉ ngơi khi mặt trời lặn. Không một ai biết, kỳ thật người thôn này đều là hồ yêu vừa mới hóa hình không lâu, mà trong thôn trồng đầy hoa nhài, chẳng qua cũng chỉ để che giấu mùi hồ ly trên người bọn họ.