Quyển 30 - Chương 70: Ngoại truyện 2 (Nam Kha)
Quyển 30 - Chương 70: Ngoại truyện 2 (Nam Kha)Quyển 30 - Chương 70: Ngoại truyện 2 (Nam Kha)
Kiếm tiên thật ra cũng có rất nhiều khuôn mặt, không khéo, gương mặt mà hắn dùng để đi tới đế đô kia chính là một gương mặt thư sinh.
Kỳ thật khi ở Danh Đao Môn, lão môn chủ nguyện ý để Kiếm tiên vào Danh Đao Môn chính vì có ý muốn tác hợp Kiếm tiên và Tần Trang, khổ nỗi Kiếm tiên lại bị Tần Lạc Hoàng hấp dẫn. Suy nghĩ một chút, Tần Lạc Hoàng giả bộ ngây thơ có một gương mặt hồn nhiên trong sáng, lại có ánh mắt khiến người ta khó quên, vừa có tàn nhẫn, lại có thông minh nhanh nhạy, quả thực rất dễ dàng hấp dẫn ánh mắt nam nhân.
Kiếm tiên cũng không ngoại lệ, chỉ trong nháy mắt liền quyết định chọn giúp Tần Lạc Hoàng mà đuổi Tần Trang di.
Muốn giải quyết thù hận giang hồ, tất nhiên là phải thấy máu, mà một khi xảy ra chuyện đổ máu, đương nhiên bộ khoái phải ra mặt, hắn ta đã gặp Tần Trang ở đế đô như thế. Ở Danh Đao Môn, Kiếm tiên chỉ quen biết Tần Trang mà thôi, còn ở đế đô, hắn mới thực sự hiểu biết nàng. Nếu nói Tần Lạc Hoàng là phượng hoàng lửa không cam chịu vận mệnh mà tắm lửa hồi sinh, thì Tần Trang quả thực chính là một đóa hoa hồng không gai.
Khác với Tần Lạc Hoàng, Tần Trang sẽ không che giấu suy nghĩ và sự kiêu ngạo của bản thân, luôn hành động thẳng thắn, rất có phong phạm nghĩa hiệp, đây là hai người con gái hoàn toàn khác biệt nhau.
Nghĩ đến việc lúc trước lão môn chủ Danh Đao Môn cố ý tác hợp cho hắn và Tần Trang thành một đôi, trong lòng Kiếm tiên liền cảm thấy hết sức vi diệu. Nếu như lúc đó hắn chấp nhận, có lẽ hiện giờ Tần Trang và hắn chính là...
Một khi suy nghĩ thay đổi, liền khiến cả sự kiện đều xảy ra thay đổi.
Kiếm tiên bỗng cảm thấy mình cần đi tìm Tần Lạc Hoàng để nói rõ. Trong một câu hỏi, nếu phải chọn một trong hai đáp án thì sẽ luôn phải từ bỏ một trong hai, đáng tiếc hắn ta đã quên không tìm hiểu xem Tần Trang có cùng ý tứ như vậy với hắn hay không.
Chuyện ở đế đô đã giải quyết, Kiếm tiên ra roi thúc ngựa không ngừng nghỉ, muốn về Danh Đao Môn. Lần này trở về, hắn có hai việc muốn làm, một là ngừng việc tổ chức hôn lễ với Tần Lạc Hoàng, hai là chia tay trong hòa bình với nàng ta.
Nhưng ông trời lại không cho người ta toại nguyện. Khi hắn ta đi qua một thung lũng, bầu trời chợt biến đổi khác thường, mấy luồng sấm sét đánh xuống, Kiếm tiên liền bỏ mạng trong trận mưa gió này.
Vì sao tai đôê† nhiên có hiên †tnd khác t†thiZzờng đó? Đương nhiên là bởi ở đây có đại yêu đang độ kiếp, đó chính là Nam Kha.
Nam Kha trong trạng thái hồn phách đã đọc được ký ức của người chết kia. Lúc đó Nam Kha là một linh hồn lang thang cái gì cũng đều không hiểu, hắn chỉ đơn giản cho rằng mình không có thân thể thì thật bất tiện. Thiên kiếp qua đi, pháp lực của hắn dần dần khôi phục, thân thể hắn cũng một lần nữa được đắp nặn nên.
Nam Kha giống như một tờ giấy trắng, hắn mới chỉ thấy một người nam nhân xuất hiện trước mặt mình mà thôi, vì thế, hắn liền không tự chủ được mà biến hóa thành hình dáng con người giống y như đúc với vị Kiếm tiên này. Đã dựa theo thân thể Kiếm tiên mà hóa hình người, vậy nên vết kiếm trên tay Kiếm tiên, Nam Kha cũng "phục chế" luôn cho đủ bộ.
Hóa hình cần không ít sức lực, huống chỉ công lực của Nam Kha vẫn chưa khôi phục hẳn. Sau khi hóa thành hình người xong, hắn cũng hôn mê.
Một ông lão đã đưa Nam Kha trở về, ông lão này chính là lão thôn trưởng của An Vân Thôn. Ông vốn định ra ngoài mua sắm vật phẩm cho thôn mình, lại không nghĩ rằng sẽ nhặt được một người hôn mê.
Không hổ là một người có tâm nguyện muốn loài yêu và loài người hoà bình chung sống, lão thôn trưởng còn rất có lòng tốt mà coi việc giúp người khác là niềm vui của mình. Ông nhìn thấy dưới tàng cây có một thi thể và một người đang hôn mê thì chỉ cho rằng đây là một đôi huynh đệ song sinh không cẩn thận rơi xuống vách núi, người đã chết thì thôn trưởng đem chôn, người hôn mê thì đương nhiên phải mang về cứu.