Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 1506 - Quyển 33 - Chương 18: Phản Công Lược Cô Vợ Mất Trí Nhớ

Quyển 33 - Chương 18: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ Quyển 33 - Chương 18: Phản công lược cô vợ mất trí nhớQuyển 33 - Chương 18: Phản công lược cô vợ mất trí nhớ

Lục Sâm lại nói:

"Anh vẫn nhớ rõ, năm đó còn là Phong Quang cầu hôn anh."

"Chuyện này là không thể!"

Phong Quang trực tiếp phản bác. Rất hiển nhiên, cô không hề nghĩ mình là kiểu phụ nữ sẽ đi cầu hôn với đàn ông.

Lục Sâm lại cười,"Phong Quang nói, rất sợ người đàn ông tốt như anh sẽ bị người phụ nữ khác đoạt mất, cho nên phải nhanh chóng bắt tới tay mới được, vì thế vào 6 năm trước, Phong Quang đã lấy cớ chúc mừng sinh nhật anh mà mượn cơ hội chuốc say anh, thậm chí cuối cùng."

Nói đến đây, hắn cũng chỉ cười, lại không nói gì thêm nữa.

Lời nói nửa chừng luôn khiến người ta mơ hồ nhất.

Phong Quang không dám chắc năm đó có phải mình đã làm như vậy hay không, chẳng qua theo lời Lục Sâm miêu tả, những việc này quả thật cô rất có khả năng sẽ làm. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, cô bỗng dưng muốn chạy trối chết.

Lục Sâm lại than nhẹ một tiếng,"Nếu đã xảy ra quan hệ nam nữ vượt quá mức bình thường, anh liền không thể coi như không có chuyện gì được, cho nên anh và Phong Quang liền rất nhanh cử hành hôn lễ."

"Anh..."

Phong Quang cắn răng,"Ý anh nói là lúc trước anh kết hôn với tôi chỉ vì anh bất đắc dĩ?"

Nhìn mà xem, mặc dù cô mất đi ký ức trước kia, nhưng cô rốt cuộc vẫn là phụ nữ, nếu đã là phụ nữ, vậy chắc chắn sẽ đặc biệt chú ý liệu có phải chồng mình cam tâm tình nguyện muốn cưới mình hay không.

Lục Sâm bật cười,"Cho dù năm đó Phong Quang không dùng đến kế sách nhỏ này, anh cũng luôn muốn cưới được Phong Quang."

Phong Quang vẫn chưa biết, nếu không phải hắn tự mình muốn đi vào bẫy, vậy ai cũng đừng mong bẫy hắn được.

Tâm tình cô hơi tốt lên một chút, tiếp theo lại không nhịn được mà buồn phiền, rõ ràng cô còn chẳng nhớ rõ hắn, nhưng sau khi nghe được hắn không phải vì say rượu hỏng việc mới cưới mình, thế mà lại cảm thấy vui.

Cô ngẩng đầu "Lục Sâm."

"hÔnd oi anh là bác sĩ Lti nữa sao?" "Tôi... gọi anh là bác sĩ Lục hay trực tiếp gọi anh Lục Sâm cũng đều tùy thuộc vào tôi, anh có ý kiến à?"

Cô lớn giọng nói, chẳng qua cũng chỉ là hư trương thanh thế mà thôi.

Lục Sâm nhướng mày cười,"Dĩ nhiên là không dám có ý kiến. Lúc trước Phong Quang cũng từng gọi anh như vậy, chẳng qua không lâu sau, Phong Quang đã gọi anh là A Sâm."

Điều này ở trong mắt hắn có thể nói là tình thế tiến triển tốt đẹp.

Hắn cười càng mê người, Phong Quang lại càng thêm ảo não, rõ ràng ngay từ đầu cô quyết định ra đây là bởi hắn nói sẽ cho cô biết hết chuyện trước kia, nhưng từ lúc cô gặp mặt hắn tới giờ, cô đều cảm thấy như mình đã bị hắn nắm mũi dắt đi vậy.

Cái cách tên này nói chuyện cứ như đang trêu đùa cô.

Phong Quang thầm nghĩ mình phải giữ lập trường kiên định, cô âm thầm nắm tay, lại nhìn tên kia mà nói:

"Lục Sâm, tôi muốn ly hôn với anh."

"Phong Quang chắc chứ?"

Lục Sâm không gấp, ngược lại còn cười,"Nếu Phong Quang ly hôn với anh, vậy Phong Quang sẽ không còn được gặp lại Tiếu Tiếu nữa."

Phong Quang quýnh lên,"Anh muốn đưa Tiếu Tiếu đi đâu?"

"Đương nhiên là nơi Phong Quang không thể tới được."

Khi Lục Sâm nói lời này, khóe mắt hắn hơi cong, ý cười trong mắt vẫn ôn nhu tốt đẹp.

Nhưng Phong Quang không bị mê hoặc, cô nhạy cảm nhận ra những lời đó không thích hợp, liền mở miệng "Luc... Ữm!"

Một tiếng kêu kinh ngạc cuối cùng là bởi cô đã bị người đàn ông kia ôm lấy, mà môi cô cũng bị ngăn chặn.

Tay hắn ôm vòng lấy eo cô rất chặt, gần như khiến cô cảm thấy đau, sức lực này dường như muốn khảm cô vào thân thể hắn, cho đến khi cô không thể nào chạy thoát được.
Bình Luận (0)
Comment