Quyển 11 - Chương 48: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
Quyển 11 - Chương 48: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSSQuyển 11 - Chương 48: Công lược tội phạm vũ trụ cấp SSS
Phong Quang chậm rãi hỏi:
"Thế là... gã Trần Vũ đó cứu cậu rồi lại để mắt tới cậu nên giờ hiếu thắng muốn chiếm đoạt cậu hả?"
"Ừ"
Nhắc tới chuyện này, sắc mặt Nam Tiểu Tiểu vô cùng kém:
"Hắn nhốt Nghiêm Úc lại, hơn nữa, sau khi phát hiện ra tớ là nữ, hắn liền báo lên cho Đế quốc, xin Hoàng đế ban tớ cho hắn. Tối nay là thời gian hắn sẽ đánh dấu kết nối với tớ, tớ muốn lấy cớ đi giải sầu để chạy trốn. Nhưng mà cậu cũng thấy rồi đó, Phong Quang, hắn phái bao nhiêu người như thế đi theo tớ, nếu không có hai người, chắc chắn là tớ không chạy nổi!"
"Tớ rất hiếu kỳ, sao hắn lại phát hiện ra thân phận của cậu vậy?"
Không thể trách Phong Quang hỏi câu này được, vì Nam Tiểu Tiểu có đeo vòng tay ức chế Pheromone, Nghiêm Úc cũng không thể nào tiết lộ thân phận của cô ta ra, vậy sao Trần Vũ lại biết thân phận thật của Nam Tiểu Tiểu chứ?
Vẻ mặt của Nam Tiểu Tiểu... nhất thời vô cùng rối rắm, cuối cùng cô ta khẽ cắn môi rồi quyết định nói ra:
"Lúc tớ đang tắm suối nước nóng tại phủ đệ của hắn thì... bị hắn bắt gặp."
".. Tớ đoán, cái tên Trần Vũ kia chắc nhìn cũng không tệ nhỉ?"
Lần này, Nam Tiểu Tiểu trả lời rất nhanh:
"Tuy rằng hắn thích làm khó người khác nhưng quả thật hắn khá đẹp trai, nghe nói là người đàn ông đẹp trai nhất đế quốc đấy."
Phong Quang: "..."
Quả nhiên đúng như cô nghĩ, loại đàn ông có được phúc lợi nhìn thấy nữ chính tắm rửa thường sẽ chẳng xấu trai chút nào, kiểu gì thì đó cũng là người ngồi lên cái ghế nam phụ quan trọng cơ mà.
Phong Quang đang nghĩ đúng như mình dự đoán thì lại chợt cảm thấy bàn tay tê rần, cô nhìn sang người đàn ông bên cạnh theo bản năng, thấy hắn cười dịu dàng thì sống lưng cô lạnh toát, vội vàng tỏ lòng trung thành:
"Đương nhiên, cho dù cái gã Trần Vũ đó có đẹp thế nào thì tớ cũng chẳng thèm để ý tới hắn!" Sắc mặt Hứa Vọng hơi hòa hoãn lại.
Nam Tiểu Tiểu nhìn Hứa Vọng rồi lại nhìn Phong Quang, cầu khẩn:
"Phong Quang, cậu có thể giúp tớ cứu Nghiêm Úc ra không?"
Phong Quang biết người mà Nam Tiểu Tiểu chân chính muốn cầu xin không phải mình mà là người đàn ông đúng bên cạnh mình đây.
Cô không vội vàng đồng ý mà hỏi ngược lại:
"Dù thế nào thì Nghiêm Úc cũng là đại tướng quân của Liên minh, Trần Vũ kia dám động vào anh ta thật sao?"
"Cậu không biết đâu, Trần Vũ lấy cớ để giúp Nghiêm Úc dưỡng thương giữ Nghiêm Úc lại phủ đệ của hắn. Vết thương của Nghiêm Úc thực sự rất nghiêm trọng, nói cách khác... nếu Trần Vũ báo cáo lên rằng Nghiêm Úc chết vì vết thương quá nặng thì cũng sẽ chẳng có ai nghỉ ngờ."
Nam Tiểu Tiểu vô cùng sốt ruột, có thể thấy được là cô ta rất lo lắng cho Nghiêm Úc.
Phong Quang lại chẳng vội vàng:
"Cậu có thể đi tìm cấp dưới của Nghiêm Úc mà, để bọn họ lẻn vào phủ của Trần Vũ, cứu Nghiêm Úc ra."
"Cấp dưới của Nghiêm Úc... Sau trận chiến với Trùng Tộc lần trước, người thì chết, kẻ bị thương, bọn họ vốn dĩ không có năng lực cứu Nghiêm Úc ra được."
Nhắc tới chuyện Trùng Tộc tập kích lần trước, Phong Quang đột nhiên nhớ ra, chính trong lần đó cô đã gặp được Tiêu Tiêu, mà thực ra Tiêu Tiêu lại là Hứa Vọng.
Cô híp mắt nhìn Hứa Vọng, dùng ánh mắt dò hỏi liệu có phải chuyện ngày đó cũng do hắn làm hay không?
Hứa Vọng lắc đầu vô tội, sự tình lần đó không phải do hắn làm, hắn chỉ nhìn thấy có Trùng Tộc bạo loạn nên chạy tới nhìn thoáng qua mà thôi.
Phong Quang tạm tin hắn, lại hỏi Nam Tiểu Tiểu:
"Cậu nói muốn chúng tớ cứu Nghiêm Úc ra, nhưng chúng tớ phải cứu thế nào đây?"
"Tớ... Tớ cũng không biết nữa..."
"Không phải cậu muốn chúng tớ trực tiếp xông vào cướp người đấy chứ?"
Phong Quang thở dài:
"Đó là nơi ở của đại thần Nội vụ đó, nhân viên an ninh trong đó chắc phó, cứ thế xông vào chẳng phải là đi tìm chết à?" Vòng hào quang của nữ chính không phải dùng như thế đâu.