Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 438 - Quyển 15 - Chương 31: Công Lược Hội Trưởng Hội Học Sinh

Quyển 15 - Chương 31: Công lược hội trưởng hội học sinh Quyển 15 - Chương 31: Công lược hội trưởng hội học sinhQuyển 15 - Chương 31: Công lược hội trưởng hội học sinh

"Vâng "

Phong Quang không có tâm tình gì đáp một tiếng, tiếp tục đi lên tầng vào phòng của mình.

Cô nằm vật trên giường, trong đầu nghĩ tới lời Hệ thống chủ mới nói với cô:

"Mục tiêu theo đuổi lần này, ký chủ có thể lựa chọn bằng cảm giác."

Cũng là nói, cho dù là Hàn Trần hay là Hàn Kỳ, cô có thể chọn một người mình thích để hoàn thành nhiệm vụ theo đuổi. Cái thế giới này và nguyên bản sinh ra sự khác biệt cực lớn. Ở thế giới nguyên bản, không có cái thiết kế người nhân bản đi ngược lại nhân đạo này.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Hệ thống chủ sẽ buông lỏng yêu cầu đối với cô.

Nhưng Phong Quang không cảm thấy vui vẻ một chút nào, cô rất rõ ràng là bản thân nghiêng về Hàn Kỳ, bởi vì cô tiếp xúc với cậu nhiều hơn, mà cậu đối với cô cũng thật sự có sức hấp dẫn khó hiểu.

Cô không muốn Hàn Kỳ chết...

Phong Quang vùi đầu vào gối, giống như như vậy có thể ngăn cách với thế giới, có thể khiến cho trái tim cô dễ chịu hơn một chút.

Tiệc sinh nhật của Mộc Cẩn đã đến. Thời khắc này thể hiện được tác dụng của nhà họ Kim, mặc dù Mộc Cẩn không ăn nhập được với con cháu nhà giàu trường cấp ba Lịch Hải, nhưng bởi vì tầng quan hệ của nhà họ Kim, người muốn đến tham gia tiệc cũng không phải là ít.

Rất rõ ràng Cổ Lam không phải là loại người đó. Nhà họ Cổ cậu ta không phải là thương nhân, không cần lăn lộn trên thương trường, nói là thu phí bảo kê gì đó, tin là sẽ có nhiều người tin tưởng hơn. Hôm nay, cậu ta đến nhà họ Kim chỉ đơn giản là muốn xem con mọt sách Mộc Cẩn này xấu mặt thôi.

Đúng vậy, cậu ta nghĩ như vậy. Trước khi quay về nhà họ Kim, Mộc Cẩn là một con nhóc nhà quê. Lần đầu tiên cô ta tham dự một bữa tiệc trong giới, ít nhiều gì cũng sẽ phạm sai lầm, đến lúc đó cậu ta có thể chê cười. Nhưng cậu ta tính sai rồi.

Mộc Cẩn mặc một chiếc váy xòe màu trắng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Chiếc váy đáng yêu mà đoan trang tôn lên dáng người xinh đeb. cũng càng tôn lên nước da trắng nõn của cô ta. Dưới ánh đèn ấm cúng này, cô ta giống như thiên sứ thuần khiết, sạch sẽ, mà lại không nhiễm một chút thế tục nào.

Cổ Lam chưa từng nhìn thấy Mộc Cẩn như vậy, tim cậu ta đập dồn dập, rất lâu sau vẫn chưa phản ứng lại được. Mộc Cẩn nhìn thấy Cổ Lam, cô ta cười đi đến trước mặt cậu ta.

Hôm nay là sinh nhật của cô ta, cho nên cô ta nhìn thấy Cổ Lam - cái người làm người khác phát ghét này, tâm tình cũng cũng không tệ:

"Tôi còn tưởng là cậu sẽ không đến nữa."

Cổ Lam phóng khoáng ương ngạnh nói:

"Dù sao tôi cũng không có chuyện gì, buồn chán nên tùy tiện đến xem xem."

"Vậy tôi hy vọng bữa tiệc này sẽ giúp đại thiếu gia Cổ cảm thấy càng buồn chán hơn."

"Ha, đương nhiên rồi."

Cậu ta chậc chậc hai tiếng:

"Thật không ngờ nha, hóa ra con mọt sách thay quần áo khác, dáng người cũng rất không tệ."

Mộc Cẩn cười lạnh nhạt:

"Cám ơn lời khen ngợi của cậu."

Trán Cổ Lam giật giật.

Phong Quang bưng một ly nước cam đúng ở trong góc, cô nhìn Cổ Lam và Mộc Cẩn mỉa mai lẫn nhau, bĩu môi cảm thấy vô vị.

Một nữ sinh đi qua đây, tốt bụng nói:

"Cô Hạ, không phải Cổ Lam là chồng chưa cưới của cô sao? Cô không cần đi nói chuyện với cậu ấy à?"

Có thể thấy cô ta cũng ý thức được Cổ Lam và Mộc Cẩn có cái gì không đúng, nên mới tốt bụng đến nhắc nhở.

"Không cần."

Phong Quang lạnh nhạt nhìn nữ sinh trước mặt:

"Cổ Lam chẳng qua chỉ là chồng chưa cưới của tôi mà thôi. Tôi nghĩ tôi vẫn không cần quản cậu ta. Huống hồ, cô không cảm thấy hai người bọn họ rất xứng đôi à?"

Mộc Cẩn và Cổ Lam rất xứng đôi?

Đây giống lời một người vợ chưa cưới sẽ nói à? "làm phiền rồi", rất thức thời rời đi.
Bình Luận (0)
Comment