Quyển 19 - Chương 21: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Quyển 19 - Chương 21: Công lược trang chủ đại nhân có độcQuyển 19 - Chương 21: Công lược trang chủ đại nhân có độc
Người đang say rượu không hề để ý có người đi tới, đôi mắt đào hoa của Trâu Hợp tràn đầy vẻ đau thương, hắn ta nỉ non với giọng thống khổ,
"Ta vì nàng mà ngay cả nhìn nữ nhân khác cũng không thèm nhìn một cái... Sao nàng lại không chịu thích ta đây?"
"Hóa ra là khổ sở vì tình."
Phong Quang gật gật đầu,"Không ngờ vị Quốc sư nhìn có vẻ cực kỳ không đứng đắn kia, sau lưng lại là một nhân vật thâm tình như thế"
Nhàn Mạch nói:
"Dùng rượu chuốc say chính mình chỉ là một loại trốn tránh."
Phong Quang hơi bất ngờ nhìn về phía cậu,"Không ngờ tuổi ngươi còn nhỏ thế mà lại có lĩnh ngộ cao thâm như vậy, không tồi nha, A Mạch, về sau bất kể là ngươi gặp phải chuyện gì, ngươi đều nên nhớ kỹ, không thể trốn tránh được, trốn tránh vừa không giải quyết được vấn đề gì, lại còn khiến ngươi khổ sở hơn nữa."
"Ừm, ta nhớ kỹ."
"Ai vậy? Quấy rầy ta ngủ!"
Trâu Hợp ném bình rượu xuống đất, nhìn thấy người đứng dưới tàng cây, hắn ta lại nhàn nhạt nói:
"Hóa ra là Đại hoàng tử."
Cách xa như vậy mà bọn họ cũng có thể ngửi được mùi rượu truyền ra từ trên người hắn ta.
Nhàn Mạch gật đầu:
"Quốc sư."
"Đại hoàng tử à, thời tiết hôm nay đẹp như vậy, đến đây, uống rượu với ta đi."
Hiếm khi Trâu Hợp lại nhiệt tình mời mọc như vậy.
Phong Quang nói lớn:
"Muốn uống thì một mình ngươi uống đi, A Mạch của chúng ta vẫn chưa đến tuổi thành niên, còn lâu mới uống rượu!"
Lại nghĩ đến việc đối phương không thể nghe thấy mình nói chuyện, cô lại vội nói với Nhàn Mạch: "Ừm."
Nhàn Mạch ngoan ngoãn gật đầu.
Cô hoảng hốt có một loại cảm giác mình đã biến thành bà mẹ già.
"Nữ nhân gì đó... Để bọn họ theo gió mà đi luôn đi."
Thái độ của Trâu Hợp bỗng nhiên trở nên tùy ý,"Ta không cần nữ nhân, có nhiều nữ nhân theo đuổi ta như vậy, ta đâu cần treo cổ trên một cái cây lệch tán là nàng cơ chứ."
Nói xong, hắn ta lại khóc nức nở,"Nữ nhân trên đời này đều có ý chí sắt đá sao? Ta trả giá vì nàng nhiều như vậy... Vì muốn nàng vui vẻ mà ngay cả tự trọng của bản thân cũng không cần, vì sao nàng vẫn không thích ta đây?"
Ta có cái gì không tốt chứ... Ngoại hình đẹp, võ công lại lợi hại, bao nhiêu nữ nhân đều muốn lao đến trước mặt ta, nhưng vì nàng mà ta đều cự tuyệt... Sao nàng lại có thể chối từ.
Cô nhìn về phía Nhàn Mạch,"Chuyện này có giúp ngươi học được cái gì không?"
"Tửu lượng không tốt như người ta thì không thể uống rượu."
"Không đúng."
Phong Quang sửa lại,"Là ngươi vĩnh viễn đừng có vì một nữ nhân mà muốn chết muốn sống, Trâu Hợp như vậy cũng chỉ khiến người ta xem thường thôi."
"Nhưng mà... Hắn có vẻ rất thích nữ nhân kia."
"Đây là chỗ không sáng suốt nhất của Trâu Hợp."
Phong Quang chậm rãi phân tích:
"Ngươi nhìn hắn xem, rõ ràng có một gương mặt nghiêng nước nghiêng thành... Ữm cái so sánh này hình như không đúng lắm, nhưng thôi bỏ qua, hắn rõ ràng có một gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, lại không biết đường mà tận dụng cho tốt, chỉ có thể ở chỗ này uống rượu say, mượn rượu giả điên như vậy, thật là quá ngu ngốc."
".. Phong Quang nghĩ hắn phải làm như thế nào?"
"Đương nhiên là dùng chính ưu thế của mình để khiến người trong lòng được vui, hắn đã có một gương mặt đẹp, vậy thì không thể lãng phí, theo đuổi con gái ấy mà, đầu tiên là phải nhanh, độc, chuẩn, dù có nói thế nào đi chăng nữa, trước hết cứ bắt lấy người ta đã rồi tính sau."