Quyển 19 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Liễu Niệm Phong)
Quyển 19 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Liễu Niệm Phong)Quyển 19 - Chương 62: Ngoại truyện 1 (Liễu Niệm Phong)
Ba năm sau, qua một hôn lễ khiêm tốn mà xa hoa, quận chúa Kinh vương phủ gả làm vợ người, trở thành Liễu phu nhân.
Liễu công tử cùng Liễu phu nhân trải qua thời gian một năm tốt đẹp ở sơn trang Thắng Tuyết. Tuy nhiên, ngay vào mùa thu này, bọn họ không thể không ra khỏi Thắng Tuyết sơn trang, đi đến Kính vương phủ. Nguyên nhân không gì khác ngoài việc Hạ Triều sắp tổ chức đại thọ bốn mươi tuổi.
Những năm gần đây, do được Liễu Niệm Phong chăm sóc điều dưỡng, nên thân thể Phong Quang đã tốt lên không ít, sắc mặt thường xuyên tái nhợt trước kia cũng trở nên hồng nhuận hơn rất nhiều, bệnh đau tim cũng chưa từng tái phát. Bởi vậy, cho dù Hạ Triều có bất mãn với Liễu Niệm Phong đi chăng nữa, cũng không khỏi cảm kích hắn trong lòng. Đương nhiên, phần cảm kích này Hạ Triều sẽ không nói ra.
Ngay trong ngày mừng thọ này, không ít đại thần trong triều tới dự. Ngoài ra, Hạ Triều vốn chính là nửa người giang hồ, cho nên người trong giang hồ cũng tới không ít. Mọi người đều biết, năm đó Tứ hoàng tử vốn dĩ có hôn ước với Quận chúa, nhưng về sau, Tứ hoàng tử lại lấy lý do thân thể không thể có con, mà giải trừ hôn ước với Quận chúa...
Hiên Viên Phi cũng chỉ có thể dùng lý do này. Hắn không thể để lộ ra Lãnh Khuynh Tuyệt, nếu không, cả phụ hoàng hắn cũng như đối thủ của hắn, đều sẽ không bỏ qua cho nàng. Huống chỉ, lá thư Hạ Triều viết cho hắn cũng nói rõ, hắn không thể để chuyện giải trừ hôn ước này gây bất cứ ảnh hưởng xấu nào lên danh dự của Hạ Phong Quang, vì thế dưới sự xui khiến của tên bạn xấu Thừa tướng, hắn chỉ có thể lựa chọn lý do này.
Còn về sau... nếu hắn thành thân với Lãnh Khuynh Tuyệt, mà Lãnh Khuynh Tuyệt lại mang thai, vấn đề này, Hiên Viên Phi tạm thời không suy xét đến.
Đại thọ bốn mươi của Hạ Triều, Hiên Viên Phi vốn không muốn tham gia, nhưng không thể chống lại mệnh lệnh của phụ hoàng hắn, nên hắn chỉ có thể mặt dày mang theo lễ vật, đến tiệc mừng thọ tỏ ý một chút.
Kết quả hắn nhìn thấy gì?
Hắn thấy Lãnh Khuynh Tuyệt đứng cùng một chỗ với hai nam nhân khác. Hắn biết người nam nhân này, đó là Nhàn Huy, Hoàng đế đương nhiệm nước Nam Tương, và cả Tư Mã Tang, Đại tướng quân nước Nam Tương nữa.
Hiên Viên Phi bước qua. lanh mặt kéo Lãnh Khuvnh Tuyêt tách khỏi Nhàn Huy.
Hắn nói:
"Sao nàng lại xuất hiện ở đây cùng bọn họ?"
Lãnh Khuynh Tuyệt nói:
"Hôm nay là đại thọ bốn mươi của Hạ Triều, thân là nhị tiểu thư trước kia của Kính vương phủ, dù thế nào thì ta cũng phải tới xem náo nhiệt chứ."
"Vậy bọn họ thì sao? Thế nào họ lại xuất hiện ở đây?"
Nhàn Huy đã đi tới, hắn ho khan vài tiếng, nói với vẻ suy yếu:
"Hôm nay ta cũng tới chúc thọ, chỉ ngẫu nhiên gặp được Lãnh cô nương thôi."
Bệnh cũ nhiều năm của Nhàn Huy kỳ thật đã được Lãnh Khuynh Tuyệt chữa khỏi, nhưng hắn vẫn có thói quen bày ra vẻ yếu ớt như vậy, để khiến kẻ địch bớt cảnh giác.
Hiên Viên Phi không nhìn Nhàn Huy, hắn hạ thấp giọng nói với Lãnh Khuynh Tuyệt:
"Hôm nay nàng không nên xuất hiện ở chỗ này."
"Vì sao không thể?"
Lãnh Khuynh Tuyệt cười lạnh một tiếng, hiện tại cô ta đã là người đứng đầu tổ chức sát thủ lớn nhất hai nước, hơn nữa ba năm này cô ta không ngừng gặp vận, thu phục được vô số linh thú. Cô ta sớm đã vượt xa lúc trước, tu vi(1) trên người có thể nói là mạnh đến mức trái lẽ thường, "Trước kia Kính vương phủ nợ ta, hôm nay ta phải đòi lại hết!"
"Nàng quên ba năm trước đây nàng đã rời khỏi chỗ này như thế nào sao?"
"Ta không quên."
Lãnh Khuynh Tuyệt nói:
"Nếu không phải bọn họ đánh lén... Hừ, tiểu nhân đê tiện, hôm nay, ta nhất định phải báo thù cho mẹ ta."
Nhàn Huy thở dài nói:
"Aizz, mẫu thân của Lãnh cô nương, một người mẹ hiền như vậy... Thực sự đáng tiếc."
Hiên Viên Phi không giống như Nhàn Huy không biết rõ chuyện, hắn không thương tiếc chút nào.
Hóa ra, ba năm trước đây, sau khi Lãnh Khuynh Tuyệt nói muốn đoạn tuyê† auan hê với vưởng nhủ Hàng Oanh dĩ nhiên cñna không còn mặt mũi nào mà ở lại chỗ này. Bà ta dọn ra ngoài, nhưng u buồn thành bệnh, không lâu sau liền buông tay nhân gian.
Cái chết của Hoàng Oanh, đối với Lãnh Khuynh Tuyệt mà nói chính là một sự đã kích, khiến Lãnh Khuynh Tuyệt càng thêm oán hận người của Kính vương phủ.
*x*wx*xx*x+*x*x*x**
(1) Tu vi: Từ chỉ cấp độ sức mạnh của người tu tiên.