Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 687 - Quyển 20 - Chương 6: Công Lược Bác Sĩ Bệnh Viện Tâm Thần

Quyển 20 - Chương 6: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần Quyển 20 - Chương 6: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thầnQuyển 20 - Chương 6: Công lược bác sĩ bệnh viện tâm thần

Nam Cung Triết bừng tỉnh hiểu ra, hắn cong môi cười, vẻ quyến rũ ẩn hiện,"Hóa ra cô chính là vị hôn thê của tôi, đã lâu không gặp, tôi cũng sắp quên cô mất rồi."

"Tôi còn ước gì anh quên tôi đi đó... Phong Quang nhỏ giọng lẩm bẩm, cô không phải nữ chính, không có hào quang bao quanh, nếu còn bị cái tên tâm thần biến thái này nhớ thương, thì đúng là chết như thế nào cũng không biết.

"Chẳng qua..." Nam Cung Triết lại nhìn về phía Kỳ Vị với vẻ lười biếng,"Vị hôn thê của tôi muốn tới gặp tôi, bác sĩ như anh theo đến đây làm gì?"

Kỳ Vị mỉm cười."Anh Nam Cung, cô Hạ có việc cần nói với anh, tôi chỉ đưa cô ấy tới đây gặp anh thôi."

"Anh cứ nói thẳng là tới bảo vệ vị hôn thê của tôi đi." Nam Cung Triết câu nào câu nấy đều nhắc tới "vị hôn thê" một cách rất tự nhiên.

Hắn xuống giường, tiếng xiềng xích va chạm vào nhau vang lên, sau đó, hắn đi đến chỗ cách Kỳ Vị ba bước thì ngừng lại. Nam Cung Triết nhún nhún vai,"Anh nhìn tôi xem, với bộ dạng như bây giờ thì có thể làm gì với vị hôn thê của tôi chứ?"

Phong Quang lúc này mới phát hiện, hóa ra hai bên cổ chân của Nam Cung Triết đều đã bị xích lại, mà khoảng cách của xiềng xích, lại chỉ có thể đến được chỗ cách cửa ra vào hai mét. Cô theo bản năng nhìn về phía Kỳ Vị. buột miệng thốt ra một câu,"Cách các anh đối phó với người bệnh, đều là xích họ tại giống như động vật vậy ư?"

Giọng điệu này... dường như có chút bất mãn ngoài ý muốn.

Nam Cung Triết khựng lại, ánh mắt an tĩnh nhìn cô.

Khóe mắt Kỳ Vị hơi nheo lại, môi mỏng chậm rãi gợi lên một nụ cười nhạt, hắn chăm chú nhìn Phong Quang rất lâu, cuối cùng lại cười khẽ một tiếng,"Cô Hạ, đây không phải là vấn đề cô nên quan tâm."

Phong Quang rõ ràng đã nhận ra không khí có vẻ không ổn lắm, cô nhấp miệng, không nói gì. Kỳ thật, câu nói kia của cô chẳng qua chỉ là phản ứng cảm xúc theo bản năng thôi, trong lòng cô cũng hiểu rỡ, với người nguy hiểm như Nam Cung Triết, đương nhiên là phải sử dụng biện pháp đảm bảo nhất rồi.

Dưới tiền đề bảo hộ an toàn tính mạng cho những người vô tội khác, trách thì dường như cũng chỉ có thể trách Nam Cung Triết tinh thần không bình thường.

Kỳ thật đó là quan điểm của đại đa số người bình thường. Có lẽ mọi người sẽ đồng tình với một bệnh nhân tâm thần đáng thương, nhưng đối với một bệnh nhân tâm thần gây tổn hại đến những người khác, người đứng xem đều sẽ cảm thấy người bệnh này nên bị nhốt lại bằng biện pháp nghiêm ngặt nhất.

Huống chỉ, trong mắt Nam Cung Triết này chỉ có tam quan(1) vặn vẹo, cái gọi là đạo đức, lẽ thường đối với hắn hoàn toàn chỉ là lời nói suông. Trong giá trị quan của hắn, khi con mồi có thể bị hắn nhìn trúng, đó chính là vinh hạnh của con mồi, từ trước đến nay, hắn đều không hề cảm thấy giết người là một chuyện sai lầm.

Trong không khí yên tĩnh này, Nam Cung Triết chợt cười một tiếng, hắn thoạt nhìn có vẻ cực kỳ sung sướng,"Vị hôn thê à, dường như tôi phát hiện... Đôi mắt của cô là đôi mắt đẹp nhất tôi từng thấy."

Phong Quang không coi những lời này là ca ngợi, cô chỉ cảm thấy sởn tóc gáy, liền lập tức chạy ra sau lưng Kỳ Vị, nói với vẻ bất an:

"Nam Cung Triết, hôm nay tôi tới tìm anh để nói về chuyện giải trừ hôn ước."

Cô nghĩ, có lẽ nói sang chuyện khác, thì người đàn ông này sẽ không còn ý tưởng vì đôi mắt cô mà muốn ăn cô nữa.

"Cô muốn giải trừ hôn ước với tôi?" Nam Cung Triết chớp chớp mắt, thế nhưng có chút đáng thương."Vị hôn thê này, tôi cũng đâu phải không có hy vọng được ra ngoài, bây giờ cô lại vứt bỏ tôi sao?"

Đây thì tính là vứt bỏ gì chứ, bọn họ còn chưa từng ở bên nhau có được không!? Trong lòng Phong Quang biết, một bệnh nhân tâm thần chỉ số thông minh cao sẽ rất biết cách mê hoặc người khác, cô nắm chặt góc áo Kỳ Vị, vươn đầu ra từ sau lưng hắn, sợ sệt nói với Nam Cung Triết:

"Anh có ra ngoài được hay không cũng không liên quan tới tôi, bởi vì tôi... tôi, tôi vừa gặp đã yêu bác sĩ Kỳ!"

Kỳ Vị tự dưng đang nằm cũng trúng đạn, nụ cười mỉm trên mặt hắn cứng đờ.

*x+*xx*xx*xx*x***

(1) Tam quan: Bao gồm Nhân sinh quan (quan niệm về con người), Thế giới quan (quan niệm về thế giới) và Giá trị quan (quan niệm về giá trị).
Bình Luận (0)
Comment