Quyển 20 - Chương 65: Ngoại truyên 4 (Kỳ Vị)
Quyển 20 - Chương 65: Ngoại truyên 4 (Kỳ Vị)Quyển 20 - Chương 65: Ngoại truyên 4 (Kỳ Vị)
Kỳ Vị chỉ cần dưỡng thương nửa năm, còn thời gian sau đó, hắn đều lén lút quan sát cuộc sống của Phong Quang. Hắn nhìn bụng cô lớn lên từng ngày, cuối cùng hắn thậm chí còn cải trang thành bác sĩ để vào phòng sinh.
Nói thật, khi bế đứa bé nhăn nhúm lên, hắn căn bản không muốn thừa nhận đứa bé xấu như thế lại là con gái mình. May mà khi lớn lên, đứa nhỏ này liền trở nên xinh đẹp, nếu không hắn sẽ hối hận vì dùng con cái để níu giữ Phong Quang.
Tục ngữ nói nhìn vật nhớ người, tác dụng của việc Kỳ Vị để Phong Quang mang thai Tiếu Tiếu chính là ở chỗ đó, bằng không hắn sẽ thấy lo lắng, rằng nếu khi mình còn đang ở bệnh viện, mà Phong Quang lại thích người đàn ông khác thì làm sao bây giờ.
Kỳ Vị chỉ cho chính mình thời gian ba năm, ba năm này có thể khiến hắn càng thêm quan trọng trong lòng Phong Quang, mà ba năm cũng đủ lâu rồi, nếu như thời gian quá dài, chờ đến khi Phong Quang coi hắn như hồi ức mà quên hắn đi, vậy hắn liền hối hận không kịp.
Nhưng trong chuỗi kế hoạch này, điều duy nhất Kỳ Vị tính sai cũng chỉ có lời Phong Quang nói muốn dẫn hắn cùng đi ngày đó ở bờ biển.
Nhưng kế hoạch đã chuẩn bị xong hết lại không thể đổi được, hắn bị Nam Cung Triết bắn trúng người -theo lệnh thôi miên do chính hắn sắp đặt trước đó.
Cho nên, về sau Kỳ Vị mới nhằm vào nhà Nam Cung mà công kích như thế. Nếu không phải do phát súng kia của Nam Cung Triết, thì tất cả kế hoạch của Kỳ Vị sẽ đều dư thừa, bởi vì Phong Quang đã chấp nhận hắn, hắn không cần phải chơi cái trò yêu đương đau khổ gì đó nữa.
Khi đối phó với nhà Nam Cung... Hắn dường như đã quên, Nam Cung Triết vì bị hắn thôi miên nên mới nổ súng như thế.
Nhưng từ trước đến nay Kỳ Vị lại hoàn toàn không phải một người biết phân rõ phải trái.
Phong Quang nghe xong tất cả, cười lạnh một tiếng "Em biết ngay mà, loại người giống như anh, sao có thể chết dễ dàng như vậy chứ. Mất công em lúc đó còn khóc vì anh."
Trước khi nhìn thấy Kỳ Vị sống sờ sờ, suy đoán cũng chỉ vĩnh viễn là suy đoán, còn sau khi gặp lại Kỳ Vị, lúc niềm vui tột độ lúc đầu dần lắng xuống, cô liền rất nhanh chóng nghĩ ra có nhiều vấn đề không hợp lý. Đây là chiêu mới nhất mà hắn học được, rằng bất kể là chuyện gì, chỉ cần ngoan ngoãn nhận sai trước mặt phụ nữ, các cô ấy đều sẽ bớt tức giận đi rất nhiều. Phong Quang hừ một tiếng,"Bây giờ anh còn biết nhận sai cơ đấy!"
"Phong Quang." Kỳ Vị nắm lấy tay cô đang ôm mặt mình,"Trước đó sao em lại hoài nghi vậy?" "Rất đơn giản, trên bờ biển ngày hôm đó, Nam Cung Triết nói hắn đã được giải trừ thôi miên, nhưng hắn lại vẫn xưng hô với em là "vị hôn thê. Giọng điệu tùy tiện này có khác gì với lúc hắn chưa được giải trừ thôi miên đâu chứ? Huống chỉ, ngay cả khi em nổ súng bắn hắn bị thương, Kỳ Vị thở dài,"Phong Quang thật thông minh."
"Đừng dối lòng mà khen em nữa. Ở trước mặt anh, chỉ số thông minh của em cũng chỉ cao bằng đứa trẻ ba tuổi." Kỳ Vị khẽ cười, cực kỳ sung sướng,"Cho dù Phong Quang chỉ có ba tuổi, anh cũng nguyện ý yêu chiều."
Phong Quang cười "Ha ha" hai tiếng, hết sức có lệ.
Hắn cũng không thèm để ý, kéo tay cô đứng lên, nhỏ giọng nói: "Thừa dịp cha mẹ Phong Quang còn đang thương lượng chuyện quan trọng, chúng ta liền đi lấy sổ hộ khẩu của nhà Phong Quang đi."
"Kỳ Vị... Cô cạn lời trong chốc lát,"Hóa ra anh lôi chuyện ba mẹ em mâu thuẫn ra, khiến bọn họ ốc không mang nổi mình ốc chính là vì mục đích này."
"Tuy anh không nghĩ quyển sổ khế ước của Cục Dân Chính có thể mang đến tác dụng thực chất gì cho mối quan hệ giữa hai người với nhau, nhưng cha mẹ Phong Quang lại coi trọng thứ này."
Kỳ Vị cười,"Nên chờ đến khi anh và Phong Quang đã có được cuốn sổ khế ước kia rồi, thì bọn họ có phản đối cũng vô tác dụng."
Cô sửa lại cho đúng,"Đó không phải sổ khế ước, mà là giấy chứng nhận kết hôn."
"Không sao cả, nếu Phong Quang thích kết hôn, anh có thể kết hôn với em hàng ngày."
Cô đỡ trán, từ bỏ suy nghĩ tiếp tục giải thích cho hắn.
Một khi đã học được cách thỏa hiệp, cô sẽ nhịn không được mà muốn bao dung hắn nhiều hơn, giống như bây giờ, khi cô và hắn giống như kẻ trộm đi trộm sổ hộ khẩu vậy.
Bọn họ đã lãng phí ba năm, ít nhất là từ nay về sau, bọn họ sẽ không để lãng phí thêm ba năm nào nữa.
*x*+*xx*xx*xx*x***
F[Ai nói naân tình không cá tác duna thưc tế chứ đếi với Kỳ vì sử dụng tâm kế ngôn tình như thần luôn, rõ ràng là Bơ phẹc!!!]