Quyển 20 - Chương 64: Ngoại truyện 3 (Kỳ Vị)
Quyển 20 - Chương 64: Ngoại truyện 3 (Kỳ Vị)Quyển 20 - Chương 64: Ngoại truyện 3 (Kỳ Vị)
Kỳ Vị rất thông minh mà ôm Phong Quang vào lòng,"Giờ thì thế nào, Phong Quang có ấm không?"
"Ấm..." Cô bỗng nhiên có chút phiển muộn,"Kỳ Vị, anh giỏi điều tra tin tức như vậy, hãy nói cho em biết, ba em rốt cuộc có thực sự phát sinh chuyện với người phụ nữ kia hay không?"
"Phong Quang nghĩ sao?"
"Em không biết..." Cô hồi tưởng lại,"Dường như trong trí nhớ của em, quan hệ giữa cha mẹ em vẫn luôn luôn lạnh nhạt như vậy. Em vốn chỉ cho rằng hai người họ không thích đối phương mà thôi, sau đó em lại nghĩ, hai người họ thế mà vẫn chưa ly hôn, thật đúng là kỳ lạ."
"Chuyện ông Hạ ngoại tình này, có thể có, cũng có thể không có." Kỳ Vị ôm cô ngồi trên sô pha,"Thời gian đã trôi qua quá lâu, anh cũng chỉ có thể tra ra được một chút như vậy."
Cho nên, cuối cùng Vương Từ có thể tin tưởng Hạ Triều hay không, thì còn phải xem Hạ Triều sẽ giải thích như thế nào.
Kỳ Vị không bao giờ chiến đấu mà không có chuẩn bị, nếu không nắm được vấn đề có thể khiến hai vợ chồng Hạ Triều dời đi sự chú ý thì hắn cũng sẽ không trực tiếp tới đây cầu hôn, vì như vậy, hắn sẽ chỉ có thể nghe hai chữ "cự tuyệt" từ phía Hạ Triều và Vương Từ mà thôi.
Phong Quang dựa vào ngực hắn trong chốc lát, cô bỗng nhiên nói:
"Giao tiếp để hiểu nhau là một chuyện rất quan trọng. Kỳ Vị, anh thật sự không định nói ra chuyện ba năm trước đây, anh đã sắp xếp kế hoạch kỹ lưỡng thể nào để em nghĩ rằng anh đã chết sao?"
Kỳ Vị khựng lại,"Phong Quang đang nói gì thế?"
"Quả thực, ban đầu khi thấy anh còn sống, em có thể vui mừng đến mức không nghĩ được chuyện gì khác." Phong Quang ngẩng đầu ôm lấy mặt hắn, nhìn sâu vào đôi mắt đen của hắn,"Nhưng rất nhanh, em đã nghĩ đến rất nhiều khả năng. Anh thật sự không định nói ra sao? Em chỉ cho anh cơ hội thẳng thắn với em lúc này thôi đó."
Trong mắt Kỳ Vị hiện lên vẻ bất đắc dĩ,"Thôi được rồi, anh sẽ nói hết mọi chuyện cho Phong Quang."
Ba năm trước trên đảo Kim Cương, khi đó Phong Quang còn đang quật cường chỉ muốn tìm cách rời khỏi hắn, còn Kỳ Vị thì luôn nghĩ phải làm sao mới có thể thay đổi được suy nghĩ của cô. Hắn sẽ không bao giờ tìm vấn đề từ chính bản thân, bởi hắn luôn nghĩ hắn không có vấn đề. Vì thế, khi Dương Hồi có kinh nghiệm tung hoành tình trường nhiều năm tới tìm hắn, Kỳ Vị liền hỏi một vấn đề,"Làm thế nào mới có thể khiến người tôi thích tình nguyện ở lại bên cạnh tôi?"
Dương Hồi nghĩ tới Vương Từ, liền nói với vẻ đương nhiên: "Rất đơn giản, để cô ấy sinh con cho anh là được."
"Nếu địa vị của đứa con trong lòng cô ấy còn vượt qua cả tôi thì làm thế nào bây giờ?"
"Chuyện này à. ." Dương Hồi với nhiều năm kinh nghiệm đọc truyện tổng giám đốc lại nói:
"Hãy khiến cô ấy mất đi rồi lại có được, như vậy cô ấy mới nhận ra tầm quan trọng của anh, không phải có câu nói 'đau khổ càng nhiều, yêu càng sâu đậm đó sao?"
Kỳ Vị tỏ vẻ đã hiểu, cho nên một kế hoạch rất nhanh chóng được hình thành trong đầu hắn.
Hắn ngừng uống thuốc tránh thai, dù hắn lừa Phong Quang rằng hắn vẫn đang uống thuốc, khi nhận thấy Phong Quang đã mang thai, hắn liền để hai anh em Trịnh Cao phát hiện đám bác sĩ đang bị nhốt. Trịnh Cao và Trịnh Phi muốn thả những bác sĩ đó ra ngoài để chống lại bệnh nhân, nhưng đáng tiếc, khi bọn họ trở lại tầng hầm ngầm, thì chỉ còn nhìn thấy thi thể của đám bác sĩ đó.
Kỳ Vị khống chế Trịnh Phi. hắn uy hiếp Trịnh Cao, rằng chỉ khi Phong Quang được đưa lên thuyền rời đi một cách an toàn. Trịnh Phi mới có thể sống sót. Dù sao thì tình cảm giữa hai anh em này cũng không tệ lắm, Trịnh Cao không còn lựa chọn nào khác cả.
Nam Cung Triết mới chỉ được hóa giải tầng ngoài của thôi miên, nên khi nhìn thấy Phong Quang ở bờ biển, mệnh lệnh bị đặt ra trong đầu hắn bị kích hoạt, bởi vậy viên đạn kia... cứ thế tránh đi vị trí hiểm yếu của Kỳ Vị.
Đây là một trận đánh cuộc, bởi vì chỉ cần hơi vô ý, Kỳ Vị sẽ lập tức chết giữa chừng. Ví dụ như người phụ nữ tên Lục Hành này, đây cũng là người mà Kỳ Vị liên hệ. Bọn họ cũng không tính là bạn bè, nhưng hắn biết Lục Hành muốn Dư Lễ, mà hắn cũng có một mục đích không hề xung đột với cô ấy.
Ít nhất Lục Hành cũng là một người phụ nữ để tâm đến giao dịch công bằng, nên sau khi thuyền cập bến, bác sĩ mà cô ta đã sắp xếp liền đưa Kỳ Vị đến bệnh viện.