Mau Xuyên Công Lược Nữ Xứng Có Độc (Dịch Full)

Chương 760 - Quyển 21 - Chương 14: Công Lược Giáo Sư Ngồi Xe Lăn Tại Mạt Thế

Quyển 21 - Chương 14: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế Quyển 21 - Chương 14: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 14: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế

Hạ Phong Ảnh ôm Phong Quang ngồi trên đùi mình. Hắn hơi cúi đầu, khẽ ngửi mùi hương trên tóc cô.

Hắn bỗng nhiên nhớ tới, từ sau khi hắn nhận ra phần tình cảm bí ẩn kia của mình, đã rất lâu hắn không ôm cô như vậy,"Phong Quang, nếu em không hạ thủ được... Thì đợi lát nữa anh xuống xe, em trở về một mình nhé."

"Không được!" Phong Quang liều mạng lắc đầu,"Em sẽ không bỏ lại anh! Nếu về thì chúng ta cùng về!" Hắn tốt tính cười:

"Đừng cáu kỉnh, nếu em dẫn theo anh cùng trở về, vậy em cũng sẽ không trở về được."

"Chúng ta có thể đi tìm giáo sư Thư, chẳng phải hắn vẫn luôn nghiên cứu virus xác sống sao?" Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt tỏa sáng,"Có lẽ hắn sẽ có cách."

Cô còn nhớ rõ, chính là nhờ Thư Bạch, nên khi Quân Trạch bị xác sống cắn cũng không bị làm sao cả. Nhưng lúc này, Thư Bạch còn chưa nghiên cứu ra bất cứ thành quả hữu hiệu nào, nhưng có lẽ... có lẽ chỉ cần Hạ Phong Anh kiên trì chịu đựng thêm một chút,"Ừm. . Phong Quang vẫn nhớ mãi không quên Thư Bạch kia nhỉ."

Hạ Phong Ảnh thuận miệng cảm thán một câu, miệng vết thương trên cánh tay hắn đã bắt đầu biến thành màu đen.

Hắn nhẩm tính thời gian trong đầu, người bình thường thì 10 phút sau khi bị cắn sẽ bắt đầu biến dị, nửa giờ sau sẽ hoàn toàn mất đi lý trí, cũng chính là trở thành... xác sống.

Hiện giờ Phong Quang không muốn đấu võ mồm với hắn nữa, cô túm chặt lấy góc áo hắn,"Anh đừng lo lắng... chúng ta sẽ có thể trở về rất nhanh thôi."

"Phong Quang..."

Hắn khẽ gọi tên cô. Kỳ thật trong lòng hắn hiểu rất rõ, người bị cắn sẽ không thể quay về. Tay hắn nắm lấy cằm cô, khiến cô ngẩng đầu nhìn mình, sau đó hắn khẽ mỉm cười, không kiêu ngạo như trước đây, mà ôn nhu nói,"Anh vẫn chưa từng nói với em một việc..."

"Mọi chuyện em đều biết cả. Trước kia em ngủ trong giờ học, ăn vụng đồ ăn, còn cả nói xấu sau lưng ba nữa... Những việc này đều do anh mách lẻo với ba chứ gì." "Không phải những việc đó..."

Hắn cười,"Anh muốn nói một việc còn nghiêm trọng hơn."

"Cái gì."

"Anh thích em, là loại thích giữa nam và nữ." Vừa dứt lời, hắn liền cúi đầu hôn lên môi cô.

Phong Quang mở to hai mắt, xúc cảm trên môi khiến cô có loại ảo giác đang nằm mơ.

Có lẽ do cảm thấy thời gian của mình không còn nhiều, động tác của Hạ Phong Ảnh cũng dần dần trở nên táo bạo.

Khi đầu lưỡi hắn cạy mở khớp hàm của cô, vừa phục hồi tỉnh thần lại, cô liền lập tức muốn tách ra lui về phía sau, nhưng cánh tay mạnh mẽ của hắn lại ôm lấy cô, không cho phép cô lui lại. Rốt cuộc thì cô cũng không nỡ khiến hắn bị thương, chẳng qua là ngay cả suy nghĩ muốn cắn đầu lưỡi hắn, cô cũng không có.

Nụ hôn của hắn cũng trở nên ngày càng kịch liệt, tham lam không buông tha bất cứ góc ngọt ngào nào. Đây là cảnh tượng hắn đã mơ tưởng không biết bao nhiêu lần trong đầu, nhưng tới khi thực sự hôn được cô, hắn lại không hề cảm thấy thỏa mãn, ngược lại còn muốn có được càng nhiều hơn.

Nhưng hắn đã mất đi tư cách này. Cũng có thể nói, trước nay hắn đều chưa từng có được tư cách này.

Thời gian trôi qua lâu như một thế kỷ, rốt cuộc Hạ Phong Anh cũng đành lòng kết thúc nụ hôn này. Hắn tựa lên trán cô, thở dài một hơi, nhẹ giọng nói:

"Trước lúc ra đi có thể lấy được nụ hôn đầu tiên của Phong Quang, anh đã kiếm được lời rồi."

Phong Quang vốn còn có chút xấu hổ buồn bực, nghe hắn nói những lời này, bỗng nhiên tiền ướt hốc mắt,"Chẳng qua cũng chỉ bị cắn một nhát mà thôi, anh bi quan như vậy làm gì?

Cho dù anh có thật sự biến thành xác sống, em cũng sẽ nhốt anh trong lồng sắt để nuôi cho đến khi tìm ra được phương pháp cứu anh, có lẽ là một năm, có lẽ là hai năm... Anh sẽ có thể rất nhanh chóng khôi phục tại bình thường."
Bình Luận (0)
Comment