Quyển 21 - Chương 45: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Quyển 21 - Chương 45: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 45: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Nhưng... yên tĩnh hơi quá mức thì phải.
Phong Quang dường như ngửi thấy một hương vị kỳ lạ,"Anh trai... Vì sao em lại cảm thấy xung quanh đây có mùi kỳ quái nhỉ?"
"Chắc là do em vừa mới tỉnh lại, đầu óc còn chưa tỉnh táo lắm thôi."
Hạ Phong Ảnh giơ tay khẽ quẹt qua chóp mũi cô, cười nói:
"Đừng lo lắng quá, có anh đây rồi."
Cô gật đầu, bước theo hắn vào văn phòng của Hạ Triều. Ngay khi nhìn thấy ông, trong lòng cô liền thở phào nhẹ nhõm,"Ba!"
Phong Quang vui vẻ gọi một tiếng, Hạ Triều liền ngẩng đầu lên khỏi đám giấy tờ,"Nhìn con vui như vậy, có chuyện tốt gì sao?"
"Anh trai đã trở lại!"
Phong Quang kéo Hạ Phong Ảnh đến trước bàn làm việc giống như hiến vật quý vậy. Cô cười nói:
"Con đã nói anh trai sẽ trở về mà, bây giờ anh ấy đã trở lại bên cạnh con, về sau ba đừng bao giờ mong tác hợp con với những người khác nữa nhé."
"Phong Ảnh trở về là tốt rồi."
Hạ Triều nhìn Hạ Phong Ảnh, trong mắt cũng hiện lên niềm vui,"Như vậy Phong Quang sẽ có thể ở bên người mình thích."
Phong Quang khựng lại, vẻ tươi cười cứng đờ trong chốc lát.
"Cha có thể yên tâm." Hạ Phong Ảnh nói:
"Con sẽ chăm sóc Phong Quang thật tốt."
Phong Quang trầm mặc trong chốc lát, lại hốt hoảng nói:
"Ba... Con vừa bị Du Ký đánh bất tỉnh rồi nhốt lại. Hắn có dùng con để uy hiếp ba làm chuyện gì hay không?"
"Chuyện này con có thể yên tâm." Hạ Triều ung dung nói:
"Du Ký đã bị Phong Ảnh giải quyết."
"Giải quyết..."
Hai chữ đơn giản này khiến trong đầu cô hiện ra cảnh tượng hết sức máu me. Giật giật khóe miệng, cô lại hỏi:
"Vâv giáo sư Thư thì sao?" Hạ Triều bình tĩnh nói:
"Tiến sĩ Trịnh đã đưa giáo sư Thư trở lại căn cứ thành phố C, việc trị liệu giai đoạn sau của giáo sư Thư cũng sẽ tiến hành ở căn cứ thành phố C. Về điều này, chúng ta có thể không cần lo lắng"
"Con hiểu rồi..."
"Cô nhóc này đúng là chỉ thích lo mấy chuyện vụn vặt."
Hạ Phong Ảnh nhắc vui với cô,"Anh trai em vừa mới trở về, sao em lại không chú tâm đến anh nhiều hơn chút chứ?"
"Vậy để em dẫn anh trai tới một chỗ nhé!"
Phong Quang quay đầu lại nói với Hạ Triều:
"Ba cứ làm việc đi, con và anh trai ra ngoài trước!"
Dứt lời, cô kéo Hạ Phong Ảnh ra khỏi phòng. Trên đường đi, Hạ Phong Ảnh rốt cuộc cũng nhận ra,"Phong Quang muốn dẫn anh đến nhà gỗ nhỏ."
"Đúng vậy." Phong Quang cười hì hì nói:
"Anh không biết một năm nay em đã cải tạo nhà gỗ đẹp đến mức nào đâu. '
Khóe mắt cô đảo qua người đi đường xung quanh, chờ tới khi nhìn thấy La Lịch tương đối quen thuộc, cô liền gọi hắn,"La Lịch!"
La Lịch dừng bước, rất nhanh chóng tiến lại,"Cô Hạ."
Phong Quang hào hứng nói:
"Anh nhìn xem, anh trai tôi đã trở lại rồi này."
"Hạ thiếu gia..." La Lịch cũng rất nhanh chóng cười nói:
"Hạ thiếu gia trở về đúng là chuyện tốt."
Hạ Phong Ảnh chỉ cười mà không nói gì.
"Đúng rồi, La Lịch." Phong Quang hỏi hắn,"Anh đã sắp xếp xong chỗ ở cho Nghiêm Lạc chưa?"
"Cô Hạ yên tâm, chuyện chỗ ở của Nghiêm Lạc thì tôi đã sắp xếp xong hết, cô ấy sẽ được phân chia tài nguyên giống như các cư dân khác và được hưởng đãi ngộ tương tự."
"Nếu như Quân Trạch biết điều này, tôi nghĩ hắn nhất định sẽ cảm kích anh." Phong Quang châm chọc nở nụ cười.
La Lịch bình thản nói:
"Vậy tôi sẽ nhận sự cảm tạ của hắn."
Phong Ouanda naừng lai môêt chút lai xua †av"Đước rồi anh cứ đi lo tiếp chuyện của anh. Tôi và anh trai tôi đi trước."
La Lịch gật đầu, xoay người rời khỏi.
Hạ Phong Ảnh cúi đầu cười,"Nhìn dáng vẻ Phong Quang có sức sống như vậy, anh rất vui."
"Có thể nhìn thấy anh trai, em cũng rất vui vẻ đó."