Quyển 21 - Chương 46: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Quyển 21 - Chương 46: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thếQuyển 21 - Chương 46: Công lược giáo sư ngồi xe lăn tại mạt thế
Lại mất thêm năm phút đồng hồ, rốt cuộc bọn họ cũng tới nhà gỗ. So với một năm trước, gian nhà gỗ này có vẻ đã thêm nhiều đồ đạc hơn, cũng ấm áp như một gia đình vậy.
Phong Quang bước vào căn phòng chỉ thuộc về một mình cô, rồi quay đầu lại mỉm cười với Hạ Phong Ảnh:
"Em rất thích nơi này, cũng luôn mong một ngày nào đó có thể cùng anh trai trở lại đây, sau đó chúng ta cùng nhau trò chuyện. Rốt cuộc thì... trước đây anh trai đã che giấu chuyện anh thích em quá kỹ, nên tới giờ em vẫn cảm thấy có chút không công bằng nha."
"Hiện tại anh đã trở về, bất kể Phong Quang muốn anh nói gì cũng được."
Cô tiến lên ôm lấy hắn,"Vậy được rồi, anh phải nói ra hết những chuyện trước kia anh gạt em. Em hỏi cái gì, anh phải đáp cái đó, không được tiếp tục lừa em."
"Được, anh đồng ý với em." Hắn thấp giọng cười khẽ. Mà trong trí nhớ của Phong Quang, thì chỉ khi lơ đãng hắn mới ngẫu nhiên biểu hiện dáng vẻ bao dung này ra ngoài.
Hắn bế cô ngồi ở mép giường, duỗi tay vuốt định đầu cô,"Phong Quang muốn hỏi gì?"
"Anh phát hiện anh thích em từ khi nào?"
Cô ngay từ đầu đã hỏi một vấn đề sắc bén như vậy, tia sáng nơi đáy mắt đã để lộ ra cô thực chờ mong đáp án."Vào sinh nhật 12 tuổi của Phong Quang."
Hai mắt hắn hơi híp lại, cười với vẻ không tốt lắm "Anh phát hiện trong quà sinh nhật mà bạn học tặng cho em, có một phong thư nhỏ màu hồng phấn."
Cô sửng sốt,"Có thư tình? Sao em lại không biết?"
"Đương nhiên là vì khi anh nhìn thấy thì đã ném nó đi."
Hắn nói với vẻ vừa trong sáng vừa vô hại, dường như đây hoàn toàn không phải một chuyện thiếu đạo đức, mà chỉ là một hành động hết sức bình thường để bảo vệ vật sở hữu của mình mà thôi.
Từ nhỏ đến lớn Phong Quang đều rất xinh đẹp, nên cho dù cô có một ông anh trai tiểu bá vương(1)" rất đáng gờm, nhưng điều này vẫn không thể những học sinh trẻ tuổi đó, nguyên nhân thích một người luôn có phần lớn là vì khuôn mặt.
Phong Quang vẫn luôn cho rằng vì Hạ Phong Ảnh mà mình bị cô lập, nên căn bản là không thể ngờ được vẫn có nam sinh nhỏ yêu thầm mình. Cô cảm thấy đây đúng là một sự hiểu lầm mỹ diệu.
Nhưng tất cả chẳng qua là vì, chỉ cần nam sinh nào trong lớp có ý với cô, thì ngay lập tức Hạ Phong Ảnh liền hẹn người ta ra ngoài để "nói chuyện" thật tốt. Dĩ nhiên những chuyện này đều diễn ra sau lưng Phong Quang, cô không hề hay biết gì cả.
Trước kia, Hạ Phong Ảnh chỉ cảm thấy cô nhóc này thật sự khiến hắn rất phiền lòng, hơi một chút đã có thể khiến cảm xúc của hắn rối tung lên. Nhưng cũng chính vào năm có mười hai tuổi đó, hắn mới ý thức được, hóa ra không phải hắn ghét cô, mà là thích cô.
Nói thật, khi đó Hạ Phong Ảnh đã là một người trưởng thành rồi, hắn đã từng nghĩ không biết có phải mình có bệnh ham mê bé gái gì đó hay không, nhưng sau khi xem vài bộ anime mười tám cộng của Nhật, hắn đều cảm thấy nhàm chán.
Quả nhiên... sự "cuồng bé gái" này chỉ là đối với một mình Phong Quang thôi.
Có được câu trả lời, Phong Quang nhìn hắn bằng ánh mắt khó tả,"Anh trai... lúc ấy em mới nhỏ như vậy, anh liệu có phải..."
"Cho dù nói anh là biến thái, anh cũng nhận."
Trên thực tế chính là như vậy, hắn không có gì để chối cãi."Vậy được rồi..." Cô lại hỏi một vấn đề:
"Khi bị xác sống cắn, anh trai đã nghĩ gì?"
"Anh nghĩ... khi anh chết đi rồi, Phong Quang và người đàn ông khác sẽ ở bên nhau. Chuyện này còn khiến anh đau khổ hơn là chết."
"Vậy anh trai, anh có hối hận không? Nếu không phải vì em. .
"Không đâu." Hạ Phong Ảnh nói ngay:
"Tất cả mọi việc làm vì Phong Quang đều là cần thiết."
*********
(1) Tiểu bá vương: nghĩa đen là ông vua nhỏ nghĩa bóng ý nói về các thể loại con nhà giàu ngang ngược quậy phá.