Quyển 22 - Chương 40: Công lược người cản thi
Quyển 22 - Chương 40: Công lược người cản thiQuyển 22 - Chương 40: Công lược người cản thi
"Rất tiếc, tôi đã có bạn trai."
Phong Quang cố sức rút tay ra, tuy mặt cô nhìn có vẻ không chút cảm xúc, nhưng tâm trạng cô lúc này lại phức tạp một cách khó hiểu.
Hạ Phong Ảnh sửng sốt một lát,"Cô có bạn trai?"
"Phải."
Vẻ mặt hắn nháy mắt trở nên cô đơn giống như cún con bị chủ nhân vứt bỏ, nhưng rất nhanh, hắn lại lần nữa hồi phục mà hỏi Phong Quang:
"Vậy cô định khi nào thì chia tay với hắn?"
"Tôi nghĩ... Tôi tạm thời không có ý định chia tay."
"Vậy cô không ngại có thêm một bạn trai chứ?"
Hắn hỏi với vẻ chờ mong:
"Cô yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không quấy rầy tình cảm giữa cô và hắn, nhưng đến khi cô chán hắn thì có thể tới tìm tôi."
Phong Quang lần đầu tiên nghe được cách nói như thế. Cô không thể không im lặng trong chốc lát để nghĩ xem nên trả lời hắn thế nào. Cuối cùng, cô nói:
"Tôi nghĩ tôi không có cách nào tiếp nhận đề nghị của anh."
"Vì sao?"
Hạ Phong Anh nhíu mày, trên khuôn mặt như ánh mặt trời lại thêm một vẻ tối tăm,"Đàn ông đều rất lăng nhăng, hơn nữa cũng cực kỳ thích theo đuổi cảm giác mới mẻ. Nói không chừng đến một ngày, bạn trai cô sẽ thích những người khác. Cô thật sự không định tìm một lốp xe dự phòng sao?"
Hóa ra anh cũng biết anh đang tích cực tự tiến cử để làm lốp xe dự phòng sao? Phong Quang thở dài,"Chính anh cũng là nam giới mà."
"Tôi không giống với bọn họ."
Hạ Phong Ảnh hơi mỉm cười, vẻ tươi cười xán lạn này rất dễ khiến người ta có thiện cảm,"Nếu cô không yên tâm với nam giới, tôi cũng có thể biến thành phụ nữ vì cô."
Một câu này khiến Phong Quang như bị sét đánh. Cô thật sự cảm thấy quỷ dị, Hạ Phong Ảnh chỉ mới biết cô lần đầu, vậy mà hắn lại có thể nói ra lời kinh thế hãi tục như vậy, hơn nữa nhìn dáng vẻ nghiêm túc của hắn, dường như những lời này còn không phải giả. Phong Quang không hề nghĩ rằng mình có sức hút lớn như vậy, có thể khiến một người đàn ông vừa gặp Cô vỗ vai Hạ Phong Ảnh, vẻ mặt trầm trọng nói:
"Anh còn không biết tên tôi là gì, tôi là ai, mà đã có thể đưa ra lời hứa hẹn lớn đến thế, tôi cực kỳ cảm động, nhưng mà, tôi vẫn từ chối."
Đây chính là điển hình nhất của việc từ chối sau khi cực kỳ cảm động.
Hạ Phong Ảnh chớp mắt,"Cô nói đúng, tôi còn chưa biết cô tên là gì. Điều này không công bằng, tôi đã nói tên tôi cho cô, cô cũng nên nói cho tôi biết tên cô là gì mới đúng."
"Tôi..."
Không rõ tại sao, Phong Quang do dự một giây,"Tôi tên là Hạ Phong Quang."
Hạ Phong Ảnh giật mình, buột miệng thốt ra: "Chẳng lẽ chúng ta là anh em thất lạc nhiều năm?"
"Không thể nào."
Phong Quang trực tiếp phủ nhận,"Ba mẹ tôi chỉ có tôi là con một, hơn nữa hai chúng ta chẳng giống nhau chút nào cả có được không?"
Tên của bọn họ một là Quang, một là Ảnh, nghe tựa như có liên quan gì đó, nhưng thế giới to lớn không thiếu gì việc là, trùng hợp nho nhỏ này cũng không tính là gì.
"Tôi chỉ đùa một chút thôi."
Hạ Phong Ảnh nhướng mày, đẹp trai phóng khoáng không tả nổi,"Rốt cuộc nếu tôi và cô là anh em thất lạc nhiều năm, vậy việc tôi theo đuổi cô tiền tính là tình yêu cấm ky."
Nhắc tới hai chữ "cấm ky", Hạ Phong Ảnh tại cảm thấy hứng thú mà sờ cằm,"Như vậy ngẫm tại... dường như càng thêm kích thích '
Phong Quang mặc kệ hắn. Hiện giờ theo cô thấy, Hạ Phong Anh cũng chỉ là một nam sinh thích nói đùa lại luôn tỏ vẻ không đứng đắn mà thôi.
Cô đứng lên nói:
"Bác sĩ nói vết thương của anh không nặng, tỉnh lại là có thể xuất viện rồi. Tôi sẽ bảo tài xế đưa anh về nhà. Về tiền bồi thường anh bị thương, tôi sẽ cho anh một con số vừa ý."
Còn việc ăn cơm với hắn, thì không có khả năng.