Quyển 24 - Chương 27: Công lược ảnh đế hết thời
Quyển 24 - Chương 27: Công lược ảnh đế hết thờiQuyển 24 - Chương 27: Công lược ảnh đế hết thời
Im lặng trong chốc lát, Đoạn Mộ hỏi:
"Cảnh sát Ngô, không biết hiện tại các anh đang điều tra thế nào?"
"Đang điều tra camera ghi hình, chẳng qua dựa theo thủ pháp gây án hung tàn đến vậy của hung thủ, có thể thấy được hung thủ nhất định là giết người có kế hoạch, cho nên tôi đoán rằng, tư liệu ghi hình có thể tra được chỉ sợ là cũng rất ít."
Ngô Sâm ngừng lại một chút, nhíu mày nói:
"Hơn nữa tôi nghe thầy nói... thủ pháp gây án lần này thật ra lại rất giống với án mạng xảy ra mười sáu năm về trước..."
Phong Quang nghi hoặc,"Mười sáu năm trước?"
Phương pháp giết người hung tàn như vậy, nếu vào mười sáu năm trước đã xảy ra một lần, truyền thông sẽ không thể nào không đưa tin, nhưng cho dù là mười sáu năm trước từng đưa tin... Phỏng chừng khi đó cô cũng không chú ý đến, chỉ là những việc này đều không nên phát sinh nha, thế giới này chính là một tiểu thuyết giới giải trí yêu đương đơn thuần, đáng lẽ không nên xảy ra loại chuyện như án mạng giết người này mới phải. Nhưng nó thật sự đã xảy ra.
Ngô Sâm nghe Phong Quang hỏi lại liền sửng sốt, anh ý thức được mình đã nói lỡ miệng, ngay cả án mật cũng nói ra, nên vội tươi cười nói chữa lại:
"Mười sáu năm trước gì cơ? Hẳn cô Hạ nghe nhầm rồi, ha ha ha..."
Phong Quang lằng lặng mà nhìn Ngô Sâm, thể hiện rất rõ ý "anh cứ diễn tiếp đi."
Đoạn Mộ cười, lên tiếng giải vây,"Nếu cảnh sát Ngô đã nói chúng ta nghe nhầm, vậy thì chính là nghe nhầm thôi."
"Theo anh nói thì camera sẽ không có tác dụng, vậy các anh định tra tiếp như thế nào?"
Phong Quang khoanh tay nhìn Ngô Sâm, giọng điệu không dễ chịu lắm.
Ngô Sâm xấu hổ cười,"Trong túi của người chết có giấy tờ chứng minh thân phận, sau khi chúng tôi kiểm chứng bước đầu, dường như cô ta là một phụ nữ chuyên giao dịch tình ái ở hộp đêm, việc tra được thân phận của cô ta cũng có thể là một bước đột phá."
"Ý anh là người giết cô ta có khả năng là khách làng chơi?" "Chỉ là suy đoán, còn chưa thể xác định được."
Ngô Sâm nói chuyện rất bảo thủ, trước khi có chứng cứ, người làm việc như bọn họ đều không thể nói linh tỉnh được, đây là chức trách.
Phong Quang tỏ vẻ hiểu rõ mà gật đầu.
Ngô Sâm thấy không hỏi ra điều gì, liền nói thêm:
"Cô Hạ, vụ án mạng này quá mức dã man, hy vọng trước khi chúng tôi bắt được hung thủ, cô có thể không tiết lộ chuyện này cho những người khác."
"Tôi hiểu rõ."
Hiện giờ anh hùng bàn phím nhiều như vậy, người trí thức trên mạng cũng nhiều, chỉ sợ án tử vừa lộ ra, bọn họ liền ở đó kêu trời mà nói người trong nước Hoa Hạ sắp bị diệt sạch, vẫn nên ở nước ngoài mới tốt.
Phong Quang đồng ý xong, Ngô Sâm lại nhìn về phía Đoạn Mộ, Đoạn Mộ cong môi, cười nhạt mà nói:
"Cảnh sát Ngô có thể yên tâm, tôi và Phong Quang đều chẳng phải người lắm miệng.
"Đúng rồi, chúng tôi không đi nói linh tỉnh, các anh cũng không thể nói chuyện này xảy ra trong thời gian diễn ra cuộc họp báo của Đoạn Mộ."
Phong Quang đưa ra điều kiện,"Anh cũng biết thân phận của anh ấy, tôi không muốn giới truyền thông dùng chuyện này để nhân cơ hội đàm tiếu về anh ấy. Đương nhiên, đã làm thì sẽ có đền đáp tương ứng, nếu các anh cần giúp đỡ gì, nhà họ Hạ đều có thể trợ giúp vô điều kiện."
Ngô Sâm nhớ lại lúc trước, thầy anh ta có nhắc nhở anh ta không nên đắc tội vị thiên kim đại tiểu thư này, nên anh ta liền gật đầu chấp nhận,"Cô Hạ cũng có thể yên tâm, chức trách của chúng tôi chỉ là tra án. Loại chuyện tin tức giải trí này là của phóng viên."
Phong Quang vừa lòng cười. Ngô Sâm cũng không ở lại lâu, anh ta ra khỏi phòng, mang theo số tin tức không nhiều lắm mà mình vừa có được. Cô xoay người, nhón mũi chân vỗ vai Đoạn Mộ,"Anh cứ yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không để bất cứ tin tức xấu nào về anh xuất hiện."
Đoạn Mộ nắm lấy tay cô, nhẹ giọng cười nói:
"Lời Phong Quang nói đương nhiên là tôi sẽ tin."