Quyển 25 - Chương 9: Công lược hoàng đế bệnh tật
Quyển 25 - Chương 9: Công lược hoàng đế bệnh tậtQuyển 25 - Chương 9: Công lược hoàng đế bệnh tật
Vì tối nay thích khách xuất hiện nên cấm vệ quân không thể không chỉnh đốn đội ngũ suốt đêm, nhằm ngăn thích khách lại lẻn vào trong cung lần nữa, mà chuyện Phong Quang là Thần Nữ cũng ngày càng được người ta tin tưởng không chút nghỉ ngờ. Ít nhiều cũng nhờ có cô nên bệ hạ mới không bị thích khách gây thương tích, mà người phàm cũng không thể khiến cô bị thương được, thử hỏi, nếu cô không phải Thần Nữ thì sao có thể làm được như thế đây?
Nói thật, Đại Thần quan nước Đông Dương là Nhật Quỹ lại có chút hoảng hốt, hắn vốn hợp mưu với Tân Dã bày trò che mắt thiên hạ, muốn cho một người đóng giả làm Thần Nữ thứ hai, nhưng không ngờ bọn họ còn chưa kịp đưa người mình chuẩn bị sẵn vào trong nước thì Phong Quang đã đột nhiên xuất hiện, mà khi nghe nói tối hôm đó Phong Quang không hề bị thương tổn sau khi chắn dao thay bệ hạ, hắn lại càng thêm hoài nghỉ không biết có phải mình đã triệu hồi ra một Thần Nữ thật sự hay không.
Nếu hắn thật sự triệu hồi được một Thần Nữ thật, vậy chỉ e chỗ đứng của hắn sẽ phải đổi lại rồi.
"Thần Nữ, những lời ta vừa mới nói kia, cô nhớ rõ cả rồi chứ?"
MẠ2"
Phong Quang đang "du hành trong thế giới thần tiên" chợt tỉnh táo lại, cô nhìn nam nhân trẻ tuổi ngồi trước mặt mình, cũng bất chấp tất cả mà gật đầu một cái,"Ừ, nghe rõ."
Nhật Quỹ cố ý nói:
"Nếu đã như vậy, mời Thần Nữ thuật lại một lần nữa cho ta."
"Ừm. ."
Phong Quang vuốt cằm, chỉ vào một cái cây phía sau Nhật Quỹ mà nói:
"Thần quan mau nhìn kìa, cây hoa đào này nở hoa rồi đó!"
Nhật Quỹ mặt không biểu cảm,"Thần Nữ, xin đừng nói sang chuyện khác."
"Thôi được rồi... Vừa rồi ngươi nói gì vậy?"
Cô tỏ vẻ bất cần cực kỳ quang minh chính đại. Nhật Quỹ vốn phụng lệnh hoàng đế tới truyền đạt những tri thức phổ biến cho Phong Quang, giờ đây cũng chỉ có thể thở dài. Hắn nói:
"Từ xưa đến nay, quan hệ giữa nước Đông Dương chúng ta và nước nhưng cũng do giống nhau nên mới định trước là sẽ phải tranh đoạt, bởi mỗi 100 năm chỉ xuất hiện một vị Thần Nữ duy nhất.
Cả hai quốc gia sau mỗi 100 năm đều sẽ gặp phải một đợt thiên tai, nước Đông Dương có Thần quan thì nước Nam Thải cũng có, hai bên đều triệu hồi ra Thần Nữ, Thần Nữ triệu hồi ra Thần Long thì liền có thể được đáp ứng một tâm nguyện. Những năm gần đây, nước Đông Dương chúng ta khổ vì khô hạn thì nước Nam Thái cũng khổ vì ngập úng, cho nên quốc gia nào có được Thần Nữ thì sẽ có thể dựa vào Thần Nữ mà xin được một tâm nguyện, khẩn cầu quốc gia mưa thuận gió hoà, quốc thái dân an."
"Có bệnh thật mà, một Thần Nữ chỉ có thể giúp một quốc gia được đáp ứng một nguyện vọng, vậy quốc gia không có Thần Nữ thì phải sống sót như thế nào?"
Phong Quang ăn một miếng dưa, đóng rất đạt vai quần chúng ăn dưa xem kịch.
"Quốc gia không có Thần Nữ dĩ nhiên sẽ phải khổ sở chờ đến khi Thần Nữ tiếp theo xuất hiện. Bên trong thì dân chúng oán than đầy đất, bên ngoài thì địch quốc như hổ rình mồi, việc bảo vệ tốt được quốc gia đó phải dựa vào năng lực của quân vương."
Nói đến đây, Nhật Quỹ cũng cảm thấy thật thần kỳ, vì cho đến nay vẫn chưa có nước nào trong hai nước Đông Dương và Nam Thải diệt quốc.
Phong Quang lại cầm một miếng dưa lên, vừa ăn vừa hỏi:
"Cho nên tác dụng của Thần quan các ngươi cũng chỉ là hàng ngày ngồi trong thần điện khẩn cầu Thần Nữ mau chóng xuất hiện thôi sao?"
"Cũng không phải như thế, mỗi một Thần quan đều sẽ có một chút thần lực mà trời cao ban cho."
"Thần lực của ngươi là gì?"
Nhật Quỹ cầm một cây bút lên, giây lát sau, bút trên tay hắn lại trở thành một tờ giấy trắng,"Thần lực của ta rất đơn giản. Ta có thể đưa một đồ vật đến nơi khác, lại lấy được một thứ từ nơi khác đến tay."
"Chuyển đổi không gian?"
"Chuyển đổi... không gian?"
Nhật Quỹ chưa từng được tiếp xúc với mấy từ ngữ kiểu này.
Phong Quang ngay cả dưa cũng không ăn nữa, cô tò mò hỏi:
"Vậy ngươi có thể đưa người đến một chỗ khác được không?"