Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1047 - Chương 1048: Tà Vật (2)

Chương 1048: Tà vật (2) Chương 1048: Tà vật (2)Chương 1048: Tà vật (2)

Cho dù như vậy, ông vẫn chưa chết. Thân thể tàn tạ đang ngọ nguậy, tự chữa lành cho bản thân.

Phương Tri Hành không nhanh không chậm bước tới.

“Khụ, khụ khụ~”

Lão tổ Vu tộc nằm sấp trên mặt đất ho ra một ngụm máu lớn, ông ngẩng đầu lên, dùng con mắt còn lại oán độc nhìn Phương Tri Hành.

“Tốt tốt tốt, coi như ngươi tàn nhân!”

Giọng lão tổ Vu tộc tràn ngập sự không cam lòng và căm hận không thể diễn tả thành lời, gào lên: “Ta biết, dù ta có cầu xin thế nào, ngươi cũng sẽ không tha cho ta.”

Phương Tri Hành khẽ cười nói: “Lời này của ông thật thú vị, vừa rồi người hô hào đánh giết ta chính là ông mà đúng không.

Đương nhiên, ông chưa bao giờ cảm thấy tất cả những điều này đầu là do bản thân tự mình chuốc lẫy.”

Lão tổ Vu tộc cười thảm khốc, lạnh lùng nói: “Tự mình chuốc lẫy cái rắm! Lão tử là cường giả vô thượng, hơn nghìn năm nay, muốn làm gì thì làm, muốn giết ai thì giết, hổ ăn thịt có gì sai?”

Phương Tri Hành tặc lưỡi, chế giễu: “Vậy bây giờ thì sao, cuối cùng ông cũng biến mình thành một món ăn rồi đấy.”

Lão tổ Vu tộc phì một tiếng, cười hung tợn: “Ngươi có thể giết ta, nhưng ta nhắc nhở ngươi, ta là một Hắc Vu! Biết điều đáng sợ nhất của Hắc Vu là gì không?

Từ khi bọn ta trở thành Hắc Vu, sâu trong linh hồn đã được khắc một ấn chú triệu hồi.

Điều này có nghĩa là khi Hắc Vu chết đi, nghi thức triệu hồi sẽ tự động được kích hoạt, triệu hồi một tà vật, báo thù cho chúng ta ngay lập tức.” Phương Tri Hành không nhịn được mà híp mắt.

Lão tổ Hắc Vu cười lớn: “Tuy ngươi đã tu luyện <Ng;ô Hoàng Vạn Tuế Chân Long Công>, nhưng ngươi không thể nào nghịch đảo thời gian đến một nghìn năm trước để ngăn chặn nghỉ thức triệu hồi đó.”

“Đến đến đến, nếu ngươi thật sự có gan, hãy giết ta ngay bây giờ!” “Sau khi ta chết, nhất định sẽ kéo ngươi xuống suối vàng chung với tai”

Lão tổ Hắc Vu không ngừng cười điên cuồng, ông tùy ý trút hết sự không cam lòng, oán hận và uất ức trong lòng.

“Ôi, thật đáng thương.”

Phương Tri Hành hừ một tiếng, khinh thường nói: “Thì ra đầy là lá bài tẩy lớn nhất của ông hả, ông vì muốn sống sót mà biến mình thành một quả bom hẹn giờ, nghĩ rằng như vậy người khác sẽ không dám giết ông, đây là suy nghĩ đáng buồn biết bao.”

Phương Tri Hành bước ra một bước, kim quang rực rỡ dày đặc tỏa ra trên người, giọng nói vô cùng uy nghiêm: “Ta thì khác, người khác không dám giết ta chỉ vì ta đủ mạnh!”

Phương Tri Hành đưa tay ra, ngưng tụ thành cự chưởng màu vàng khổng lồ, từ trên trời giáng xuống. Trước cự chưởng màu vàng khổng lồ đó, lão tổ Hắc Vu nhỏ bé, hèn mọn như một con kiến hôi!

“Phật Quang Sơ Hiện!”

Một chưởng trấn áp xuống!

Thậm chí lão tổ Hắc Vu còn không kịp hét lên một tiếng thảm thiết, cơ thể đã hoàn toàn bị hủy diệt.

Hình thái chân ngã bị hủy diệt, thân chết đạo tiêu!

Uu~ Ngay sau đói

Một cơn gió âm u không rõ thổi đến, tạo nên một cơn lốc xoáy.

Lốc xoáy không nhanh, thậm chí có chút chậm chạp.

Càng thổi, càng chậm.

Hơn nữa, lốc xoáy có màu xám, giống như nước bẩn dính nhớp đang chuyển động.

Một lát sau, chuyện bất ngờ xảy raI Một bóng đen xuất hiện trong trung tâm của cơn lốc xoáy.

Khi bóng đen đó dần nổi lên, nó trở nên ngày càng lớn hơn, hơn nữa cơn lốc chẳng mấy chốc đã bị phá vỡ, tan biến. Cái bóng hiện ra trước mặt giống như một khối thủy tảo khổng lồ đen kịt, cao khoảng 5 mét, có rất nhiều xúc tu giống như dây thừng đen, toát ra mùi hôi thối nồng nặc.

Thủy Tảo khổng lồ đang đứng trên mặt băng, ban đầu không có bất cứ động tĩnh nào.

Nhưng không lâu sau, những cái xúc tu trên người nó bắt đầu duỗi ra, lộ ra phần trung tâm.

Đó là một cái miệng to lớn, đầy những chiếc răng nhọn như dao, hình trụ tròn giống như một cái hậu môn!

Sâu thẳm mà bí ẩn!

Phương Tri Hành nhìn chăm chú vào con quái vật này, không biết sức mạnh của nó đến mức nào. Bất chợt, dường như Thủy Tảo khổng lồ nghe thấy tiếng động gì đó, xoay người lại.

Phía trước nó, Tế Cầu đang giao tranh quyết liệt với một đám dị hình khổng lồ.

Tế Cẩu đang biểu hiện không tệ, nó đã tiêu diệt được một nửa số dị hình khổng lồ rồi, thi thể nằm la liệt khắp nơi.

Thủy Tảo khổng lồ chợt có hành động, nó dùng xúc tu quét mạnh trên mặt băng, thân hình phóng vút đi, hướng thẳng đến chỗ Tế Cấu.

“Tế Cầu, mau lui lại!”

Phương Tri Hành truyền âm nhắc nhở, rồi lao người đuổi theo. Tế Cẩu quay đầu nhìn lại, đôi mắt chó không khỏi trợn tròn.

Nó nhìn thấy một con quái vật cao hơn trăm mét, giống như sư tử, nhưng lông trên cơ thể lại là những con rắn đỏ tươi dài ngoằng, nhe răng múa vuốt, vô cùng dữ tợn, khiến người ta sợ chết khiếp.

“Mẹ kiếp, đây là thứ gì vậy?”

Tế Cẩu không nghĩ ngợi gì, nó nhanh chóng rút khỏi chiến trường, chạy càng xa càng tốt.

Gần như ngay sau đó con tà vật kia lao tới, nhưng nó bỏ qua Tế Cầu rồi lao thằng vào đám dị hình khổng lồ.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0