Chương 1107: Võ Thánh
Chương 1107: Võ ThánhChương 1107: Võ Thánh
Ánh mắt Phương Tri Hành lóe sáng, bày ra bộ dạng khiêm tốn lắng nghe.
Bé gái áo xanh lam chậm rãi nói: “Ta nói về Huyết Ma' trước, tên như ý nghĩa, đây chính là nần tảng trên con đường tiến hóa của ngươi, bất kỳ biến hóa nào phát sinh trên cơ thể ngươi đều phải bắt đầu từ dị biến huyết dịch.
Chẳng hạn như hiện tại, ngươi phát sinh đột biến gen, nguyên nhân là do sự biến đổi khác thường trong huyết dịch và gây ảnh hưởng đến cơ thể.
Huyết dịch nghiễm nhiên trở thành cốt lõi toàn bộ hệ thống tu hành của ngươi!”
Phương Tri Hành không có ý kiến gì khác đối với cách giải thích này, hệ thống võ đạo mà cậu xây dựng nên đúng là cùng nhịp thở với huyết dịch.
Bé gái áo xanh lam tiếp tục nói: “Về phần “Đại La, tuy nó mang nhiều ý nghĩa nhưng nội dung cơ bản nhất của nó thực ra là chỉ “Thế giới bên ngoài, hay còn gọi là “Thiên ngoại'.” Phương Tri Hành nghe được cái hiểu cái không, cậu chỉ từng nghe qua các thuyết pháp khác như “Đại La Thiên”, “Đại La Kim Tiên”, vân vân. Đại La Thiên là tầng cao nhất trong 36 Thiên trong thần thoại.
Còn Đại La Kim Tiên thì càng ghê gớm hơn, chỉ đứng sau các vị thánh nhân.
Bé gái áo xanh lam tỉ mỉ giải thích: “Chúng ta tu hành trong thế giới này để theo đuổi cảnh giới bất tử bất diệt, bất luận là sinh vật carbon hay là sinh mệnh cơ giới thì đầu có thể thực hiện điều này. Nhưng mà ngươi có nghĩ tới việc lỡ như thế giới diệt vong rồi thì sao?”
Phương Tri Hành trong lòng run lên, tặc lưỡi nói: “Nếu thế giới diệt vong thì vạn vật cũng diệt vong theo nó, đúng không?”
Bé gái áo xanh lam gật đầu, đáp: “Chúng ta sẽ bỏ mạng và đạo tiêu biến theo sự diệt vong của thế giới, thế là lại có người bắt đầu truy cầu cảnh giới cao hơn, ý định nhảy ra bên ngoài thế giới để hiện thực hóa vĩnh hằng bất hủ.”
Phương Tri Hành hô hấp khựng lại, rung động nói: “Hóa ra đầy chính là Đại La, vượt ra khỏi Âm Dương Ngũ Hành, thoát khỏi cả thế giới và đến BỈ Ngạn!”
Bé gái áo xanh lam nói tiếp: “Cho nên môn <đại> này của ngươi có tiềm lực vô hạn, nói không chừng một ngày nào đó, ngươi thật sự có thể tấn thăng đến cảnh giới vĩnh hằng bất hủ.” Phương Tri Hành trong lòng hiểu rõ, cậu ngẫm nghĩ rồi đột nhiên dò hỏi: “Vừa nãy khi ta tra đọc tài liệu thì thấy có người nhắc đến hai dòng chữ là “Thế giới tầng thứ 5' và “Thái Hư, rốt cuộc nó có ý gì?”
Bé gái áo xanh lam trả lời: “Trong thế giới mà chúng ta đang ở có rất nhiều Cấm Khu, vậy ngươi có từng nghĩ tới, trong thế giới này cũng có khả năng xuất hiện một Cấm Khu nào đó trong một thế giới khác không?”
Phương Tri Hành không khỏi suy nghĩ.
Bé gái áo xanh lam giới thiệu: “Cấm Khu phân chia thành các tầng, sinh vật tầng trên dễ dàng tiến vào tầng dưới nhưng ngược lại thì rất khó.” “Trong vô số năm qua, chúng ta vẫn duy trì liên tục thăm dò và khai thác các loại tài nguyên tu hành trong thế giới tầng dưới.
Cùng lúc đó, các thổ dân đến từ thế giới tầng trên chúng ta cũng không chút kiêng ky xâm nhập và cướp đoạt các loại kỳ trân dị bảo ở nơi đầy.
Về cơ bản có thể xác định là thế giới này đang nằm ở tầng thứ 5, lên một tầng chính là thiên hạ Võ Thánh, lên thêm tầng nữa là thiên hạ Thượng Thương.”
Nói đến đây, bà mỉm cười hỏi: “Ngươi đoán xem võ đạo ban sơ của thế giới chúng ta bắt nguồn từ đâu?” Phương Tri Hành quả quyết nói: “Có phải là tầng thứ 4 - thiên hạ Võ Thánh?”
Bé gái áo xanh lam gật đầu, cười nói: “Đúng vậy, thổ dân trên thiên hạ Võ Thánh đã phát triển ra võ đạo cực kỳ tinh diệu, thổ dân mạnh mẽ nhất được xưng tụng là Võ Thánh, vác núi, đuổi trăng, đuổi theo ngôi sao và mặt trời, gần như không gì không làm được.”
Phương Tri Hành không khỏi hỏi: “Vậy khoa học kỹ thuật thì sao?”
Bé gái áo xanh lam trả lời: “Theo quan sát của ta, khoa học kỹ thuật ban sơ rất có khả năng bắt nguồn từ thiên hạ Thượng Thương, thổ dân trong thế giới đó cực kỳ giỏi, khoa học kỹ thuật chỉ là một trong những thành quả của bọn họ.” Phương Tri Hành tâm thần khẽ động, hỏi tiếp: “Ngài có cách đi lên thế giới tầng trên không?”
Bé gái áo xanh lam hơi trầm mặc, gật đầu nói: “Ta dân ngươi đến một nơi.”
Dứt lời, bà bước về phía Phương Tri Hành, thân hình lóe lên rồi chui vào trong dây đeo cổ tay trên tay cậu. Một hình chiếu thu nhỏ hiện lên trên dây đeo cổ tay, chính là bé gái áo xanh lam
“Đi, đi về phía thang máy.” Bà mở miệng nói.
Phương Tri Hành lập tức đứng dậy, ra khỏi phòng luyện công.
Cậu mang theo bé gái áo xanh lam, các cánh cổng ở những nơi hai người đi qua đều tự động mở khóa. Hai người bước vào thang máy đi xuống dưới.
Tầng dưới cùng là tầng -1.
Nhưng mà, bé gái áo xanh lam vung tay lên, trên bảng thang máy hiện lên tầng -2.
Hai người bước ra khỏi thang máy. Phương Tri Hành đảo mắt nhìn xung quanh, phát hiện mình đã đến một không gian tối tăm và lạnh băng, khoảng không vô cùng trống trải.