Chương 1126: Khơi dậy
Chương 1126: Khơi dậyChương 1126: Khơi dậy
Cậu vừa lòng cười, giơ lên Tề Mi côn hỏi: “Cảm thấy thế nào?”
Đỗ Cửu Cao cẩn thận nhìn, chấn động trong lòng nháy mắt phóng đại vô số lần.
Chỉ thấy Tề Mi côn đó, mặt ngoài vô cùng bóng loáng mượt mà, chiều dài thẳng tắp một đường, cắt ngang là hình tròn hoàn mỹ.
Kiệt tác như thế thật sự khiến người ta khó có thể tưởng tượng, lại được tước ra bằng một trường đao.
Đây là bảo đao sắc bén cỡ nào!
Đây là đao pháp tỉnh diệu cỡ nào! Lông tơ Đỗ Cửu Cao dựng thẳng, nhìn Phương Tri Hành lộ ra biểu cảm giống như gặp ma.
Phương Tri Hành cười hỏi: “Ngươi có biết tại sao ta làm cây gậy này không?”
Trong lòng Đỗ Cửu Cao lạnh lẽo, toàn thân dồn lực, chuẩn bị lui về chạy đi.
Phương Tri Hành nhấn mạnh từng chữ nói: “Ta làm cây gậy này là dùng để giết ngươi!”
Lời này vừa nói rail
Hai chân Đỗ Cửu Cao đạp mạnh xuống đất, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, giống như có một luồng sức mạnh kéo ông ta, tốc độ cực nhanh.
Sau khoảnh khắc, ông ta thấy hoa mắt, Phương Tri Hành đột nhiên biến mất không thấy. Đỗ Cửu Cao nhanh chóng ngẩng đầu.
Một bóng dáng chợt thoáng hiện trên đỉnh đầu của ông ta, không phải Phương Tri Hành còn là ai. Hai tay Phương Tri Hành nắm chặt Tề Mi côn nâng lên cao đập xuống. Chỉ một thoáng, Tê Mi côn phát ra ánh sáng màu vàng đen, chiếu rọi bầu trời đêm sáng như ban ngày, thanh thế vô cùng lớn.
“Võ Tông!”
Da đầu Đỗ Cửu Cao run lên, nổi lên một tầng nổi da gà.
Không sail
Lúc này Phương Tri Hành đã tăng tu vi lên tới cảnh giới Võ Tông. [Thức tỉnh côn pháp: Đề Côn Bất Nhiêu Nhân]
[Thức tỉnh côn pháp: Quang Côn Nhất Điều]
[Đặc hiệu: quang minh lỗi lạc, côn pháp vô thường, hành văn liền mạch lưu loát, phân tích cặn kẽ.] “Quang Côn Nhất Điều, bị đánh là chết chắc!”
Phương Tri Hành gọi ra Tề Mi côn, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đánh xuống.
“Độc Thiềm Giáp!”
Đỗ Cửu Cao điều động sức mạnh cả người, toàn thân bộc phát ra ánh sáng màu trắng ngà, hội tụ trên hai cánh tay, lần lượt thay đổi, đặt trên đỉnh đầu.
Đồng thời, những cục bướu trên mặt ông ta lớn lên, chảy ra chất lỏng màu trắng ngà, sền sệt, vô cùng rợn tóc gáy.
Trong lúc nhất thời, cả người Đỗ Cửu Cao theo đó trở nên vô cùng xấu xí, thần tăng quỷ ghét.
Âm!
Tề Mi côn đúng lúc đập vào giữa hai cánh tay mà Đỗ Cửu Cao nâng lên. Răng rắc ~
Hai cánh tay gãy nát!
Tề Mi côn thế như vô cùng, dư uy không giảm, bổ xuống đỉnh đầu Đỗ Cửu Cao.
Xì một cái! Đầu của Đỗ Cửu Cao lõm xuống rơi vào trong ngực, thân thể ngã xuống đập ra một cái hố to.
Phương Tri Hành mỉm cười, thu hồi Tề Mi côn vác lên vai, tiêu sái không kiêm chế được.
Chiêu “Quang Côn Nhất Điều” này, sức bộc phát mười phần, gặp mạnh đánh mạnh, thương tổn cũng cực cao.
Thế công của nó rất mạnh vô cùng giống như một người độc thân tìm bạn gái, vì thoát ế, phải bằng bắt được từng cơ hội tán tỉnh, tận dụng mọi thứ.
Kẻ địch giống như mỹ nữ, bị quang côn truy đánh dữ dội, quấn mãi không buông, căn bản không trốn được, cuối cùng chỉ có thể phục tùng.
“Phương tiền bối!”
Trên mặt sư muội lộ ra vẻ cảm kích, thở phào một hơi nói: “Cũng may có ngài ở đây, bằng không hậu quả không tưởng tượng nổi, bọn ta khẳng định tiêu rồi.”
Phương Tri Hành mỉm cười nói: “Nếu không phải tên này sử dụng cái thứ hạ đẳng như Mê Hồn Tán, ắt hẳn các ngươi sẽ biến khó khăn thành may mắn.”
Lời này nghe ra cực kỳ êm tai, quan tâm tới mặt mũi của Thương Hải môn.
Sau đó, Phương Tri Hành tìm được thuốc giải Mê Hồn Tán từ trên người Đỗ Cửu Cao, kêu sư muội đưa cho Lạc Văn Xuyên và những người khác sử dụng. Sư muội cầm lấy thuốc, vui mừng chạy tới.
“Thu”
Bàn tay to của Phương Tri Hành vung lên, bóng đêm bao phủ, thi thể của Đỗ Cửu Cao hóa thành tro bụi trong giầy lát, tiêu tán không còn. Sau đó, cậu nhìn Tề Mi côn trong tay rơi vào trầm tư.
Đây là sức mạnh Võ Tông à?
Phương Tri Hành dốc lòng cảm nhận sức mạnh trong cơ thể, rất nặng, trầm ổn, tự do, cuồng dãi
Đó là một loại hệ thống võ đạo hoàn toàn khác biệt với Pháp Thiên Tượng Địal Sức mạnh mà cao thủ Võ Tông chỉ phối có hai loại: một là sức mạnh bản thân; hai là điều động sức mạnh to lớn của trời đất.
Đúng vậy!
Hạt Sinh Mệnh Kim Chúc tự do trong trời đất, cao thủ Võ Tông có thể tùy thời tùy chỗ tiến hành thuyên chuyển, từ đó bộc phát ra sức mạnh vượt xa bản thân.
Loại hệ thống sức mạnh này rõ ràng là dưới điều kiện tiên quyết hạt Sinh Mệnh Kim Chúc tồn tại trong trời đất mới có ý nghĩa thật sự.
Mà ở thiên hạ Cơ Thần, trong trời đất chỉ có không khí, cho nên thứ mà võ giả có khả năng dựa vào chỉ có sức mạnh của bản thân.
Vì phát huy sức mạnh của bản thân đến mức tận cùng, lúc này mới diễn biến ra Pháp Thiên Tượng Địa. Thiên hạ Cơ Thần dựa vào bản thân! Thiên hạ Võ Thánh tôn trời đất!
Ai mạnh ai yếu, thay đổi theo người không thể quơ đũa cả nắm.