Chương 1129: Thuận nghịch
Chương 1129: Thuận nghịchChương 1129: Thuận nghịch
Phương Tri Hành suy nghĩ lại nói: “Không biết quý phái có đao pháp, có thể tặng ta một môn không?” Phó Vạn Sơn sửng sốt, kinh ngạc nói: “Ngươi không phải tu luyện côn pháp à?”
Phương Tri Hành thản nhiên giải thích: “Ta luôn đam mê đao pháp, ngay từ đầu chính là luyện đao, đáng tiếc bất hạnh không có đao pháp, chỉ có thể lướt qua một phần. Sau này, ta gặp được sư phụ, lúc này mới bắt đầu tu luyện <Th;ần Trân Côn Pháp>.”
Phó Vạn Sơn hiểu ra, thật ra ông đã sớm chú ý tới binh khí Phương Tri Hành mang theo trên người là một đao một côn.
Trong tình huống bình thường, rất ít có người mang theo nhiều binh khí thuận tay trên người, tối đa song kiếm hoặc là song đao.
Phó Vạn Sơn hơi trầm ngâm, cười nói: “Ưm, Phương đạo hữu ngươi đến thật trùng hợp, công pháp của truyền thừa bổn môn <Th;ương Hải Thăng Long Quyết>, binh khí phối hợp chính là đao kiếm, nếu đã là kiếm pháp cũng là đao pháp, tuỳ quân chọn lựa.”
Phương Tri Hành xúc động nói: “Ta cũng có thể tu luyện thần công truyền thừa của quý phái,?”
“Điều này có gì không thể?”
Phó Vạn Sơn vỗ tay gật đầu, ha ha cười nói: “Vậy thì ngươi dùng thân phận khách khanh gia nhập Thương Hải môn của ta, thế nào?”
Quả nhiên mời ta rồi!
Phương Tri Hành đối với điều này không có bất kì ngoài ý muốn. Thiên hạ Võ Thánh nhiều tai nạn, hơn nữa chỉ có nhân tài mang căn cốt có thể tu luyện, cái này dẫn đến số lượng võ giả không lớn, cao thủ lại càng khan hiếm.
Cao thủ Võ Tông dĩ nhiên là người trên người, thuộc về nhân tài cao cấp nhất, đến chỗ nào đều nổi tiếng.
Phương Tri Hành làm bộ như cân nhắc một lát, gật đầu nói: “Phương mỗ trôi giạt nửa đời, chỉ hận chưa gặp được minh chủ, được Phó môn chủ không vứt bỏ, ta bằng lòng gia nhập Thương Hải môn.”
“Tốt!”
Phó Vạn Sơn vui mừng quá đỗi, không nhịn được võ vai Phương Tri Hành, thoải mái cười to nói: “Hoan nghênh Phương khách khanh, sau này chúng ta là người một nhà.” Sau đó, Phương Tri Hành nhận được một động phủ, quần áo đạo bào, một vật phẩm thần công bảo điển. Phương Tri Hành khoanh chân ngồi xuống, lấy lại bình tĩnh, lúc này mới mở ra <Th;ương Hải Thăng Long Quyết>, tập trung tinh thần nghiên cứu.
Bất giác, gần nửa ngày trôi qua. Phương Tri Hành xem xong từ đầu tới cuối một lần.
Quả nhiên, có rất nhiều chữ không biết.
Cậu gọi Lạc Văn Xuyên, cẩn thận hỏi một phen, lúc này mới biết rõ ràng những chữ đó đọc là gì, có ý nghĩa qì. Tiếp theo, Phương Tri Hành lại đọc một lần từ đầu tới cuối, lúc này mới có hiểu biết đại khái.
Nói thật, môn thần công truyền thừa này của Thương Hải môn có chỗ độc đáo, cấp bậc có lẽ không thua gì <Th;ần Trân Côn Pháp>. &.LTTh;ương Hải Thăng Long Quyết>, có thể tập trung hạt Sinh Mệnh Kim Chúc trong trời đất đến bên cạnh, ngưng tụ thành một biển cả.
Mà bản thân ngươi đứng trong biển cả tựa như một con cá chép đạp biển cả, nhảy lên phi thăng.
Cá chép vượt long môn!
Đây là ý nghĩa của thăng long! Thăng long tức là sau khi điều động sức mạnh to lớn của trời đất tiện đà phóng ra đại chiêu!
Công pháp chia làm chín tầng. Luyện thành tầng thứ nhất sẽ có thể thăng long một lần.
Luyện thành tầng thứ hai sẽ thăng long hai lần.
Từ đó suy raIl
Khi ngươi tu luyện đến tầng thứ bảy, sẽ chính thức bước vào cảnh giới Võ Tông.
Lúc này tu vi của ngươi cao thâm, sức mạnh hùng hồn có thể điều động hạt Sinh Mệnh Kim Chúc trong phạm vi ngàn dặm, hóa thành một biển cả khổng lồ. Sau đó, ngươi có thể liên tiếp bộc phát ra bảy lần công kích lớn mạnh, một hơi phóng ra bảy đại chiêu được gọi là “Thất Thăng Long”!
Lúc Võ Tông cùng cấp đối mặt với công kích Thất Thăng Long đều cảm thấy bị đau đầu, không thể không tránh đi phong mang.
Mà tu luyện tới tầng thứ 8, đó là cảnh giới Võ Vương có thể phóng ra Bát Thăng Long càng lớn mạnh hơn. Về phần cảnh giới Võ Thánh tầng thứ 9 thì càng khủng bố hơn, hạt Sinh Mệnh Kim Chúc trong trời đất ta cần ta cứ lấy, có thể thăng long vô hạn lần, cho ngươi vị trí bất khả chiến bại.
“Vô Hạn Thăng Long, vô hạn đại chiêu!” Ánh mắt Phương Tri Hành không khỏi trở nên nóng rực, miên man bất định.
Đối tượng mà <Th;ương Hải Thăng Long Quyết> quan tưởng chính là một vị sinh linh Thái Hư tên là “Thương Hải thần quân.
Đương nhiên, bọn họ cho rằng “Thương Hải thần quân” là một vị thần linh ở thiên ngoại, nho nhã theo gió, lòng mang chính nghĩa, quang minh vĩ đại.
Nhưng vấn đề là.....
Phương Tri Hành lật đến một trang cuối cùng vẫn không nhìn thấy đồ đằng của “Thương Hải thần quân”. Cậu nhìn Lạc Văn Xuyên hỏi: “Bình thường các ngươi quan tưởng Thương Hải thần quân như thế nào?”
Lạc Văn Xuyên cười cẩn thận giải thích: “Thần linh mà Thương Hải môn ta thờ phụng vô cùng tôn quý, đương nhiên không thể tùy ý phác hoạ giọng nói và dáng điệu nụ cười của ngài, phải vì ngài đúc kim thân, đặt ở đỉnh núi để thế nhân chiêm ngưỡng.”
Phương Tri Hành hiểu rõ, đứng dậy nói: “Dẫn ta đi xem thử đi.”