Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1152 - Chương 1153: Tam Nhãn (3)

Chương 1153: Tam Nhãn (3) Chương 1153: Tam Nhãn (3)Chương 1153: Tam Nhãn (3)

Cát vàng cuồn cuộn che lấp mặt trời.

Âm ~

Cuối cùng Miết Long và Hổ Bôn đã đuổi kịp Hắc Ưng.

Ba quái vật lớn đáp vào trong sa mạc, bắt đầu đánh nhau túi bụi. Bóng đen hai mặt đầu là địch đột nhiên hét lên: “Miết Long, ta có thể cho ngươi Tam Nhãn nhưng không thể tiện nghi cho người ngoài, ngươi và ta liên thủ giết Hổ Bôn Trung Lang, thế nào?”

Hổ Bôn Trung Lang cười nhạt, cười lạnh ha ha nói: “Hắc Ưng, ngươi đừng mơ mộng hảo huyền, tuy ngươi và Miết Long đầu dốc sức cho Tứ Đảo Vương, nhưng oán hận của đôi bên chất chứa đã sâu, thế như nước với lửa, Miết Long đã sớm muốn đánh chết ngươi rồi.”

Miết Long Uy Phu ha hả cười khẩy hai tiếng, mọi thứ nằm ở những gì không nói ra.

Hai đánh một, ai chiếm thượng phong vô cùng rõ ràng.

Trong lòng Hắc Ưng Kình Thiên phẫn hận không thôi, đột nhiên lấy ra một nhãn cầu khổng lồ ném xuống đất, tiếp theo mạnh chóng lui về.

Miết Long và Hổ Bôn đầu tiên là nhìn nhãn cầu, lại ngẩng đầu nhìn nhau.

“Đừng mắc mưu, giết hắn!”

Hổ Bôn Trung Lang hét lớn một tiếng, tiếp tục đánh về phía bóng đen bay lên trời. Miết Long Uy Phu hơi chần chờ, cũng không ởi lấy con mắt đó.

“Các ngươi...”

Hắc Ưng Kình Thiên không khỏi thẹn quá thành giận: “Tam Nhãn đã cho các ngươi còn muốn như thế nào nữa? Muốn giết ta không dễ dàng như vậy đâu!”

Vừa dứt lời, đỉnh đầu bỗng nhiên đáp xuống một bóng đen.

Hắc Ưng Kình Thiên kinh hãi, ngửa đầu nhìn lại, một bóng dáng khổng lồ đầu sư tử mình người từ trên trời giáng xuống.

Đầu sư tử mở ra mồm to như bồn máu!

“Sư Tử Hống!” Tiếng hô tung trời mênh mông cuồn cuộn mở ra, một vòng sóng âm mắt thường có thể thấy được, rắn chắc xung kích đánh lên người Hắc Ưng Kình Thiên.

Cả người Hắc Ưng Kình Thiên chấn động, hai cánh bị bẻ gãy, vỡ vụn, lông chim kim loại toàn thân tàn lụi rải rác.

“A ~"

Cùng với một tiếng kêu thảm thiết thê lương, Hắc Ưng rơi xuống.

Miết Long và Hổ Bôn chấn động, cẩn thận nhìn chằm chằm Sư Hữu Giới, cảm giác rất xa lạ.

“Ngươi không phải Sư Tử Phong, ngươi là ai?” Hổ Bôn Trung Lang kinh ngạc nói. Sư Hữu Giới nhấc chân giãm nát phía sau Hắc Ưng Kình Thiên, nhe răng cười nói: “Ta là người đến tiễn các ngươi lên đường!”

“Cái gì?!

Miết Long và Hổ Bôn cho rằng mình đã nghe nhầm, nhịn không được cười phá lên.

Đối phương rõ ràng cũng đạt cấp Anh Hùng, vừa nãy hắn nhân lúc người ta gặp nguy mà đánh lén Hắc Ưng Kình Thiên, lúc này mới bắn hạ mà thôi.

Phách lối cái rắm!

“Nói khoác mà không biết ngượng!” Hổ Bôn khinh thường: “Chỉ dựa vào ngươi ư?” Miết Long cũng phì thành tiếng, lặng lẽ đánh giá Sư Hữu Giới, không hề e sợ, nghiêm nghị nói: “Con rùa nhà ngươi chui ở đâu ra thế, xưng tên đi?”

Sư Hữu Giới không nói một lời, tay phải buông xuống và hóa thành lợi trảo, nắm lấy đầu Hắc Ưng.

Tạch tạch tạch~

Hắn liên tục dùng sức làm cho đầu của Hắc Ưng Kình Thiên biến hình vặn vẹo từng chút một, sau đó xẹp xuống.

“A á, cứu, cứu ta...”

Hắc Ưng Kình Thiên kêu thê lương thảm thiết, liên tục giãy dụa như điên nhưng không thể làm được gì. Sư Hữu Giới nở nụ cười lạnh lùng trông càng thêm dữ tợn, dưới cái nhìn chăm chú của Miết Long và Hổ Bôn, hắn dùng sức nắm cái đầu nối liên với xương cột sống của Hắc Ưng Kình Thiên kéo lên.

Miết Long và Hổ Bôn nhìn nhau, không khỏi há hốc mồm, vẻ mặt mất tự nhiên.

Sau một khắc, Sư Hữu Giới há miệng cắn đầu của Hắc Ưng, xé nát sọ não, đầu lưỡi quấn quanh Trí Tinh của Hắc Ưng.

Ừng ực~

Trí Tỉnh bị nuốt vào trong bụng! Ngay sau đó, thân thể khổng lồ của hắn phát ra điện quang kèm theo tiếng sét loẹt xoet. Thân người đầu sư tử to lớn thêm, trên lưng rục rịch mọc ra hai đôi cánh sắt thép.

“Ngươi đã thôn phệ Hắc Ưng Kình Thiên?!”

“Sao lại có thể?”

Miết Long và Hổ Bôn sợ ngây người, khó có thể tin nổi.

Trong thời gian ngắn như vậy, hắn đã hoàn thành cả thôn phệ và luyện hóa rồi ư?

Phải biết rằng, một Cơ Thần cấp Anh Hùng chất chứa lượng tin tức vô cùng khổng lồ, chỉ mỗi việc phục chế một lần cần phải hao phí rất nhiều thời gian, chứ đừng nói đến phân tích, tiêu hóa và biến hóa để bản thân sử dụng! Sư Hữu Giới ngửa mặt lên trời thét dài, bá khí ầm ầm, lạnh giọng hỏi: “Bây giờ, ta đã có tư cách giết các ngươi chưa?”

Miết Long và Hổ Bôn không hề do dự, xoay người bỏ chạy sang hai phía.

“Ngao~”

Sư Hữu Giới đã sớm đoán trước tình cảnh này, hắn phát ra tiếng gào thét hưng phấn, nâng hai tay lên, ánh sáng ngưng tụ trong lòng bàn tay phun ra.

Hai chùm ánh sáng vắt ngang trời caol

Ánh sáng giống như thanh trường kiếm, kim quang óng ánh, không thể nhìn gần. Phập xì~

Toàn thân Miết Long Uy Phu chấn động, mai rùa của ông ta bị đại kiếm ánh kiếm xuyên qual

Thân máy bay khổng lồ mất khống chế, rơi xuống bãi cát vàng.

“Sao lại... mạnh như vậy?”

Miết Long Uy Phu khó có thể tin, mai rùa của ông ta vô cùng cứng rắn, được ca tụng là đệ nhất phòng ngự Tây Hải.

Nào ngờ...
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0