Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1153 - Chương 1154: Tiến Hóa

Chương 1154: Tiến hóa Chương 1154: Tiến hóaChương 1154: Tiến hóa

Nhìn sang Hổ Bôn Trung Lang, ông cũng bị đại kiếm hoàng kim đâm trúng, không thể chạy thoát.

Đôi cánh của Sư Hữu Giới khẽ rung động, đột nhiên bước đến trước mặt Miết Long Uy Phu và há to miệng sư tử.

“Sư Tử Hống!”

Vừa gầm lên, từng vòng sóng âm kinh khủng trùng điệp xung kích trên người Miết Long Ủy Phu.

Nổ rồi!

Nửa thân trên của Miết Long Ủy Phu nổ thành mảnh nhỏ, đầu nứt toác. “Không chịu nổi một kích!”

Sư Hữu Giới vui mừng quá đỗi, khóa chặt Trí Tinh của đối phương, hút vào trong miệng và nuốt chửng. Trên người hắn lại bắn ra một trận lôi quang, những vòng điện quang vờn quanh thân thể giống như thiên thần hạ phàm.

Ngay sau khi thân thể hắn bành trướng, đồng thời trên lưng mọc ra một cái mai rùa.

“Haha, ta lại mạnh lên rồi!”

Sư Hữu Giới tiến hóa với tốc độ đáng sợ, hắn xoay người lại, tầm mắt rơi vào người Hổ Bôn Trung Lang.

Hổ Bôn Trung Lang nằm trên sa mạc, trên ngực có một cái lỗ to bằng nửa sân bóng rổ, sắc mặt vô cùng khó coi.

Ông tận mắt chứng kiến Miết Long Uy Phu chết thảm, bị thôn phệ tiêu hóa, trong lòng không khỏi hiện lên nỗi sợ hãi tột cùng.

Sư Hữu Giới bước tới.

“Ngươi chớ đắc ý.”

Hổ Bôn Trung Lang tự biết mình chất chắc, trong lòng dâng lên cảm xúc không cam lòng, cười thảm và nói: “Dù ta không biết ngươi đã dùng phương pháp gì để cưỡng ép thôn phệ hết bọn ta nhưng chắc chắn cách này sẽ dẫn đến hậu quả khôn lường, ngươi tất chết không yên ổn.”

Sư Hữu Giới lộ vẻ ngang ngược, cười gằn và nói: “Ta cần ngươi quản Si”

Chỉ chốc lát, Hổ Bôn Trung Lang cũng bị hắn thôn phệ một cách thuần thục. “Cảm giác thật tuyệt vời!”

Thân thể Sư Hữu Giới lại bành trướng, sự kiêu ngạo tăng lên vô hạn, uy lực quả thực không gì có thể so sánh được.

Sau đó, hắn cúi đầu quan sát sa mạc, đồng tử đột nhiên tập trung vào một con mắt thẳng đứng khổng lồ.

“Tam Nhãn!”

Mắt Sư Hữu Giới phát sáng, hắn vội chạy tới, cẩn thận đưa tay nâng tròng mắt kia lên.

Dựng thẳng và đặt vào mi tâm trên trán mình.

Giây tiếp theo, tròng mắt kia bắt đầu động đậy, máu thịt sinh sôi ở phía rìa như cắm rễ, sinh trưởng trên trán đầu sư tử.

Sư Hữu Giới tức thì biến thành Cơ Thần Tam Nhãn.

Con mắt thứ ba quay tròn loạn xạ như thể đèn pha, chiếu rọi bốn phương tám hướng.

Bỗng nhiên, con mắt thứ ba dừng lại, tầm mắt rơi vào một cồn cát kín đáo.

“Cút ra đây!”

Sư Hữu Giới nghiêm nghị quát lớn, con mắt thứ ba lập tức mở trừng, bắn ra một làn sóng xung kích vô hình vô tích.

Bành!

Gợn sóng rung chuyển trên cồn cát, một hình vòng bảo hộ vô hình vỡ vụn tán loạn. Trong nháy mắt, một người một chó bại lội

“Ối đệt!”

Tế Cẩu giật nảy mình, ngạc nhiên nói: “Không phải chứ, đồng lực gì hay quá vậy, có thể phá thuật Liễm Tức của mày luôn?”

Phương Tri Hành đứng dậy, vẻ mặt vần bình tĩnh.

Vốn dĩ cậu đi theo chỉ là muốn xem náo nhiệt, không ngờ rằng mình lại bắt gặp thảm cảnh ba Cơ Thần cấp bậc Anh Hùng lần lượt bị thôn phệ. Cơ Thần đầu sư tử thân người này tiếp tục tiến hóa mạnh lên, tốc độ thăng cấp còn nhanh hơn cả bật hack. Nhưng như này vẫn chưa kết thúc, sau khi có được Tam Nhãn, hắn vẫn có thể bình tĩnh sử dụng sức mạnh của Tam Nhãn.

“Thú vị đấy!”

Phương Tri Hành tấm tắc lấy làm kỳ lạ, cậu vốn cho rằng đại lục Cơ Thần này không còn gì có thể khiến cậu kích động nữa.

Nhưng hiển nhiên, cậu đã lầm. “Phương Tri Hành!”

Đột nhiên, Cơ Thần đầu sư tử thân người kêu lên, toàn thân tản mát ra sát ý nồng đậm: “Ta đang định đi tìm ngươi đây, không ngờ ngươi lại tự dâng đến cửa.”

Phương Tri Hành cau mày, do dự nói: “Còn chưa thỉnh giáo?” “Ngươi không nhận ra ta à?”

Sư Hữu Giới ngửa đầu cười to: “Cũng đúng, bây giờ ta đã khác rồi.” Lời này vừa nói raIl

Phương Tri Hành khẽ nheo mắt, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ ngươi là Sư HữU Giới?”

Trên cả đại lục Cơ Thần, người ôm hận với Phương Tri Hành rất ít.

“Là ta đây! Hahaha, không ngờ tới chứ gì!”

Sư Hữu Giới trừng lớn con mắt thứ ba, nhìn chằm chằm Phương Tri Hành, nét mặt thay đổi liên tục. “Địa Sát cảnh đỉnh phong!” “Côn Pháp Võ Tông!”

“Đao Pháp Võ Tông!”

Sư Hữu Giới liên tục kể ra át chủ bài của Phương Tri Hành, nét mặt động đậy: “Khá lắm, không ngờ ngươi ẩn tàng sâu như vậy, chẳng trách Bạch Diện Khô Lâu lại chết không rõ nguyên nhân!”

Phương Tri Hành khẽ động tâm thần, đôi mắt bỗng nheo lại rồi nói: “Hay cho cái gọi Tam Nhãn, có thể khám phá ra nội tình của người khác!”

Sư Hữu Giới cười như điên, nói: “Đương nhiên, nói ra thì ta đặc biệt chuẩn bị Tam Nhãn này vì ngươi đấy.”

Phương Tri Hành hỏi lại: “Có ý gì?” Sư Hữu Giới nghiêm nghị nói: “Khi nào ngươi sắp chết, ta sẽ nói cho ngươi biết.”

Động cơ tim của hắn vận chuyển với tốc độ cao.

Ánh sáng liên tục bắn ra từ hai lòng bàn tay hắn.

Thấy vậy, Phương Tri Hành không chút do dự, toàn thân tăng vọt lên đến hơn 8800 mét.

Cậu không dám chủ quan chút nào.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0