Chương 1155: Tiến hóa (2)
Chương 1155: Tiến hóa (2)Chương 1155: Tiến hóa (2)
Thực lực hiện tại của Sư Hữu Giới phải nói là mạnh khủng khiếp, tập hợp bốn vị Cơ Thần cấp Anh Hùng vào một thân, sức chiến đấu tăng vọt đến tình trạng gần như một nửa Cơ Thần cấp Vương.
“Tới đây, Địa Sát cảnh đỉnh phong ra sao, xem ta làm thế nào thu thập ngươi.”
Sư Hữu Giới hăng hái, sự tự tin tăng cao.
Chỉ thấy hắn giơ cao hai tay, lòng bàn tay phun ra hai thanh đại kiếm vàng, hào quang rực rỡ, chói lóa. Hai đại kiếm vàng này càng lợi hại hơn so với lúc đánh giết Miết Long và Hổ Bôn.
“Nghịch Lân Cuồng Giáp!”
Phương Tri Hành hít thật sâu, đầy là lần đầu cậu dùng Nghịch Lân.
Thân thể khổng lồ được bao trùm một lớp vảy rồng không gì chống đỡ nổi, sát thương gấp bội.
Cậu vung nắm đấm lên, song quyền đột nhiên đảo về phía trước.
Quyền ra như rồng!
Vảy rồng trên nắm đấm rì rào run rẩy!
Bùm két~
Song quyền đón nhận hai đại kiếm vàng.
Đôi tay Phương Tri Hành chấn động kịch liệt, chân cắm vào cát, lùi về sau.
Cứ vậy lùi về sau cả ngàn mét! Máu tươi bay thằng một đường, nhuộm đỏ hạt cát!
“Phương Tri Hành!” Tế Cẩu căng thẳng, trong lòng sợ hãi.
Đại kiếm ánh kim cắm vào nắm đấm của Phương Tri Hành bàn tay như sắp rách toạc, máu chảy ồ ạt.
“Hở, thế mà chỉ bị thương có chút xíu vậy ư?” Sư Hữu Giới kinh ngạc, Tam Nhãn nhìn chằm chằm Phương Tri Hành.
“Hóa ra ngươi vẫn còn một át chủ bài ẩn giấu, Nghịch Lân đúng không?” Hắn nhận ra, không khỏi hừ lạnh lùng
Chung quy hắn mới đạt được Tam Nhãn, khả năng vận dụng vẫn còn chưa thuần thục. “Đi chết đi!”
Sư Hữu Giới không buông tha, lòng bàn tay lại tiếp tục ngưng tụ ánh sáng.
Thấy tình hình này, Tế Cẩu chợt lao lên, vắt chân lên cổ phóng tới Sư HữU Giới.
“Thanh Động Vạn Tượng!”
Từng vòng sóng âm bộc phát ra, gắt gao khóa chặt thân thể khổng lồ trước mặt.
Sư Hữu Giới hơi sửng sốt, toàn thân toát ra từng đốm lửa.
“Suýt chút quên mất, ngươi còn có một sủng vật cấp 7.”
Sư Hữu Giới máu nóng bốc lên não, tay trái buông xuống khóa chặt Tế Cầu rồi bắn ra một phát pháo cực nhanh.
Tế Cẩu cố gắng né tránh nhưng vô ích.
Bành~
Máu thịt văng tung tóe, Tế Cẩu bị đánh nát bét, nổ thành vụn vặt.
Sư Hữu Giới ngẩng đầu nhìn về phía Phương Tri Hành.
Vừa thấy, hắn lập tức sửng sốt. Phương Tri Hành lấy ra một cái túi và đổ ra lượng lớn chất lỏng bạc. Tất cả đều là Sinh Mệnh Kim Chúc! Ngay sau đó, chuyện thần kỳ đã xảy ra, Sinh Mệnh Kim Chúc như thể bốc hơi và biến thành trạng thái khí lan ra khắp nơi. Trong chớp mắt, một mảng sương trắng lớn hiện ra, tụ lại quanh người Phương Tri Hành.
“Võ Tông cần hạt Sinh Mệnh Kim Chúc mới có thể phát huy ra thực lực cường đại nhất!”
“Thiên hạ Cơ Thần không có hạt Sinh Mệnh Kim Chúc thì ta chế tạo ra nói”
Phương Tri Hành lật tay lấy ra một cây gậy, nhẹ nhàng lắc lư.
Long Cốt côn đón gió phát triển, chỉ trong chớp mắt đã dài đến vạn mét. Phương Tri Hành nhấc Long Cốt côn lên.
Sương trắng vây quanh cậu điên cuồng phun trào rồi quấn quanh thân cây côn.
“Gì... thế này...”
Sư Hữu Giới rùng mình, cảnh tượng con mắt thứ ba nhìn thấy đã nói cho hắn biết một sự thật tàn khốc.
Lúc này, Phương Tri Hành đã mạnh hơn cả hắn!
“Đề Côn Bất Nhiêu Nhân!”
Phương Tri Hành xông lên tiếp cận Sư Hữu Giới, nhấc cây côn bổ xuống.
Sư Hữu Giới không chút do dự đưa tay phải bắn ra một đại kiếm ánh kim.
Long Cốt côn giáng xuống, đánh vào chỗ 3 tấc trên đại kiếm ánh kim. Đề Côn Bất Nhiêu Nhân chuyên đánh vào chỗ yếu.
Rắc két!
Đại kiếm ánh kim vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh vỡ văng tứ tung. “Quang Côn Nhất Điều!”
Phương Tri Hành biến đổi Côn Pháp, thuận thế vung Long Cốt côn quét ngang.
Thế côn vô song trúng ngay bả vai Sư Hữu Giới.
Bốp!
Lồng ngực Sư Hữu Giới rung lên dữ dội, cảm giác như có một lực rất lớn đánh vào người mình!
Ngực hắn bị lõm xuống theo hình chéo dài. Lượng lớn linh kiện vỡ ra thành từng mảnh, ào ào bắn ra ngoài. Thân thể khổng lồ bị hất văng, lăn lộn trên mặt đất hơn vạn mét, gây nên bão cát cao mấy trăm thước. Hắn chưa kịp bò dậy thì Phương Tri Hành sải bước phi thân tới.
“Tam Nhãn!”
Sư Hữu Giới cưỡng ép ngẩng đầu sư tử lên, con mắt thứ ba mơ hồ. Phương Tri Hành biến sắc, lập tức chắn ngang Long Cốt côn trước người mình.
Gần như sau một phần ngàn giây, một cỗ lực trùng kích kinh khủng đánh tới, trùng điệp va chạm vào Long Cốt côn. Bịch bịch bịch! Phương Tri Hành lảo đảo lùi lại, chân giãm lên cát tạo thành từng cái hố to, trời đất quay cuồng.
Cậu cúi đầu nhìn lại, đồng tử không khỏi hơi co rút.
Long Cốt côn cháy đen một mảng như thể bị ngọn lửa thiêu đốt vậy. “Tam Nhãn này...”
Phương Tri Hành cười toe toét, vẻ mặt điên cuồng, thân hình thoắt cái rồi xông ra lần nữa.
Sư Hữu Giới bò dậy, hai tay khép lại ngưng tụ thành một thanh đại kiếm ánh kim, chiều dài khoảng chừng 5000 mét.
“Sư Tử Cuồng kiếm!” Hắn thi triển ra một bộ kiếm pháp tựa như một con sư tử hung bạo, quét sạch gió và mây ở khắp nơi.