Max Cấp Ngoan Nhân (Dịch)

Chương 1155 - Chương 1156: Tiến Hóa (3)

Chương 1156: Tiến hóa (3) Chương 1156: Tiến hóa (3)Chương 1156: Tiến hóa (3)

“Quang Côn Nhất Điều!”

Long Cốt côn đón nhận đại kiếm ánh kim, dưới sự tấn công chấn động bộc phát ra tia lửa điện óng ánh, sắc trời cũng theo đó sáng lên. Toàn thân Sư Hữu Giới chấn động, lảo đảo lui lại, linh kiện trên người lại tiếp tục bay ra, rơi đầy mặt đất. Sắc mặt hắn méo mó, người đứng chưa vững thì côn thứ hai đã giáng xuống.

Sư Hữu Giới vội vàng ứng phó, bị đánh đến mức phải liên tục lui về sau, tiếp chiêu không xuể.

Còn Tam Nhãn của hắn nửa mở nửa nhắm, mệt mỏi muốn ngủ như thể nó sẽ không thể làm nên điều kỳ diệu trong thời gian ngắn.

“Chỉ vậy thôi à?” Phương Tri Hành hoàn toàn chiếm thế thượng phong, đánh cho Sư Hữu Giới lộn nhào, linh kiện trên người rơi ào ào như mưa.

Nghiần ép!

“Sao lại có thể như vậy?”

Sư Hữu Giới ngu ngơ, hắn đã mạnh lên nhiều như vậy nhưng tại sao vẫn bị Phương Tri Hành đánh đến mức không hề có sức đánh trả?

“Nên kết thúc rồi!”

Bỗng nhiên, Phương Tri Hành phát ra tuyên ngôn thắng lợi.

Tay phải cậu chống trên lồng ngực Sư Hữu Giới.

“Độc Phu Chi Tâm!” Trong khoảnh khắc, một luồng sức mạnh huyền diệu khắc sâu vào lồng ngực Sư Hữu Giới.

Bàn tay lớn tóm chặt, một trái tim xuất hiện giữa hư không.

“Đấy là... của ta.”

Sư Hữu Giới trợn trừng mắt nhìn động cơ tim của mình bị móc ra khỏi lồng ngực.

Phương Tri Hành nắm lấy động cơ tim, cẩn thận nhìn, đầu lông mày không khỏi nhíu lại.

Cậu đã từng thấy động cơ tim của Bạch Diện Khô Lâu, cũng từng thấy động cơ tim của ba người Hắc Ưng, Miết Long và Hổ Bôn.

Cơ bản đầu tương tự! Nhưng động cơ tim này của Sư Hữu Giới lại hoàn toàn khác biệt, nó tiên tiến hơn nhiều.

Đây không phải là thứ mà Cơ Thần cấp Anh Hùng nên có.

“Ai đã rèn đúc động cơ tim này cho ngươi?”

Phương Tri Hành lạnh lùng quát hỏi. “Trả... trả lại cho ta!” Sư Hữu Giới phát điên nhào tới.

Phương Tri Hành nhấc côn lên đánh, làm đứt dây ở chỗ mỏng nhất, đánh trúng điểm yếu.

Loạt xoạtl

Toàn thân Sư Hữu Giới lắc lưự như tan rã thành từng mảnh, mảnh vỡ bay tứ tán đầy trời.

Đầu sư tử rơi xuống cát vàng, máu thịt của con mắt thứ ba vỡ vụn rơi xuống.

Phương Tri Hành giẫm chân lên đầu sư tử, điềm đạm nói: “Bây giờ có thể nói rồi chứ.”

“1a, ta...”

Sư Hữu Giới lắp bắp, dường như hắn muốn nói cái gì đó, nhưng sửng sốt không nói nên lời.

Trong đầu hắn không ngừng xuất hiện tia lửa điện.

Sau một hồi tiếng rẹt rẹt, khói đen cuồn cuộn.

Đầu sư tử nổ tung! Phương Tri Hành không còn gì để nói.

Đột nhiên Tế Cầu lóe ra, nhìn Sư Hữu Giới đã ngỏm mất tặc lưỡi nói: “Có phải mày ra tay nặng quá rồi không?”

Phương Tri Hành bĩu môi, lắc đầu nói: “Hắn bị người khác diệt khẩu.” “AI?”

Tế Cẩu giật mình một cái, phân tích: “Sư Hữu Giới bất chấp tất cả, giết sạch người của cả hai bên, có phải hắn là gian tế do vị Cơ Thần nào đó xếp vào bên Hải Thần hay không?” Không phải người của Hải Thần, cũng không phải người của Tứ Đảo Vương! Chủ nhân của Sư Hữu Giới là một người hoàn toàn khác ư?

Phương Tri Hành như có điều suy nghĩ, ánh mắt chớp nháy, tầm mắt đột nhiên rơi lên trên con mắt kia. “Bọn họ liều mạng cũng muốn tranh đoạt Tam Nhãn...”

Phương Tri Hành giơ tay đi bắt Tam Nhãn, nhưng đầu ngón tay mới vừa chạm vào con mắt.

Chỉ một thoáng, Tam Nhãn hơi chuyển động.

Phương Tri Hành lập tức cảm giác được trong cơ thể có một dòng khí nóng bị mạnh mẽ rút ra, tiến vào trong con mắt.

“HửỬ?” Phương Tri Hành nhíu mày lại, lập tức rút tay về.

Tế Cẩu nháy mắt mấy cái, hỏi: “Làm sao vậy?”

Phương Tri Hành trầm ngâm nói: “Tam Nhãn hẳn là kiểu ký sinh, ai cho nó năng lượng, người đó liền có thể khống chế nó.”

“Ký sinh...”

Tế Cẩu tiến lên trước, thò mũi ngửi ngửi.

Đúng lúc này, Phương Tri Hành câm Tam Nhãn vỗ lên trán của Tế Cấu. Bộp ~

Con mắt to lớn vừa chạm vào đầu Tế Cầu đã lập tức thu nhỏ lại, mọc ra tổ chức huyết nhục chui xuống dưới làn da.

“Định mệnh, mày làm gì thế hả?” Tế Cầu dọa bắn mình, móng vuốt không ngừng cào lên trán.

Đáng tiếc nó chậm một bước, Tam Nhãn vững vàng cắm rễ dưới làn da, biến thành một khe hở.

Phương Tri Hành tò mò hỏi: “Cảm giác thế nào?”

Tế Cẩu cả giận nói: “Cảm con mẹ mày át! Tao...”

Đột nhiên Tế Cẩu không nói nữa, khe hở trên trán chậm rãi tách mở, nặn ra một con mắt dọc.

Tam Nhãn quay tròn chuyển động lung tung, tầm mắt chợt ngưng tụ trên người Phương Tri Hành.

Nháy mắt sau đó, Tam Nhãn mơ hồ trong phút chốc.

Tâm thần Phương Tri Hành rùng mình, không chút nghĩ ngợi lộn một vòng ngay tại chỗ.

Oành!

Một luồng trùng kích không hình không dấu mênh mông cuồn cuộn trào ra, đánh thẳng về phía trước từ vị trí cũ của Phương Tri Hành.

Sa mạc theo đó hiện lên một cái khe rãnh thật sâu.

Cồn cát hơn vạn mẽ nổ tung, bị san thành đất bằng.

“Vãi beepl”

Tế Cẩu nhìn thấy cảnh này thì mừng như điên, nhìn quét khắp tám phía, cảm thấy rất mới mẻ như được mở ra một thế giới mới vậy.
Bình Luận (1)
Comment
Đại Lãn 6
Đại Lãn
Reader
3 Tháng Trước
Ai có thể giải thích cho t ngoan nhân là cái chi ko?
Trả lời
| 0